Căn Cứ Số 7

Chương 280: Mỗi người đều thay đổi

Thiên tài cấp S là sinh viên mới của khóa này, bất luận là cô hay là Lôi Nặc đều sẽ trở nên mờ nhạt.

Lôi Nặc cũng ở đó, hắn nắm chặt hai nắm đấm, xem Hứa Mạt là mục tiêu truy đuổi.

Quá lợi hại rồi.

Không biết là nhân vật thiên tài là vị nào, lại có thể khiến hắn không ngừng khâm phục.

Tôn Tiểu Tiểu nhận được tin tức, cầm bộ đmà hồi âm lại.

Chưa qua được bao lâu, có mấy bóng người đi về phía này.

Hứa Mạt, Diệp Thanh Điệp, Ảnh, Ngải Nhĩ Sa và Tô Nhu.

Tôn Tiểu Tiểu vẫy tay với bọn họ.

Tiểu Thất bân cạnh ngờ vực nhìn cô.

Làm sao mà hôm nay trông như biến thành một người khác vậy.

-Tiểu Tiểu.

Tô Nhu gọi một tiếng.

Tôn Tiểu Tiểu chớp mắt nhìn Tô Nhu.

Hóa ra là như vậy.

Tô Nhu sớm đã biết là anh Hứa Mát.

Nhưng mọi người đều không nói.

Hiểu ra rồi.

Cô cũng không nói.

Ánh mắt của Tôn Tiểu Tiểu luôn dán ở trên người Hứa Mạt.

Sự nhận biết của Hứa Mạt quá nhạy bén, tự nhiên chú ý đến Tôn Tiểu Tiểu, bị nhìn đến nỗi sợ hãi.

-Anh Hứa Mạt, buổi tối cùng nhau ăn cơm nhé, em mời.

Tôn Tiểu Tiểu ngọt ngào nhìn Hứa Mạt, giọng nói vo cùng dịu dàng.

-…………

Hứa Mạt chỉ cảm thấy cả người nổi da gà, ngơ ngác nhìn Tôn Tiểu Tiểu.

Thời gian giống như đứng im vậy.

Tôn Nhu, Diệp Thanh Điệp, Tiểu Thất….toàn bộ đều đang nhìn Tôn Tiểu Tiểu mà bất động.

Ánh mắt của Tôn Tiểu Tiểu chuyển động nhìn phản ứng của mấy người, cô có chút buồn bực.

Xảy ra vấn đề ở đâu ư?

-Tiểu Tiểu, cô không sao chứ?

Tiểu Thất dơ tay vẫy vẫy trước mặt Tôn Tiểu Tiểu.

- Cậu mới sao ấy.

Tôn Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn hắn.

Dứt khoát đi tới nói:

-Anh Mạt, vốn dĩ hôm nay cũng định mời chị Tịch, vừa đúng lúc có thời gian mọi người cùng đi nhé.

Lần này, tự nhiên đông rồi.

-Haizz.

Hứa Mạt thở dài một tiếng.

Giết quái vật hắn không có cảm giác, lần này bị Tôn Tiểu Tiểu dọa sợ rồi.

Nhưng hắn rất nhanh đã hiểu ra.

Tôn béo.

Tôn Tiểu Tiểu hôm nay làm sao không bình thường, Tôn béo nên nhắc nhở cô.

Chỉ có điều Tôn Tiểu Tiểu hiểu ra hơi chậm, bây giờ mới đoán ra là hắn.

Nhưng càng ngày càng nhiều người biết, Hứa Mạt cảm thấy không che dấu được lâu nữa rồi.

Ánh mắt Tô Nhu chứa đựng thâm ý nhìn Tôn Tiểu Tiểu, xem ra Tiểu Tiểu cũng đã đoán ra, như thế cũng tốt.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu.

Hắn vẫn mắc nợ Tô béo.

Tích cách của Tôn Tiểu Tiểu và Tiểu Thất hơi giống nhau thuộc loại người ham chơi, chưa trưởng thành, không có tâm tư xấu gì.

-Cảm ơn anh Hứa Mạt.

Tôn Tiểu Tiểu vui vẻ nói, sau đó thông báo cho bọn người Lâm Tịch.

Nhưng cô không gọi Giang Đồng và Lý Mạn.

Suy cho cùng cô cũng biết không lâu trước đây Giang Đồng và Hứa Mạt đã nảy sinh xung đột ở thế giới tàn tích.

Mà Lý Mạn luôn bất hòa với bọn người Hứa Mạt, không muốn ở cùng với Hứa Mạt.

Nếu đã như vậy cô cũng không miễn cưỡng làm gì.

Lần này chủ yếu là mời anh Hứa Mạt.

Có điều Lý Mạn và Giang Đồng đã cùng tới với Bổn Trạch Danh rồi.

-Tiểu Tiểu, Tô Nhu, mọi người sao vẫn ở cùng loại người này.

Lý Mạn trong ánh mắt hiện lên vẻ chán ghét, trước đây cô chỉ là không thân mấy cũng lười quan tâm.

Nhưng ở thế giới tàn tích, việc mà Hứa Mạt làm với Giang Đồng khiến cho cô cảm thấy chán ghét.

Giang Đồng lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

Ở thế giới tàn tích, hắn đã gặp sự hành hạ của Hứa Mạt.

Tô Nhu nghe thấy lời của Lý Mạn thầm nghĩ gay go rồi.

Lý Mạn và Giang Đồng luôn có thành kiến với Hứa Mạt, không thuận mắt với hắn, rất nhiều việc ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo mà không công bằng đi tìm hiểu Hứa Mạt.

Sợ là bọn họ phải chia rẽ rồi.

Tôn Tiểu Tiểu có hơi ngại ngùng, cô không gọi không ngờ vẫn tới.

-Tiểu Tiểu, việc mà Giang Đồng gặp phải không phải cô đã nhìn thấy rồi sao?

Lý Mạn tiếp tục hỏi.

-Phải đó Tiểu Tiểu, loại người tâm địa độc ác này vì sao phải qua lại với bọn họ.

Giang Đồng ở bên cạnh thêm dầu vào lửa, nói:

-Nếu như cô ở chung với bọn họ thì chúng ta không phải là bạn.

Hắn dường như đang ép Tôn Tiểu Tiểu đưa ra sự lựa chọn.

Không phải, cái Tôn Tiểu Tiểu sợ là càng ngày càng gần bọn họ.

Nghe thấy lời của Giang Đồng, Tôn Tiểu Tiểu có chút không vui.

Cô không phải kẻ ngốc.

Với thực lực thiên phú của Hứa Mạt sẽ đi tính mưu với Giang Đông sao?

Hứa Mạt không để ý bọn người Lâm Tước thì Giang Đồng đã tính là gì?

Cô nhìn ra tâm cơ của Giang Đồng, nếu như trước đây thì thôi đi, lần này tính kế với anh Mạt ném đã giấu tay, vẫn là ép cô chọn lựa?

Được thôi.

-Tùy cậu.

Tôn Tiểu Tiểu không để tâm, nói.

Giang Đồng ngơ ngác một lúc, cảm thấy trong lòng trở nên lạnh lẽo.

-Tôi không thích kết bạn với người giả tạo.

Tôn Tiểu Tiểu nhìn Giang Đồng nói:

-Từ giờ trở đi chúng ta không còn là bạn.

Sắc mặt Giang Đồng trắng bệch.

Tôn Tiểu Tiểu làm sao biết được?

-Tiểu Tiểu, cô đang nói gì vậy?

Lý Mạn nhìn Tôn Tiểu Tiểu nói:

-Cô đi cùng chúng tôi hay là ở cùng với bọn họ.

Tôn Tiểu Tiểu nhìn Lý Mạn.

Rõ ràng là Giang Đồng làm sai, tại sao muốn ép cô?

Cô có chút tức giận.

-Anh Mạt, chúng ta đi thôi.

Tôn Tiểu Tiểu nói với Hứa Mạt.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu, cất bước đi về phía trước.

Lý Mạn sững sờ, cô nhìn Tô Nhu chỉ thấy Tô Nhu nhìn cô một cái rồi cũng đi mất.

Trong lòng Lý Mạn trầm lặng xuống.

-Bọn họ sao vậy?

Lý Mạn nhìn Bổn Trạch Danh bên cạnh.

Bổn Trạch Danh nhìn Lý Mạn rồi lại nhìn bóng của Hứa Mạt.

Hắn nghe trưởng bối nói, đêm hôm qua đã xảy ra chuyện không nhỏ ở thành phố Cương Khung, quân đội cũng đã tham gia, Lâm Thanh Trạch của học viện nặc Á là người đích thân mời.

Lý Mạn và Giang Đồng đều quá xem thường thân phận kẻ săn bắn của bọn người Hứa Mạt rồi.

Nhìn thấy ánh mắt của Bổn Trạch Danh, Lý Mạn có hơi sợ hãi.

Cô cảm thấy ánh mắt Bổn Trạch Danh không đúng cho lắm.

-Giang Đồng, sau này không nên gây chuyện với Hứa Mạt nữa.

Bổn Trạch Danh nhắc nhở Giang Đồng, sau đó đi lên phía trước.

Còn về Lý Mạn, hắn cũng không biết nói gì.

Nhìn thấy Bổn Trạch Danh rời đi, lòng của Lý Mạt trở nên trầm lặng.

Đây là sao?

Làm sao mà mỗi người đều thay đổi rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận