Căn Cứ Số 7

Chương 475: Ứng cử viên thị trưởng

Bọn họ sẽ không còn sự giúp đỡ nào nữa.

Trong buổi thi đấu giao lưu trước đây tất cả đã được phơi bày, cắt đứt mọi đường lui của bọn họ.

-Đi thôi.

Thẩm Hàn và Thẩm Thiên Trọng đi về phía sau, cũng chuẩn bị từ bỏ.

Nếu những người chống lưng phía sau đều từ bỏ thì bọn họ ở lại đây liều mạng chiến đấu cũng chẳng có ý nghĩa gì?

Lý Trạch Long không đưa bọn họ đi cùng, bọn họ tất nhiên hiểu được điều đó có nghĩa là gì.

Nhà họ Lý, cũng muốn phủi sạch mối quan hệ với họ.

Những tài phiệt hàng đầu này, lòng dạ độc ác, một khi đã thất bại thì sẽ bảo vệ bản thân trước, tất cả những thứ khác đều có thể vứt bỏ.

Chỉ dẫn đi một người con gái.

Nam Minh Hỏa Vũ, cô ấy không phạm tội ác, Nam Minh Uyên là bố của cô ấy sẽ chịu mọi trách nhiệm, vì vậy nên dẫn theo Nam Minh Hỏa Vũ sẽ không gặp phải nguy hiểm.

Hơn nữa, còn có thể khiến Nam Minh Uyên không thể tùy tiện cắn người.

Một mũi tên trúng hai đích.

-Thẩm Thiên Trọng bọn họ đang chạy trốn.

Giọng nói truyền ra trong không trung.

Lão viện trưởng đang truy quét liền đưa mắt nhìn về phía kia.

-Bùm…

Năng lượng người máy bắn ra, lao thẳng đến phía của Thẩm Hàn và Thẩm Thiên Trọng.

-Cẩn thận.

Thẩm Thiên Trọng kinh hãi hô lên, hai người tránh về hai phía, lại nhìn thấy chiến đao năng lượng khổng lồ quét ngang qua, với tốc độ khủng khiếp chém về phía Thẩm Hàn

Một trong những kẻ chủ mưu đứng sau cái chết của Lâm Thanh Trạch.

Sử Đế Phân là cấp dưới trực tiếp của hắn ta.

-Phụt…

Chiến đao năng lượng đáng sợ trực tiếp chép rời cơ thể của Thẩm Hàn, máu tươi bắn tung tóe, trực tiếp bị chém chết tại chỗ.

Thẩm Thiên Trọng nhìn thấy cảnh này sắc mặt nhợt nhạt.

Người máy quay lại, dùng ánh mắt người máy lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, làm cho Thẩm Thiên Trọng cảm thấy da đầu tê dại.

-Vèo.

Chiến đao năng lượng khổng lồ nhấc lên, giống như một con đao phán quyết, đang thực hiện phán quyết cuối cùng đối với anh ta

-Oành.

Cơ thể Thẩm Thiêm Trọng phóng lên trời, ánh sáng năng lượng của áo giáp phát ra đến cấp độ mạnh nhất, vẫn muốn chạy.

-Bùm.

Người máy khổng lồ cùng lao vút lên, trực tiếp đuổi theo Thẩm Thiên Trọng, đuổi đến trên đầu đối phương, cơ thể to lớn sừng sững đứng trước mặt Thẩm Thiên Trọng, cảm giác áp bách cực kỳ mạnh mẽ.

Sắc mặt Thẩm Thiên Trọng tái nhợt, nhìn thấy lão viện trưởng giơ chiến đao năng lượng lên, hắn ta quay người muốn chạy trốn.

Thanh kiếm người máy từ trên chém xuống.

-Phụt!

Áo giáp cùng với cơ thể cùng lúc bị chém rời, cơ thể Thẩm Thiên Trọng bị cắt làm đôi, bay đi theo hai hướng, máu tươi bắn ra khắp không trung, nhìn thấy mà giật mình.

Hai nhân vật quyền lực hô mưa gọi gió ở thành phố Cương Khung đều bị chém chết.

Sau khi giết chết bọn họ, lão chiến thần bay lên trên cao.

Thực ra chiến đấu trên không trung cũng đã không có gì đáng lo ngại, quân đội phía Nam đã không thể cứu vãn, Mạch Khắc Tư của quân khu phía Bắc đã ra lệnh kéo cờ trắng đầu hàng.

Người dân thành phố Cương Khung nhìn thấy cảnh này, nội tâm dậy sóng dữ dội.

Chiến tranh đã chấm dứt.

Lão viện trưởng vẫn đang truy quét, nhưng là đang giết quái vật ở trong khu vực này, có điều là quái vật cơ bản là giết mãi không hết, cứ tiếp tục thế này, thành phố Cương Khung vẫn không thể cứu được, một mình ông không thể giết hết được.

Người máy đáp xuống, người máy của lão viện trưởng lơ lửng trước mặt Linh và nói:

-Con quái vật kia có thể giúp dọn sạch đám quái vật trong thành phố không?

Quát vật phân thứ bậc rất nghiêm ngặt, nếu có thể để con quái vật cấp S này ra tay, sẽ có sức uy hiếp cực mạnh.

Linh nhìn lão viện trưởng, ông ấy là thầy giáo của Hứa Mạt.

-Được.

Linh nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt phát ra ánh sáng trắng, giống như bạch nhãn.

Thân thể con quái vật kia lơ lửng trên không, hướng về mặt đất gầm lên một tiếng chói tai, trong phút chốc, cơ thể của tất cả những con quái vật kia run lên bần bật rồi nằm rạp xuống, sau đó bay lên bầu trời, rời khỏi nơi đây.

-Vèo!

Con quái vật kia mở rộng hai cánh bay về phía xa với tốc độ kinh hoàng xẹt qua bầu trời, không ngừng phát ra tiếng gầm sắc bén, đi đến đâu quái vật đều bị thu phục sau đó rút lui.

Thành phố Cương Khung, nhiều người ngẩng đầu nhìn con quái vật khổng lồ đang bay trên bầu trời, trái tim bị chấn động dữ dội.

ở trên lưng con quái thú khổng lồ có hai bóng người, một nam một nữ.

Người con gái tóc trắng mắt trắng ngồi trên lưng con quái thú, còn người nam nằm dưới chân cô, giống như là đang ngủ say vậy.

Cảnh tượng này cực kỳ ấn tượng.

Trong chiến trường, lão viện trưởng nhìn thấy quái vật đang điên cuồng rút lui, thành phố Cương Khung được cứu rồi, có thể đối phó được với quái vật chỉ có thể là một con quái vật mạnh mẽ hơn.

-Người con gái kia là?

Lão viện trưởng hỏi đám người đang tiến đến gần.

-Một cặp đang yêu nhau!

Tư Tháp Khắc chửi rủa, oán hận sâu sắc.

-Cô gái đến từ thủ phủ, giống với anh ấy, có lẽ Hứa Mạt quen được ở đấu trường Siêu Thần trong thế giới tàn tích.

Lãnh Thu trả lời.

Lão viện trưởng gật đầu, đồ đệ này của ông có tiền đồ.

Không nói chuyện yêu đương thì thôi, một khi nói đến chuyện yêu đương, ông liền bị dọa cho sợ hãi.

Quay người, lão viện trưởng đi đến tòa nhà thị chính thành phố.

Kẻ cầm đầu vẫn còn ở trong đó.

Nam Minh Uyên!

Ta đến đây….



Hai đại quân khu Tây Nam và Đông Bộ khống chế tình hình, dọn dẹp lại chiến trường, thu nạp quân đầu hàng.

Linh điều khiển cự thú về các hướng khác trong thành phố Cương Khung để xua đuổi quái thú.

Lão viện trưởng đi về phía toà thị chính thành phố Cương Khung, phía sau ông có rất nhiều người đi theo, cũng đều là đi đòi nợ.



Trong cao ốc tòa thị chính, Nam Minh Uyên thấy tình hình bên ngoài thì từ dưới đất đi ra.

Thất bại rồi.

Cứ trốn ở dưới đất cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.

Nam Minh Uyên đứng trên cầu thang của tòa thị chính, nhìn lão viện trưởng và những người khác đi lên.

Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn lên phía trên đỉnh đầu.

Trận thất bại này có hơi mộng ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận