Căn Cứ Số 7

Chương 1242: Rất quan trọng

Hứa Mạt nghĩ thầm, tiền đích thật là một vấn đề rất quan trọng. Ở Hành tinh Bái Luân, tiền đối với hắn chỉ là một con số, hắn đang suy nghĩ, đợi đến khi Hành tinh Bái Luân bên kia phát triển đến quy mô nhất định, có cần phải mở rộng tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh đến cộng hòa phát triển lớn mạnh này hay không?

Trong thời chiến, vũ khí là mặt hàng bán chạy nhất, nhưng nếu không đủ sức để tự bảo vệ mình thì sẽ rất nguy hiểm, muốn kinh doanh vũ khí thì trước hết phải đủ mạnh.

-Tổng đốc đại nhân, Tác Lan tiên sinh đến thăm.

Một người nữ giúp việc bước lên phía trước và nói, Lam Tước cau mày nói:

-Lam Thanh, con dẫn Hứa Mạt tiên sinh ra ngoài đi dạo chút đi.

Có vẻ như hắn đang cố tình tránh mặt Tác Lan tiên sinh này.

-Tổng đốc đại nhân.

Đúng lúc này, một giọng nói từ bên ngoài truyền đến, rất nhanh sau đó, một người thanh niên chừng ba mươi tuổi trực tiếp đi vào. Lam Tước cau mày, hình như hơi tức giận, nhưng chỉ trong nháy mắt liền biến mất, nhanh chóng đổi sang gương mặt tươi cười, đứng dậy nói:

-Tác Lan tiên sinh hôm nay sao rảnh rỗi đến thăm vậy.

Tác Lan liếc nhìn Lam Tước, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Lam Thanh, đặt tay phải lên ngực, nhắm mắt lại, sau đó cúi người hành lễ, giống như đang thực hiện một nghi thức đơn giản, mở miệng nói:

-Lam Thanh tiểu thư không sao chứ?

-Không sao, cám ơn Tác Lan tiên sinh.

Lam Thanh gật đầu nói.

Tác Lan khẽ gật đầu, hắn trực tiếp đi lên phía trước, ánh mắt rơi vào trên người Hứa Mạt. Khi nhìn thấy Linh, đôi mắt màu xanh lục của Tác Lan lóe lên một tia kinh ngạc, bên cạnh người này lại có một người con gái hoàn mỹ như vậy.

-Đây là Tác Lan tiên sinh, giáo chủ của giáo hội.

Lam Tước chủ động giới thiệu, lo lắng Hứa Mạt sẽ động chạm đến đối phương. Bất kể là ở nước cộng hòa hay là đế quốc, ở bất kỳ thành phố nào, người của giáo hội đều không dễ mà dây vào, mặc dù cả hai thế lực đều không thích sự tồn tại của giáo hội, nhưng không ai dám phủ nhận sức ảnh hưởng mạnh mẽ của bọn họ.

Đây là lần đầu tiên Hứa Mạt tiếp xúc với giáo hội, ở bất cứ một chỗ nào, ảnh hưởng của giáo hội đều vô cùng đáng sợ, dường như ở thế giới vũ trụ này cũng vậy, Lam Tước hiển nhiên rất kiêng dè vị giáo chủ tiên sinh này.

-Hứa Mạt.

Hứa Mạt khẽ gật đầu với Tác Lan, khi hắn nhìn về phía Tác Lan, chỉ cảm giác đôi mắt Tác Lan sáng ngời hữu thần, nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác không thoải mái. Đôi mắt đó rất hung hãn, như muốn nhìn thấu mọi người trong nháy mắt.

-Hứa Mạt tiên sinh từ đâu đến?

Tác Lan mở miệng hỏi. Hắn đã nhìn thấy trận chiến nổ ra trên bầu trời, một chiếc chiến hạm khổng lồ dễ dàng phá hủy hạm đội của quân đoàn Tát Ma, sau đó chiếc chiến hạm này đáp xuống phủ Tổng đốc.

Vì vậy, Tác Lan cố ý đến phủ Tổng đốc để xem người chỉ huy chiến hạm này là ai, nếu có cơ hội chiếm đoạt chiến hạm… Đương nhiên, Hứa Mạt phải tự nguyện mới được.

Là một đứa con của Chúa, hắn tin rằng Hứa Mạt sẽ sẵn lòng.

-Đến từ một hành tinh xa xôi vô danh.

Hứa Mạt mỉm cười đáp lại, hắn sẽ không ở bên ngoài nhắc tới Hành tinh Bái Luân, bởi vì vị trí địa lý, mảnh tinh hệ kia rất ít được chú ý, nếu hắn chủ động nhắc tới hành tinh Bái Luân ngược lại sẽ mang đến nguy hiểm.

-Tinh cầu không biết tên?

Tác Lan nhìn về phía Hứa Mạt nói:

-Hứa Mạt tiên sinh cứ nói đùa, có được chiến hạm cao cấp, Hứa Mạt tiên sinh chắc hẳn đến từ tinh cầu có nền văn minh cao cấp, làm sao có thể là tinh cầu không biết tên chứ?

Hứa Mạt mỉm cười gật đầu, không đáp lại Tác Lan nữa, hắn và đối phương dường như cũng không thân quen lắm, tiếp tục truy hỏi cũng không phải là hành vi lễ phép.

Thấy Hứa Mạt không nói gì, Tác Lan chỉ cười cười, không thèm quan tâm mà nhìn Lam Tước và Lam Thanh nói:

-Tổng đốc tiên sinh, hôm nay ta đến đây là để mang đến một tin vui.

-Ồ?

Lam Tước nhìn về phía Tác Lan hỏi:

-Tin vui gì vậy?

-Hiện giờ, Hành tinh Lam Tư Đinh thường xuyên bị công kích, nguy cơ tứ phía. Để hóa giải nguy cơ lần này và cứu Hành tinh Lam Tư Đinh, ta đã đặc biệt cầu xin đại giáo chủ tỉnh Khắc Lạc Y. Chúa yêu thương tất cả chúng sinh. Đại giáo chủ sẵn lòng cầu phúc cho tiểu thư Lam Thanh, để Lam Thanh tiểu thư gia nhập giáo hội, thu nhận cô ấy làm tín đồ và gửi cô ấy đến hành tinh Khắc Lạc Y để nhận được phước lành.

Tác Lan mở miệng nói:

-Cứ như vậy, Hành tinh Lam Tư Đinh sẽ được giáo hội bảo hộ, ta tin tưởng những thế lực hắc ám kia nếu biết được thì bọn chúng sẽ biết khó mà lui.

Lam Tước nhíu nhíu mày, hắn cũng không có thỉnh cầu giáo hội cầu phúc, cũng không có ý nghĩ để Lam Thanh gia nhập giáo hội. Mặc dù thực lực của giáo hội lớn mạnh nhưng so với nước cộng hoà thì lại thuộc về hai tổ chức khác biệt hoàn toàn. Nước cộng hòa là tinh cầu liên bang, giáo hội là thế lực tôn giáo, song phương không can thiệp lẫn nhau, nhưng ảnh hưởng của giáo hội đối với cộng hòa là rất lớn.

Hiện giờ, Hành tinh Lam Tư Đinh gặp phải khó khăn, giáo hội hình như muốn thông qua việc cho Lam Thanh gia nhập giáo hội từ đó chấm mút Hành tinh Lam Tư Đinh, mượn lực lượng của phủ Tổng đốc, giáo hội sẽ bành trướng trắng trợn ở hành tinh Lam Tư Đinh, phát triển với vô số tín đồ.

Đây rõ ràng là kế hoạch của giáo hội, Lam Thanh gia nhập giáo hội, tương đương với việc trở thành con tin của bên kia.

Điều này làm cho Lam Tước hết sức khó xử. Mặc dù Tác Lan còn rất trẻ tuổi, nhưng hắn tuổi còn trẻ như vậy đã có thể làm giáo chủ thì tuyệt đối không phải là người lương thiện, rất có thể giáo hội an bài hắn đến Hành tinh Lam Tư Đinh để lấy tiếng. Theo hắn được biết, Tác Lan bản thân là một thiên tài, mới ba mươi tuổi mà nguyên lực cấp độ đã đạt tới tuyệt cảnh bạo ngược (cấp độ SS).

Bạn cần đăng nhập để bình luận