Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 257: Con Dâu Hiểu Biết

Chương 257: Con Dâu Hiểu BiếtChương 257: Con Dâu Hiểu Biết
Trân Nhu kỳ thật thật không nghĩ tính toán chỉ li rõ ràng với hai vợ chồng họ HÀn như vậy, cho dù hai ông bà chẳng quan tâm hay chăm sóc gì gia đình cô, chỉ vì một điểm duy nhất đó là hai người họ rốt cuộc vẫn là cha mẹ của Hàn Quốc Bân.
Tuy nhiên cho dù dưới tình huống Trần Nhu không so đo, nhưng hai ông bà này thật sự không phải người không so đo là xong.
Ông Hàn thì còn đỡ hơn một chú, quá quát phải nói đến bà Hàn. Chân trước vừa cam đồ bạn đưa nhưng sau lưng lại có thể lên đầu thôn xuống cuối thôn nói nhà cô không hiếu kính.
Sinh sống ở trong thôn nhỏ, thật sự không có cách nào không cố ky thanh danh. Người lớn thì có thể không cố ky, nhưng con cái làm cách nào trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy được?
Trần Nhu chỉ có thể đem chuyện trước kia cô hiếu kính hai ông bà những øì nói hết ra bên ngoài. Mặc kệ cô có mục đích gì, trước kia cô hiếu kính hai vợ chồng họ là thật. Chuyện này nói ra, trong lòng mỗi người trong thôn đều có ý nghĩ của riêng mình.
Cho nên mặc kệ bà Hàn ở trong thôn ba hoa đến đâu đi nữa thì gia đình Trần Nhu Hàn Quốc Bân chưa từng chịu chút ảnh hưởng xấu nào.
Có ai trong lòng còn không hiểu đâu? Cả năm nay chưa biếu thứ gì qua, đưa năm thước phiếu vải bố này như vậy là đủ rồi.
Mã đại nương cách vách lúc sang đây đổi phiếu đường còn nói mẹ chồng cô đúng là có số hưởng, bà cũng là mẹ chồng của người ta, vậy mà nào có được đãi ngộ như vậy.
Mẹ Hàn Quốc Cương, cũng chính là thím hai HAn lại càng nghĩ như thế. Đại khái cũng là phiền chán người chị dâu bất công kia, có đôi khi bị bà ta lôi kéo oán giận Trần Nhu bất hiếu thì không thèm giữ sắc mặt nữa, trực tiếp dỗi bỏ về.
Một đứa con dâu tốt như vậy mà như thế nào cũng không làm vừa lòng được bà ta?
Trần Nhu cũng không cảm thấy mình tốt đến mức ấy, cô cũng sẽ có tư tâm.
Ví như cô sẽ thiên vị nhà mẹ đẻ, đó là điều tự nhiên của con người. Một đứa con gái có gì tốt tất nhiên đầu tiên sẽ nhớ đế nhà mẹ đẻ, cha mẹ cô tuổi tác cũng đã không nhỏ, tuy vậy cha mẹ có ba anh em chăm sóc, Trân Nhu cũng không thường xuyên đem đồ qua đó, chỉ thi thoảng gửi chút thực phảm dinh dưỡng về nhà.
Năm bình sữa mạch nha dù sao cũng phải gửi hai bình về nhà cho cha mẹ mình bồi bổ.
Đường đỏ cũng gửi một í.
Đương nhiên thứ cha cô thích nhất vẫn là rượu Mao Đài đầu năm nay Hàn Quốc Bân kiếm riêng từ bên ngoài mang về cho ông. Thứ đó cũng không dễ kiếm, một bình lại còn tốn một đồng tiền, quả thực chính là vua trong các loại rượu.
Người con rể này đúng là chịu ra tay, trực tiếp mua về hiếu kính cha vợ là ông.
Theo như lời mẹ cô nói thì chính là trong lòng cha cô rất vui.
Trước kia mỗi lần mang cho cha mẹ chút đồ gì đó, Trần Nhu đều sẽ tránh người, nhưng cũng không phải là sợ người biết mà là để giảm bớt chút ngôn luận không cần thiết.
Đương nhiên những người trong thôn hay qua lại thân thiết với nhà mẹ đẻ Trần Nhu cũng hiểu rõ, còn chuyện nhà họ Trần đối tốt với người nhà con gái bên này thì mọi người cũng đều biết.
Mấy đứa cháu ngoại sinh ra, ở cữ còn không phải đều là bà ngoại chạy sang chăm sóc sao? Thế nào, còn không đáng để cho con gái người ta hiếu kính à?
Là gả con gái chứ không phải bán con gái, gả ra ngoài rồi là phải cùng nhà mẹ đẻ đoạn tuyệt quan hệ hay sao?
Những cái xa thì không nói, Hàn đại tẩu ngay gần đây, hằng năm rốt cuộc là cũng không thiếu những lần mang đồ đạc sang hiếu kính hai ông bà.
Cho đến ngày hôm nay cô vẫn còn nhớ rõ chuyện bà già kia vào lúc nhà cô xây nhà thì đến lấy trộm trứng gà cùng lương thực! 30 cân lương thực mỗi năm chưa bao giờ thiếu, ngẫu nhiên lại đưa cá, hay trong nhà làm đậu hủ cũng đều mang qua không thiếu một lần.
Còn Hàn đại tẩu tự nhận chính mình cũng coi như tốt, không tính là đứa con dâu độc ác gì, chỉ là đều giống nhau, không nhận được lời hay ý đẹp gì của nhà bên ấy.
Hàn đại tẩu tặng đậu hủ nói chuyện xong thì đi về nhà, Trần Nhu liền tiếp tục vào nhà kiểm tra bài tập của con trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận