Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 461: Lựa Chọn Ở Với Bố

Chương 461: Lựa Chọn Ở Với BốChương 461: Lựa Chọn Ở Với Bố
Anh hai Tống và anh ba Tống quay mặt nhìn nhau, nói: "Đi thôi, đến chỗ Quốc Lâm."
Hai người đạp xe đến quầy thịt.
Hàn Quốc Lâm đang bận bán hàng, việc làm ăn của quán thịt heo cũng khá tốt, Hàn Tư ang đứng bên cạnh giúp bố thu tiền, thu tiền xong thì cầm lấy dao nhỏ đứng đấy cạo lông trên đuôi lợn.
"Anh hai, anh ba đến chơi." Hàn Quốc Lâm bận xong, mới để ý thấy hai anh em họ, vẻ mặt nhàn nhạt chào hỏi.
"Quốc Lâm, bận rộn quá." Anh hai Tống nhanh chóng chào hỏi.
"Sắp cuối năm rồi, việc buôn bán tốt hơn so với lần anh tới trước đây." Anh ba Tống cũng cười nói.
Hàn Quốc Lâm gật đầu cũng không nói gì nữa, đây vẫn là lần đầu tiên anh ấy tỏ thái độ lạnh nhạt như vậy với hai anh trai vợ.
Trong lòng anh hai Tống và anh ba Tống cảm thấy phát lạnh, Quốc Lâm thực sự không muốn sống cùng em gái họ nữa?
"Hôm nay vào thành có chút việc, nghĩ em đang ở quầy bán thịt nên đến nhìn xem công việc buôn bán của em một chút, nếu em bận, bọn anh về trước đây." Anh hai Tống nói.
Phải nhanh về nhà, bảo em gái bọn họ nhanh về nhà, không thì gia đình em gái thật muốn tan vỡ rồi.
Hai anh em họ cũng không ở lâu, vội vàng ra vê.
Hàn Quốc Lâm cũng không nói gì, tiếp tục bán thịt, nhưng mục đích anh hai và anh ba Tống vào thành làm gì, trong lòng anh đều hiểu rất rõ.
Nhưng cũng không để ý lắm.
Tối hôm qua, anh đã suy nghĩ rất nhiều, anh cùng Hiểu Ngọc đúng là cần thời gian để bình tĩnh lại, từ sau khi vào thành, trong lòng của Hiểu Ngọc luôn rối bời, nếu cứ để như vậy, nhà của bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ tan vỡ.
Vì vậy để cho nhau không gian yên lặng một chút.
Hàn Tư liếc nhìn bố mình nói: "Con cùng em trai sẽ ở với bố."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Cái gì?" Hàn Quốc Lâm giật mình, nhìn về phía con trai của mình.
"Nếu bố muốn ly hôn với mẹ con, con cùng em trai sẽ ở với bố." Hàn Tư nhắc lại.
"Cái thằng bé ngốc nghếch này, con còn hy vọng bố mẹ mình ly hôn à!" Hàn Quốc Lâm bước đến nói.
Anh hai Tống và anh ba Tống thở hồng hộc chạy vào nhà, câu đầu tiên nói chính là bảo em gái nhanh về nhà đi, đừng ở nhà mẹ đẻ nữa.
"Sao thế, bây giờ ngay cả nhà mẹ đẻ em cũng không thể ve được sao?" Tống Hiểu Ngọc tức giận nói.
"Nếu em còn ở đây mấy hôm nữa, gia đình của em có thể thật sự muốn tan vỡ đấy, em nhanh quay về nhà làm hòa với Quốc Lâm đi!" Anh hai Tống khuyên bảo tận tình.
"Em gái, em nhanh về đi, sống thật tốt với Quốc Lâm, đừng gây sự nữa, em không biết đâu, hai đứa nhỏ Tư Nhi và Bác Nhi đã quyết định, nếu các em ly hôn, chúng sẽ ở với bố chúng!" Anh ba Tống nói.
"Cái gì?" Tống Hiểu Ngọc sợ ngây người.
"Này... Việc này là thế nào?" Chị dâu hai và chị dâu ba nhà họ Tống vội hỏi.
"Nhanh nói việc này là như thế nào? Mẹ Tống lúc này đã có chút đứng ngồi không yên.
"Việc này như thế nào phải nên hỏi em gái bọn con, con nghe Bác Nhi nói, mẹ của chúng ở nhà ngôi không việc gì cũng không chịu làm, cả ngày ở nhà mắng chửi người khác, còn chê Quốc Lâm đi bán thịt lợn khiến nó mất mặt, chê hai đứa nhỏ học không tốt khiến nó mất mặt, mỗi ngày đều cãi nhau, không lúc nào không kiếm cớ gây sự." Anh hai Tống nói.
"Hôm nay anh cùng anh hai em đến gặp Quốc Lâm, thái độ của Quốc Lâm đối bọn anh vô cùng khách sáo, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu chú ấy tỏ thái độ như vậy. Trước kia nhìn thấy bọn anh đều là mặt mày tươi cười vui vẻ chào đón, bây giờ đều không muốn chào bọn anh dù chỉ một chút, đây chính là muốn ly hôn với em!" Anh ba Tống nhìn Tống Hiểu Ngọc nói.
Tống Hiểu Ngọc nghe đến đây sắc mặt trắng bệch, hai chân mềm nhữn, nếu như không phải chị dâu ba của cô nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô, thì cô ấy đã trực tiếp ngã trên mặt đất rồi.
"Bố con bọn họ là đồ không có lương tâm, con vì cái nhà đó trả giá nhiều như vậy, thế mà bây giờ bọn họ lại chê bai con như vậy, Hàn Quốc Lâm muốn ly hôn với con, hai đứa nhỏ cũng không cần con, đều muốn ở với bố bọn chúng." Tống Hiểu Ngọc bật khóc nức nở.
"Con còn mặt mũi để khóc, có đứa trẻ nào không thân với mẹ hơn, vậy mà con làm mẹ lại làm được thất bại như vậy, cho nên hai anh em bọn chúng mới không muốn ở với con đấy!" Đến mẹ Tống cũng nhịn không được mà mắng cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận