Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 414: Khong Than

Chuong 414: Khong ThanChuong 414: Khong Than
Đàn ông mà cưới một người vợ khéo léo giỏi giang thì cuộc sống sẽ rất thoải mái, việc gì cũng không cần lo. Tất cả mọi việc cô đều có thể tự mình lo liệu xong xuôi, anh không cần lo lắng về những việc vặt linh tỉnh trong gia đình.
"Tránh ra đi, sổ sách hôm nay của em còn chưa tính xong đấy." Trần Nhu đập vào tay anh.
Lúc nãy đang tính sổ sách thì lại bị ông chồng này kéo lên trên giường đất.
"Cũng không còn sớm nữa rồi, ngày mai lại tính sau cũng được mà." Hàn Quốc Bân ôm cô không buông.
Trần Nhu đánh nhẹ lên người anh. Hai vợ chồng liền quậy với nhau trên giường đất, mọt chút cũng chẳng giống người đã trưởng thành.
Sáng ngày hôm sau, Trần Nhu cất các loại sổ sách đi, để đó buổi tối về nhà lại tính tiếp.
Mặt Hàn Quốc Lệ cực kỳ tiều tụy, cho tới bây giờ chuyện trong nhà vẫn chưa giải quyết xong xuôi. Hai vợ chồng Tống Hiểu Ngọc vẫn chưa dọn ra ngoài, mà mẹ Trương thì cũng vẫn ở bên đó.
Vốn là một nhà bốn người an ổn, bây giờ thi chẳng khác gì bãi chiến trường.
Trần Nhu không quan tâm lắm. Vẫn là câu nói kia, làm bánh bao tử tế cho cô là được, còn những việc khác trong nhà cô sẽ không tham dự vào, cũng chẳng có lập trường gì mà tham dự vào cả.
Thế nhưng hôm nay có một người ngoài ý muốn tìm tới.
Đã lâu không thấy Từ Ngọc Mai tới đây.
Trần Nhu cũng không quá muốn gặp cô ấy, nếu mà nhìn thấy cô ấy trên đường thì cô cũng sẽ coi như không thấy. Nhưng rõ ràng cô ấy có việc nên mới đến đây, cô bèn chào hỏi: "Chị dâu ăn sáng chưa, chị muốn lấy hai cái bánh bao ăn không?"
"Chị ăn rồi, em dâu em có rảnh không? Chị tìm em muốn hỏi chút việc." Từ Ngọc Mai khách khí nói.
Còn có thể có chuyện gì nữa đây, Trần Nhu không cần hỏi cũng biết.
Thế nhưng Trần Nhu vẫn dặn dò Hàn Quốc Lệ một tiếng rồi đi ra, bước tới bên cạnh cô ấy.
Quả nhiên vẫn là về chút chuyện này, Từ Ngọc Mai hỏi: "Gần đây Quốc Bân có lái xe đi tỉnh thành không vậy?"
"Hiện giờ bên này rất bận nên lâu lắm rồi anh ấy không đi qua đó." Trần Nhu trả lời.
Từ Ngọc Mai nói: "Cũng không biết là Đại Nguyên xảy ra chuyện gì, chẳng ốm đau gì mà đã lâu rồi chưa về nhà, cả tháng nay anh ấy mới chỉ vè nhà đúng một lần. Em nói xem rốt cuộc là anh ấy đang bận chuyện øì cơ chứ?"
"Chắc là bộ vận chuyển bên kia thường xuyên phải đi công tác dấy." Trần Nhu liền đáp lại.
Cô từng nghe mọi chuyện từ chỗ Quốc Bân rồi, cô cũng cảm thấy chuyện Lý Đại Nguyên làm thật sự vô nhân đạo, nhưng cô dám nói việc này cho Từ Ngọc Mai sao?
Cô không dám.
Từ Ngọc Mai liền nói: "Chị nghi là Đại Nguyên đang gặp phải chuyện gi đó ở bên ngoài!"
Trần Nhu nói: "Bây giờ Quốc Bân không lái xe ở đó nữa, cũng lâu rồi không tụ tập cùng đồng nghiệp cũ nên không rõ. Hay là chị hỏi những người khác thử xem sao?"
"Chị đâu có thân với những người khác đâu." Từ ngọc mai nói.
Trong lòng Trần Nhu thầm nói em với chị cũng đâu có thân.
Thật ra Từ Ngọc Mai cũng có quen cả vợ của Chu Xuyên nữa. Chu Xuyên chính là cháu ngoại trai của Gì đại nương, cũng làm ở bộ vận chuyển bên kia.
Dù vợ Chu Xuyên và Từ Ngọc Mai là cùng một loại người nhưng hai người không những không trở thành bạn bè mà còn chướng mắt lẫn nhau.
So với vợ Chu Xuyên thi Từ Ngọc Mai càng muốn tới đây hỏi thăm chút tin tức từ chỗ Trần Nhu hơn. Thế nhưng hiện giờ cô chẳng hỏi thăm được gì từ chỗ này của Trần Nhu cả. Tuy rằng trước đó cũng chăng hỏi thăm được điều gi hữu ích.
Cho nên Từ Ngọc Mai chẳng còn cách nào khác ngoài tìm tới chỗ vợ Chu Xuyên để hỏi thử.
Trước kia vợ Chu xuyên và cô vốn nhìn nhau không vừa mắt, nhưng cũng không biết có phải bởi vì đều có chồng phải đi đến tỉnh thành hay không mà bây giờ lại ngồi nói chuyện với nhau được.
Đương nhiên mấu chốt là không châm chọc nhau, trong lòng vợ Chu Xuyên nghĩ thầm.
Hiện giờ nghe nói Lý Đại Nguyên bên kia cũng một tháng chỉ về đúng một lần, trong lòng cô có thể không nghĩ tới việc kia hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận