Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 72: Tự Biết Mình Ích Kỷ

Chương 72: Tự Biết Mình Ích KỷChương 72: Tự Biết Mình Ích Kỷ
"Vậy liền có thể hy sinh Quốc Bân nhà con sao?" Trần Nhu nhìn về phía chồng mình, trẻ con biết khóc liền có sữa ăn, đương nhiên, nhà cô không phải là người sẽ khóc than.
"Thôi, chuyện trước kia con cũng không cùng mẹ nói lại làm gì, hiện tại Quốc Bân có con chăm sóc rồi, trước kia anh ấy làm việc quá sức, cơ thể có chút mệt mỏi, chỗ thịt này con mang về nhà để nấu một ít đồ ăn ngon cho anh ấy bồi bổ, mẹ nhìn chậu trên tay chú ba đầy cả thịt, đủ cho mọi người ăn được thật lâu, chỗ của con đây sẽ không thể cho mẹ cầm đi thêm được." Trần Nhu nói.
Nói xong cô liền nhìn về phía Hàn Quốc Bân nói: "Quốc Bân, về nhà thôi."
"Được." Hàn Quốc Bân bưng mấy thứ này, liền đi theo vợ đẹp như thần tiên của anh về nhà.
Tuy rằng nói như vậy có chút không hiếu thuận, nhưng bộ dáng vợ nhà mình khí phách bảo vệ thịt nhất quyết không đưa khiến anh vẫn là rất thích.
Người trong thôn lại thêm một lần được chứng kiến Trần Nhu mồm mép lanh lợi, không ít người trong lòng dơ lên ngón tay cái.
Bà Hàn nghe cô nói đến vô cùng tức giận, bị Hàn Quốc Lâm đỡ vê đến nhà nhưng cơn tức của mẹ Hàn vẫn chưa tiêu tan: "Con nhìn xem, từ sau khi phân gia, chúng nó đều không thèm hiếu kính cha mẹ trong nhà."
"Mẹ, nhà mình được phân nhiều thịt như vậy." Hàn Quốc Lâm tự hào nói.
Phân gia là vợ của anh ta còn chưa có gả cho anh ta nói ra, để cho cha mẹ theo chân Tam phòng bọn họ sống chung, còn đại phòng và nhị phòng phải dọn ra ngoài.
Hàn Quốc Lâm cũng biết bản thân mình có chút ích kỷ, nhưng đối với việc anh ta lấy cô gái ở trên trấn trên cũng thật không dễ dàng, vợ anh cũng không có yêu cầu gì khác ngoài một yêu cầu này mà thôi.
Cho nên, anh ta tự nhiên sẽ đáp ứng mà về nhà nói với người trong nhà, vì thế mới có chuyện phân gia này.
"Chúng nó cũng nên hiếu kính chút gì cho cha mẹ chúng nó chứ, một đám mất dạy, hiện giờ, trong mắt chúng nó không có mẹ cùng bố con đâu!" Bà Hàn hừ nói.
"Mẹ, cho con một miếng thịt đi? Con mang qua cho Hiểu Ngọc, cô ấy đi làm cũng không dễ dàng, cần bồi bổ." Hàn Quốc Lâm nói.
"Ngốc, con qua đón vợ con trở về, mẹ sẽ làm thịt heo hầm miến cho các con ăn, không cần mang qua cho nhà mẹ vợ con, vợ của con được phân khoảng may miếng thịt?" Bà Hàn liền nói.
Hàn Quốc Lâm ngượng ngùng: "Nếu giữ lại hết để nhà chúng ta ăn, làm vậy có vẻ không được tốt lắm thì phải?"
"Có gì không tốt đâu, bình thường không thiếu những lúc mang lương thực qua, chúng ta cũng không phải qua đó ăn ở miễn phí ở nhà ông Tống." Bà Hàn nói: "Nghe mẹ không sai đâu, đi đón vợ con trở về, mẹ làm cho các con đồ ăn ngon, cần phải bồi bổ cho vợ con, sang năm sinh cho mẹ một cháu trai béo tốt là được."
Hàn Quốc Lâm cười tươi liền dắt xe đạp đi ra cửa.
Trong nhà bên này.
Sau khi trở về căn nhà nhỏ của mình, Trần Nhu liền vứt mẹ chồng mình qua đầu.
Lòng già lợn là bộ phận bẩn nhất của con lợn, Trần Nhu không biết rửa sạch, Hàn Quốc Bân cũng không biết, anh liền bưng chậu chạy sang nhà bà Mã nhờ chỉ bảo, hôm nay, bà Mã được phân không ít thịt mỡ khiến tâm trạng của bà cũng rất vui, nên không giữ lại gì trong lòng mà chỉ bảo tận tình vô cùng.
Tại thời điểm Hàn Quốc Bân xử lý lòng già lợn, Trần Nhu cũng đã đem thịt mỡ cắt xong, nhân tiện đều phải chiết lấy mỡ, cô liền cắt một miếng thịt mỡ từ trong không gian ta để rán chung một lần.
Ít nhất đối với đa phần người dân trong thôn có một ít thịt hay mỡ gì đó đã là tốt lắm rồi. Mỡ được chia từ lần trước của nhà cô còn chưa có ăn đến, đầy một bình mỡ được chiết ra xong được cô bịt kín miệng cất vào trong tủ để dự trữ.
Cô tính toán lại cất đi một chút mỡ, dù sao thì ở thời điểm hiện tại, nhà cô cũng không thiếu thịt hay dầu mỡ, đó là do Quốc Bân nhà cô thường xuyên đi săn thú nên mới được như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận