Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 632: Bao Dap

Chuong 632: Bao DapChuong 632: Bao Dap
Sau đó, hai người nói chuyện thêm một lúc nữa rồi Lý Mai định tiễn anh về. Chỉ Lý Mai vừa mới đứng lên thì suýt chút nữa đã ngã xuống đất, Lý Đại Nguyên còn phải đỡ cô.
"Anh Đại Nguyên, phiền anh đưa em trở về phòng với." Lý Mai dựa vào trên người anh, nhắm mắt lại nói.
Thân thể Lý Đại Nguyên có chút cứng đờ nhưng vẫn đưa cô vào tận trong phòng, thế nhưng khi đã vào rồi thì không ra được nữa.
Lý Mai cầu xin anh ngủ với mình một đêm, cô bảo rằng không cần anh phụ trách với mình. Cô muốn báo đáp anh, thật sự chỉ muốn báo đáp anh, chỉ thế mà thôi.
Lý Đại Nguyên biết như vậy là không tốt chút nào. Anh làm bậy ở tỉnh thành bên kia thì thôi đi, nhưng huyện thành bên này quá gần, sẽ dễ xảy ra chuyện không hay.
Thế nhưng cho dù biết là không tốt thì cuối cùng cũng không rõ tại sao lại thành ra thế này, chỉ biết là mọi chuyện cứ thế mà tự nhiên diễn ra.
Lý Mai nằm trong lòng ngực anh một lúc lâu, nói: "Anh Đại Nguyên, anh trở về nhà đi thôi. Em nói rồi, em chỉ muốn báo đáp anh mà thôi, anh cho em những cái khác em cũng không cần. Chỗ em bên này anh Đại Nguyên muốn tới lúc nào thì cứ tới lúc đó, nhưng em cũng sẽ không giữ lại anh qua đêm đâu, xong việc anh về nhà mình là được rồi."
"Ngày mai em mua thuốc uống đi cho an toàn." Lý Đại Nguyên có chút hối hận mà nói.
Anh thật sự không nên xúc động như vậy.
"Không cần uống thuốc đâu anh. Sau khi sinh con xong thì không lâu sau em đã đi thắt ống dẫn trứng rồi, không có việc gì đâu." Lý Mai nói.
Lý Đại Nguyên không nói gì thêm nữa, chẳng qua trong lòng thực sự có chút hối hận.
Thế nhưng ngày hôm sau Lý Mai liền làm như không có chuyện gì, giống như là hôm qua chưa hề phát sinh chuyện đó vậy. Cô chỉ làm việc cả ngày chứ không nói gì thêm về việc đó nữa.
Lý Đại Nguyên không khỏi nhẹ nhàng thở ra, đúng là anh rất sợ cô sẽ quấn lấy mình. Thế nhưng quả nhiên là Lý Mai không hề cư xử như vậy.
Anh quyết định sau này sẽ không bao giờ tới nhà Lý Mai nữa. Thế nhưng loại chuyện này một khi đã bắt đầu thì sẽ như mũi tên đã phóng ra không quay đầu lại được nữa, có thể tới một lần rồi sau này không tới nữa hay sao? Không thể nào.
Đặc biệt là đối phương còn săn sóc như vậy, cũng chỉ ngủ cùng anh chứ không giữ anh ở lại qua đêm và không đòi hỏi gì anh cả, cái gì của anh cũng đều không cần. Mỗi tháng cô chỉ lấy đúng 50 đồng tiền lương của mình, chỉ đơn giản như vậy.
Thật đúng là một người phụ nữ hiểu chuyện. Trước đó thi thoảng Lý Mai cũng nhỏ giọng nói muốn mời anh qua nhà ăn bữa cơm, anh hơi chần chờ nhưng cũng gật gật đầu đồng ý.
Còn sau này, không cần cô nói thì anh cũng tự tới nhà tìm cô, mỗi tháng cũng cho cô thêm 50 đồng tiền sinh hoạt phí.
Chuyện này bắt đầu từ tháng giêng, kéo dài mãi cho đến tận đầu tháng sáu phân. Mãi đến tận lúc này Từ Ngọc Mai mới phát hiện thì ra người nhân viên mà tiệm tạp hóa của Lý Đại Nguyên thuê lại là một người phụ nữ!
Từ Ngọc Mai nhanh chóng phản đối, lập tức bắt Lý Đại Nguyên đuổi việc người đó. Đương nhiên Từ Ngọc Mai vẫn chưa phát hiện ra chuyện kia hai người kia nhưng chẳng qua cô cũng không hề ngốc. Cửa hàng có một nhân viên nữ, đây không phải là tự rước họa về hay sao?
Trước giờ cô vẫn tưởng chồng mình thuê nhân viên nam, ai mà biết đó lại là một người phụ nữ cơ chứt
Lý Đại Nguyên không đồng ý, nói: "Em có ý gì thế? Lý Mai cô ấy chẳng phạm sai lầm nào, một thân một mình nuôi con cũng chẳng dễ dàng gì, hơn nữa ngày nào mà anh chẳng về nhà? Anh cũng chỉ tiếp xúc với cô ấy mỗi lúc ở cửa hàng. Có cô ấy ở đây công việc của anh cũng nhẹ hơn, tất cả mọi thứ ở cửa hàng đều không cần đến anh dọn dẹp. Em tìm đâu ra một nhân viên vừa lấy ít lương vừa chăm chỉ như vậy cho anh cơ chứ? Từ sau khi cô ấy tới đây làm thì lợi nhuận hàng tháng đều nhiều hơn trước kia, không phải khi em thu tiền thì rất cao hứng hay sao?”
Mặc dù tốn 50 đồng tiền thuê cho Lý Mai, còn đưa thêm 50 đồng tiền phí sinh hoạt nhưng lợi nhuận của cửa hàng cũng vẫn tăng nhiều hơn trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận