Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 700: So Chet Khiep

Chuong 700: So Chet KhiepChuong 700: So Chet Khiep
Khi Trần Nhu đến cửa hàng bánh bao, Hàn Quốc Lệ và thím Hà đang bận bán hàng, Hàn Quốc Lệ nhìn thấy cô ấy đã về thì vô cùng vui vẻ nói: "Chị dâu, chị về rồi à."
"Ừm, về từ tối hôm qua." Trần Nhu cười nói, cũng đến giúp một tay.
Đợi hết bận, Hàn Quốc Lệ nhắc đến việc anh hai cô ấy mua nhà máy, chủ yếu là sợ chị dâu không hài lòng, việc này vẫn là do Trương Giang nhà cô ấy dẫn đến.
"Chị có gì không vui chứ, đây cũng là do trong lòng em rể nhớ đến lời anh vợ chú ay vừa nghe được chuyện này thì vội vàng chạy đến nói với anh em sao, chị thấy anh hai em đang rất vui mừng, việc này cứ để anh ấy lo đi, chị cũng không hiểu lắm." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Lệ cười nói: "Chị dâu, chị không phản đối là tốt rồi, thật ra thì em cũng cảm thấy mua nhà máy kia rất tốt."
Tiêu nhiều tiền như vậy để mua nhà máy thật là kinh hãi, khi cô nghe nói chuyện này cũng bị doạ sợ chết khiếp, tức giận đấm cho Trương Giang một trận, đám lừa anh hai cô mua cái nhà máy đắt như vậy!
Trương Giang liên tục kêu oan, gì mà nói anh lừa anh rể đi mua nhà máy, đây chính là thời điểm thuận lợi để thu mua nhà máy giá rẻ đấy, cũng chỉ có anh hai vợ mới có khả năng này, thử đổi thành anh em khác nhà vợ xem? Lấy đâu ra số tiền đó, mà họ dù có có đi chăng nữa, Trương Giang anh cũng không có thời gian đạp xe đến thông báo cho hol
Bàn đạp đều sắp bị đạp mòn luôn rồi!
Nhưng mà anh hai vợ cũng quá có năng lực, sau khi đến xem xong thì vỗ bàn quyết định mua.
Lập tức chuyển tiền cho chủ cũ, nhà máy kia liền thuộc quyền sở hữu của anh ấy rồi.
"Quốc Bân nói nhà máy muốn tuyển quản lý, một tháng 200 tệ, nhưng mà yêu cầu người có năng lực, kinh nghiệm." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Lệ nói: "Tiền lương cao như vậy, mời một sinh viên đến làm quản lý cũng không thành vấn đề."
Trần Nhu nhìn cô ấy nói: "Em rể không biết có ý tưởng này không?"
"Trương Giang?" Hàn Quốc Lệ giật mình nói: "Anh ấy làm gì có cái năng lực đó."
"Sao lại không có, em rể làm ở nhà máy nhiều năm như vậy, nhưng mà khả năng thăng tiến ở nhà máy của bọn họ không lớn, đến bây giờ vẫn chỉ là một chủ nhiệm nhỏ, chị cảm thấy nếu được chức vụ của chú ấy có thể thăng tiến hơn nữa, nếu chú ấy đồng ý thì có thể đến làm quản lý cho nhà máy của Quốc Bân." Trần Nhu nói.
"Em sợ anh ấy làm hỏng việc của anh hai, năng lực của anh ay không đủ đâu." Hàn Quốc Lệ nhìn chị dâu cô thật có ý như vậy, thì vừa muốn lại vừa do dự.
Cô ấy tất nhiên hy vọng chồng mình có thể thăng tiến hơn, nhưng cũng lo lắng anh ấy không đủ năng lực, làm không được.
"Em quay về hỏi ý kiến em rể xem, nếu không đêm nay cũng đừng nấu cơm, đến nhà chị ăn đi." Trần Nhu nói.
"Vậy tối nay bọn em đến nhé?" Hàn Quốc lệ cười nói.
"Ừm." Trần Nhu gật đầu.
Buổi trưa về nhà, Hàn Quốc Lệ đem chuyện này nói với Trương Giang, Trương Giang nghe vậy vô cùng vui vẻ, cảm thấy anh vợ thật chiếu cố nhà mình, nhưng cũng có chút do dự.
Mặc dù anh ấy đối chính mình cũng rất tự tin, nhưng anh chưa có kinh nghiệm làm quản lý bao giờ, chức vụ anh làm cao nhất cũng chỉ là chủ nhiệm một bộ phận, vị trí này cũng không thấp nhưng so với chức vụ quản lý thì thấp hơn rất nhiều.
Anh cũng lo bản thân không đủ năng lực để đảm nhiệm chức vụ này.
Nhưng anh vẫn muốn thử sức một lần.
Vì vậy sau một buổi chiều choáng váng, buổi tối cả nhà anh ấy đến đây ăn cơm. Hàn Bác tan học ve vừa lúc gặp cả nhà cô của cậu, nói: "Cô, mọi người đi đâu thế?"
"Đến nhà bác hai con ăn cơm." Hàn Quốc Lệ cười nói: "Bây giờ cũng tối rồi, con nhanh về nhà ăn cơm đi."
Hàn Bác gật đầu rồi đi về nhà, trong nhà hôm nay ăn sủi cảo, Hàn Quốc Lâm còn bảo cậu mang một đĩa sang cho cô.
"Cô và dượng của con cùng Dao Dao đều đến nhà bác hai ăn cơm rồi, con vừa gặp trên đường về." Hàn Bác nói.
Ban đêm, Tống Hiểu Ngọc nhỏ giọng nói với Hàn Quốc Lâm: "Dượng có phải có thành kiến gì với nhà chúng ta không? Thân thiết với anh hai, chị dâu như vậy, hai nhà chúng ta gần nhau như vậy, bình thường không có việc gì đều sẽ không đến nhà chúng ta chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận