Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 100. Phát sốt 1

Triệu Lệ Nam ăn gần một nửa, đứa nhỏ liền không ăn tiếp, chỉ nắm lấy đũa nhìn Hứa Đào: "Mẹ, Tiểu Nam không ăn nổi."
Hứa Đào một ngày ba bữa nấu cơm chất béo đều đủ, ban đêm cũng ngủ sớm, cơ bản không có chuẩn bị bữa ăn khuya, Triệu Lệ Nam ba bữa cơm cũng quy luật, đứa nhỏ bình thường thời gian này đã ngủ rồi, cô cũng đoán được đứa nhỏ ăn không được bao nhiêu, lúc này cầm đũa bắt đầu ngủ gà ngủ gật.
"Vậy thì không ăn nữa." Mặc dù không muốn đứa nhỏ lãng phí, mì sợi trong chén đứa nhỏ còn thừa lại một nửa.
Nhưng Hứa Đào cũng không hi vọng đứa nhỏ hiếm khi ăn bữa khuya, ăn không vô còn bị cô quở trách lãng phí, đêm hôm khuya khoắt, ăn quá no suy cho cùng không cần thiết.
"Buồn ngủ hả? Muốn đi ngủ trước không?" Hứa Đào lau miệng cho đứa nhỏ, dịu dàng hỏi thăm.
"Vâng, muốn ngủ, mẹ." Triệu Lệ Nam nũng nịu duỗi hai cánh tay nhỏ về phía Hứa Đào.
Hứa Đào hết cách, đành đưa tay ôm đứa nhỏ vào phòng, Triệu Vệ Quốc thì tiếp tục ngồi trong phòng khách cùng Chu Hải Chí ăn mì.
"Không vội, từ từ ăn." Triệu Vệ Quốc nhìn thấy Hứa Đào ôm Triệu Lệ Nam trở về phòng, Chu Hải Chí liền lập tức sốt ruột ăn mì, lên tiếng nhắc nhở.
Khuôn mặt nhỏ của Chu Hải Chí đều chôn ở trong chén, nghe được Triệu Vệ Quốc nói chuyện, con mắt nhìn về phía Triệu Vệ Quốc, lập tức nhẹ giọng nói cám ơn: "Tạ ơn chú Triệu."
Triệu Vệ Quốc gật gật đầu bảo Chu Hải Chí tiếp tục ăn mì sợi.
Hứa Đào ôm Triệu Lệ Nam trở về phòng không bao lâu, đứa nhỏ liền ngủ mất, đồng hồ sinh học rất đúng giờ, chìm vào giấc ngủ cũng nhanh.
Lúc Hứa Đào ra khỏi phòng, Chu Hải Chí cũng ăn no rồi, đứa nhỏ chuẩn bị thu dọn bát đũa đi rửa, lại bị Triệu Vệ Quốc cản lại.
"Tiểu Chí, bát đũa của con chú Triệu sẽ rửa, con đi ngủ đi." Hứa Đào kêu Chu Hải Chí, lôi kéo Chu Hải Chí đi vào phòng của Triệu Lệ Nam.
"Dì, cháu ngủ cùng Tiểu Nam sao?" Chu Hải Chí vào phòng, cũng nhìn thấy Triệu Lệ Nam đã ngủ: "Kỳ thật cháu có thể ở bên ngoài. . ."
Hứa Đào lại không cho đứa nhỏ cơ hội nói xong, đưa tay ôm đứa nhỏ để cậu ngồi trên mép giường, lại đưa tay cởi đôi giày không quá vừa chân trên chân đứa nhỏ xuống.
"Mau chóng ngủ đi! Muộn lắm rồi, ngoan." Hứa Đào cũng không nói thêm gì, chỉ là trấn an đứa nhỏ, bảo Chu Hải Chí nằm xuống, thuận tiện cho đắp chăn lông cho cậu.
Chu Hải Chí đã rất lâu không có nằm ở trên giường thoải mái dễ chịu như thế, cậu ngoan ngoãn nằm, con mắt nhìn qua Hứa Đào đứng ở bên cạnh, chỉ cảm thấy dì Hứa Đào vô cùng xinh đẹp, mà gối đầu trên giường còn có mùi thơm, tất cả đều giống như không chân thực vậy.
Giống như đang nằm mơ, trong mơ mới có giường mềm mại như thế!
"Nhắm mắt đi ngủ." Hứa Đào cười với đứa nhỏ, sau đó quay người tắt đèn đóng cửa rời đi.
Chu Hải Chí nằm ở trên giường, nhìn ánh đèn tắt nhóm, nhìn em trai Tiểu Nam ở bên cạnh, em trai Tiểu Nam đã ngủ, tay nhỏ của cậu vuốt ve tấm chăn mềm mại, bất tri bất giác cũng ngủ thiếp đi theo.
Triệu Vệ Quốc rửa sạch bát đũa, sửa soạn xong phòng bếp liền trở về phòng.
"Đều ngủ rồi?"
"Ừm, đều ngủ rồi." Hứa Đào nằm ở trên giường, nhìn thấy Triệu Vệ Quốc trở về liền bóp đầu.
Vừa rồi cô tắt đèn không bao lâu, Chu Hải Chí cũng ngủ thiếp đi, hai đứa nhỏ đầu sát bên nhau ngủ rất say.
Mà Chu Hải Chí ngủ chung với Triệu Lệ Nam, vẻ gầy yếu cùng thiếu dinh dưỡng rõ ràng kia lại càng tăng đột xuất, lộ ra Triệu Lệ Nam mập mạp trắng nõn giống như cái bánh bao nhỏ.
"Nửa đêm anh có thời gian đi qua trông chừng, Chu Hải Chí mắc mưa, có thể sẽ lên cơn sốt cao." Bản thân Chu Hải Chí đã thiếu dinh dưỡng gầy yếu, lại không biết ngâm mưa bao lâu, mặc dù Hứa Đào cho Tiểu Chí uống một bát canh gừng, nhưng cũng vẫn còn có chút không quá yên tâm.
"Ừm." Triệu Vệ Quốc không có ý kiến gật đầu.
"Không còn sớm, ngủ đi!" Triệu Vệ Quốc tắt đèn nằm lên giường, ôm lấy Hứa Đào.
Phía sau lưng Hứa Đào dán vào lồng ngực Triệu Vệ Quốc, hai người đều đã rất quen tư thế ngủ này, Hứa Đào cũng xác thực mệt mỏi, ngáp một cái liền nhắm mắt đi ngủ.
Bởi vì tiếng nước mưa rơi lộp độp, khiến cho cơn nóng ban đêm cũng tan bớt, người ngủ được cũng thoải mái hơn.
Hai giờ đêm, Hứa Đào mơ mơ màng màng ngủ thật sâu, Triệu Vệ Quốc lại đánh thức cô.
"Làm gì thế!" Hứa Đào đang ngủ ngon, lại bị đánh thức, liền có chút bất mãn nổi quạu với Triệu Vệ Quốc, còn đưa tay đẩy gương mặt đang kề sát của người đàn ông ra.
Triệu Vệ Quốc thở dài bất đắc dĩ một tiếng: "Chu Hải Chí và Tiểu Nam đều phát sốt."
"Hả? Phát sốt!" Hứa Đào mở cặp mắt đào hoa ra, còn buồn ngủ, nhưng ý thức lại dần dần tỉnh táo trở lại: "Tiểu Nam cũng phát sốt hả?"
Triệu Lệ Nam thể chất không tệ, sau khi đến Dương Thành, Hứa Đào lại chăm sóc cẩn thận, từ lần sốt cao trên xe lửa kia về sau, đứa nhỏ vẫn luôn khỏe mạnh, giống như một con hổ nhỏ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận