Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 205. Ôm 4

Dẫu sao hiện đại đều là xe tự động tăng giảm độ kéo, Hứa Đào biết xe tự động, nhưng đã quen sử dụng nhiều năm, bây giờ cô bất thình lình muốn chạy xe không tự động thì thật sự cần thích ứng một chút, giả vờ làm một người mới học lái xe thì hẳn là được.
"Học lái xe?" Triệu Vệ Quốc có chút kinh ngạc, nhưng chốc lát ngay sau đó liền gật đầu: "Có thể."
Tuân thủ nguyên tắc nhiều kỹ năng hơn và ít áp lực hơn, thật ra Triệu Vệ Quốc cũng không có suy nghĩ để để cho Hứa Đào hỗ trợ lái xe, bất kể Hứa Đào có thể lái xe hay không đều là thứ yếu, nhưng anh cảm thấy, Hứa Đào học lái xe cũng không phải chuyện xấu, chỉ là vô hình có chút lo âu.
Thời đại này đàn ông không học được cách lái xe cũng rất nhiều, nữ tài xế biết lái xe thì càng hiếm gặp hơn.
Nhưng đầu óc Hứa Đào linh hoạt thông minh, cũng không đến nổi sẽ học lái xe đến khóc? Triệu Vệ Quốc suy nghĩ, có chút không quá chắc chắn.
"Chuyện học lái xe này, thật ra thì rất khó khăn, phần lớn phải nhìn thiên phú. Nếu như quả thực không học được, cũng không cần nổi giận, cũng không phải là bởi vì ngốc, mà là bởi vì có vài người bản thân đầu óc và tay chân cũng không cân đối, nhưng mà anh tin tưởng thiên phú của em không tệ." Triệu Vệ Quốc vừa nói chuyện, làm xong chuẩn bị tư tưởng cho Hứa Đào.
"Hả?” Hứa Đào luôn cảm giác trong lời nói của Triệu Vệ Quốc có hàm ý.
Trong câu chữ của anh không có những từ như ngu xuẩn, nhưng khi mỗi một câu tách ra hợp lại, đều có một loại không tín nhiệm, nghi ngờ cô.
"Anh cảm thấy em không học được?" Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc nhướng mày.
Người đàn ông này đang xem thường cô sao?
"Em khẳng định sẽ học được." Dục vọng cầu sinh của Triệu Vệ Quốc rất mạnh tiếp lời.
Hứa Đào mím môi hừ lạnh, đừng tưởng rằng cô nghe không hiểu: "Có muốn đánh cược hay không, em cảm thấy em người này còn thật thông minh, em đánh cược, em nhất định có thể học được, hơn nữa còn có thể lái được rất khá."
Hứa Đào nói lời này có phấn khích, mặc dù có nghi án gian lận.
"Không đánh cược." Triệu Vệ Quốc cự tuyệt.
Ấn tượng của Triệu Vệ Quốc đối với Hứa Đào vẫn luôn rất thông minh, chẳng qua anh lo lắng chuyện lỡ như, nhưng tương đối mà nói, anh vẫn tin tưởng Hứa Đào có thể học lái xe được.
Hứa Đào nghe Triệu Vệ Quốc cự tuyệt, cũng không quá kiên trì, sau bữa cơm chiều làm việc theo thông lệ, sau đó mới thoải mái lên giường nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau khi vừa rạng sáng thì Hứa Đào liền mang theo Triệu Lệ Nam đi cửa hàng tổng hợp và cung tiêu xã mua đồ, Dương Thành bên này, ở thời kỳ này, thật sự có rất nhiều phương diện đang phát triển rất tốt, những thứ mà Hứa Đào cần, đi tới lui cửa hàng tổng hợp, đi một chuyến đến cung tiêu xã, cơ bản liền cũng có thể mua đầy đủ hết rồi.
Hứa Đào mua được kha khá đồ thì xách đến công ty Đào Viên.
Triệu Lệ Nam vẫn luôn đi theo Hứa Đào, đứa nhỏ cũng giúp cầm hai cái xẻng sắt xào rau vác lên vai, hì hục hì hục đi ở phía trước Hứa Đào, đặc biệt giống như Trư Bát Giới nhỏ đáng yêu.
Hứa Đào nhìn bộ dáng đáng yêu của Triệu Lệ Nam mà cười, buồn cười nhưng không cười nổi, đau đớn dưới bụng đột nhiên tấn công tới.
Hứa Đào tính thời gian, hai ngày này hẳn là kinh nguyệt phải viếng thăm rồi, nhưng không nghĩ tới, nửa đường đi mua đồ đột nhiên công kích cô, Hứa Đào trực tiếp đau đến sắc mặt trắng bệch, đứng trên đường, giữa mùa đông mà cả người toát ra mồ hôi lạnh.
Triệu Lệ Nam cằm hai cái xẻng sắt bước đi, đứa nhỏ cũng mệt mỏi vô cùng: "Mẹ, Tiểu Nam hơi mệt."
Đứa nhỏ đi ở phía trước, thật ra hai cái xẻng sắt thì rất có trọng lượng, ban đầu đứa nhỏ còn có thể gánh vui vẻ, bây giờ lại bắt đầu mỏi tay rồi.
". . ." Hứa Đào dựa người vào cột điện, đau đến hít hơi, trong tay xách đồ cũng không giữ được nữa.
"Mẹ?" Triệu Lệ Nam nghi ngờ quay đầu, kết quả là thấy Hứa Đào dựa vào bên cạnh cây cột điện đang thở hổn hển, đứa nhỏ lập tức lo lắng chạy tới: "Mẹ làm sao vậy?"
Triệu Lệ Nam bỏ hai cái xẻng sắt trên đất, khẩn trương nhìn Hứa Đào, trong hốc mắt đã nổi lên nước mắt rồi.
"Tiểu Nam, mẹ không thoải mái, con đi gọi cha đến có được hay không?" Hứa Đào chỉ có thể cắn răng dựa vào cột điện, sau đó miễn cưỡng nói chuyện với Triệu Lệ Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận