Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 86. Lưu Thanh Thanh 1

Tiểu Nam thích ăn thịt, có thời điểm chỉ ăn thịt không chạm vào một cộng rau xanh nào, trước kia tiểu gia hỏa còn ngại ngùng không dám kén ăn, thằng cho đến khi quen thì bản tính kén ăn của tiểu gia hỏa này mới dần lộ ra.
Vốn dĩ cô gấp cái gì bé cũng ăn nhưng hiện tại tiểu gia hỏa hoàn toàn không sợ Hứa Đào, càng không sợ Triệu Vệ Quốc, tật xấu kén ăn bộc phát.
"Mẹ, Tiểu Nam không thích ăn rau" Tiểu Nam nhìn mấy cộng rau màu xanh lục trong chén, tiểu gia hỏa cau mày ghét bỏ.
Xem xem đi, hiện tại còn dám thẳng thắn nói là không thích ăn.
"Ngoan, Tiểu Nam thích rau mà" Hứa Đào nghiêm túc nhìn Tiểu Nam đáp.
Cái tật xấu kén ăn này cần phải trị dứt điểm, mới có ba tuổi mà mỗi ngày chỉ ăn thịt làm sao có dinh dưỡng, phải bổ sung thêm dinh dưỡng từ rau củ mới được nha.
"..........."Tiểu Nam nhìn Hứa Đào, lại nhìn cộng rau xanh trong chén, tay nhỏ bắt lấy chiếc đũa kẹp rau xanh chuẩn bị bỏ qua chén Triệu Vệ Quốc: "Ba...."
Tiểu gia hỏa này là không ăn mà gấp qua cho ba nó đây mà!
"Trong chén ba có rồi, cám ơn Tiểu Nam hiếu thuận với ba!" Triệu Vệ Quốc quá hiểu kế sách của tiểu quỷ này, vừa mở miệng kêu một tiếng ba, anh đã đáp trả nó lại một câu.
Tiểu Nam lập tức thất vọng cúi đầu nhìn mấy cộng rau xanh
Hứa Đào cũng yên lặng xem tiểu gia hỏa lại bày trò gì nữa.
"Anh Thạch Đầu" Tiểu Nam trầm mặc một hồi lập tức xoay chiếc đũa sang hướng khác với tốc độ mọi người không ngờ tới.
Thạch Đầu không phản ứng kịp, lúc phát hiện thì thấy trong chén thêm một đũa rau xanh, biểu tình của nó có chút buồn bực.
Hứa Đào cũng ngạc nhiên, tức giận nhìn Tiểu Nam, đứa nhỏ này tốc độ cũng nhanh thật mới đó mà thành công đẩy đũa rau cho Thạch Đầu, độ nhạy bén thật không cần phải nói.
"Ăn cơm, còn đẩy rau cho anh Thạch Đầu nữa cẩn thận mẹ đánh đòn" Hứa Đào uy hiếp tiểu gia hỏa, đồng thời gắp một đũa rau xanh khác cho bé.
Nếu Tiểu Nam nguyện ý ăn một miếng rau xanh thôi cô cũng không có phát sầu như vậy, đứa nhỏ này ăn uống khẩu vị cực tốt, nhưng chỉ có rau xanh là không đụng vào
"Mẹ" Tiểu Nam bẹp miệng ủy khuất
Hứa Đào dương cằm uy hiếp: "Ăn hay không ăn?"
Hứa Đào không nghĩ có ngày vì ép đứa nhỏ ăn rau xanh mà hóa thành mẹ hổ.
Haizzz đứa nhỏ này bài xích rau xanh khiến cô phát rầu mà
"Mẹ, Tiểu Nam đợi chút nữa sẽ ăn" Thấy Hứa Đào nghiêm khắc như vậy, tiểu gia hỏa đẩy chén rau xanh sang một bên, dùng chíến lược kéo dài thời gian là thượng sách.
"......." Hứa Đào nhắm mắt hít sâu một cái, cảm giác tiểu gia hỏa này đang khiêu khích sự nhẫn nại của cô, sau đó trấn an cảm xúc cười một cái cùng đứa nhỏ nói: "Hôm nay không ăn rau xanh, vậy từ ngày mai mẹ không mua thích nữa, mỗi ngày chỉ làm rau xanh cho Tiểu Nam ăn"
Cô không tin không trị được tiểu gia hỏa này.
Tiểu Nam nhất thời khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Hứa Đào, sau đó kẹp miếng rau xanh đau khổ bỏ vào miệng.
Tiểu gia hỏa đem rau xanh bỏ một hơi vào miệng phùng ra làm cái mặt tròn như quả bóng, nuốt xuống xong rồi nói với Hứa Đào: "Mẹ, Tiểu Nam ăn rồi".
Ăn rồi đó, mẹ người không thể không mua thịt nha!
"Ngoan, Tiểu Nam giỏi quá, mẹ khen thưởng cho Tiểu Nam thêm một miếng rau" Hứa Đào hài lòng gật đầu, lại gắp cho bé một đũa rau.
"........."Mẹ sau người thay đổi!
Tiểu Nam nhăn nhó nhìn Hứa Đào, trong lòng tuyệt vọng nhai rau xanh, sau đó chu miệng nhỏ uống hai ngụm canh gà trấn an tâm hồn nhỏ bé của mình.
Triệu Vệ Quốc nhìn hai mẹ con ngầm đấu đá trên bàn cơm cũng không nói gì, chính bản thân anh cũng thích ăn thịt nhưng không giống Tiểu Nam chỉ thích ăn duy nhất thịt, người lớn đối với đồ vật không thích cũng không phải giống trẻ con hoàn toàn chán ghét như vậy, nên anh thỉnh thoảnh có ăn rau xanh.
Thạch Đầu ngồi một bên đem khối thịt gà với miếng khoai tây bỏ vào miệng ăn, nó nhìn Tiểu Nam với ánh mắt hâm mộ.
Nó chưa bao giờ kén ăn, nó cũng thích ăn thịt nhưng không có thịt để ăn, một ngày ba bữa cơm đều giống nhau, một tuần chỉ có thể dính chút thức ăn mặn cũng xem như không tồi rồi.
"Em trai, dì cũng vì tốt cho em, ăn nhiều rau xanh mới có thể trường cao" Thạch Đầu mở miệng trấn an Tiểu Nam.
"Em biết rồi!" Tiểu Nam miễn cưỡng đáp lời, đem miếng rau xanh như có thâm thù đại hận với mình mà bỏ vào miệng.
Thạch Đầu ở nhà Tiểu Nam ăn xong cơm chiều, bữa cơm này nó ăn nhiều tới nổi vẫn chưa tiêu hóa hết, giờ đang ngồi xổm trong sân xem gà con cùng Tiểu Nam, chốc lát sau ba nó Tôn Đồng Hải đi lại tìm nó rước về nhà.
Phạm Thu Mai là sinh con thứ hai, hơn nữa mang thai làm nhiều việc, bụng đau liền đứa đến bệnh viện không sau bao lâu thì sinh sản hết sức thuận lợi, sinh xong đứa nhỏ lại sợ tốn tiền viện phí nên suốt đêm lặn lội về nhà.
"Sinh xong rồi, này sao nhanh quá vậy!" Hứa Đào kinh ngạc nhìn Tôn Đồng Hải.
Khó khách nhiều bà mẹ già không thích con dâu đời sau thích làm ra vẻ ở phương diện sinh con, mới lúc chiều Thạch Đầu qua ăn cơm còn nói mới đau bụng đưa đi bệnh viện, hiện tại mới có bao lâu đã sinh xong rồi về nhà luôn....
"Sinh đứa thứ hai nên tương đối thuận lợi, không đến nửa tiếng liền sinh" Tôn Đồng Hải cười đáp.
"Không đến nửa tiếng? Này có mạnh quá không vậy?
"Là bé nam hay gái?" Hứa Đào vẫn chưa hết kinh ngạc hỏi
"Con trai, nặng sáu cân tám lạng" Tôn Đồng Hải mừng rỡ không thôi.
Anh có hai đứa con trai nha!
"Chúc mừng chúc mừng!"
"Cảm ơn! Thạch Đầu nhà tôi làm phiền mọi người quá" Tôn Đồng Hải mặt tươi cười khách khí nói với Triệu Vệ Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận