Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 194. Mũ rơm 5

Hứa Đào nghe đến nhe răng toét miệng, một nhà thê thảm như vậy cũng hiếm thấy.
Nói thật, Hứa Đào nghe thấy cũng thổn thức, cô vẫn luôn biết, thế giới này rất kỳ quái, ông trời thật giống như chuyên chọn nghèo khổ mà xuống tay, không phải kêu ca, nhưng dây thừng thì chuyên chọn đoạn nhỏ, nỗi khổ khó nói hết thì tìm đến người tốt, một nhà này thật sự quá thảm.
"Hôm nay anh hỏi mọi người, tất cả mọi người đều không có ý kiến đối với chuyện dùng mười đồng tiền trả tiền ăn uống, duy chỉ có anh ta muốn tiết kiệm được mười đồng tiền mua thuốc cho đứa trẻ, người khác mỗi ngày hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ trở về công ty ăn cơm trưa nghỉ ngơi chừng hai mươi phút, duy chỉ có Phùng Vĩnh Niên trở về công ty ngồi năm phút lại đi làm. Anh nghĩ, nếu như không phải yêu cầu chia làm hai ca, phỏng chừng anh ta có thể lái xe hai mươi bốn giờ." Triệu Vệ Quốc vừa nói, giọng cũng rất đồng tình.
Nếu như không phải thật sự không có biện pháp, cũng không ai liều mạng như vậy.
"Vậy nếu không thì phòng ăn nhỏ bên kia em sẽ an bài bọn họ làm ba ca được không? Nhiều người cùng đi làm, thật ra thì cũng có thể." Hứa Đào cùng Triệu Vệ Quốc thương lượng.
Nhiều thêm một người đi làm cũng được, chia làm ba ca, mỗi một người làm tám giờ, nhiều hơn một người, một tháng cũng chỉ tốn thêm bốn mươi lăm đồng tiền tiền lương, chút tiền này, Hứa Đào bỏ ra nổi.
Hơn nữa nghe Triệu Vệ Quốc nói tình huống một nhà Phùng Vĩnh Niên, cô cũng quả thật không có biện pháp cự tuyệt, một nhà khổ như vậy quá hiếm thấy, nếu biết được thì có thể giúp một chút, người ta chỉ cố gắng muốn có một cơ hội kiếm tiền mà thôi, cái này lại không có vấn đề gì.
Chắc hẳn trong lòng Triệu Vệ Quốc cũng nghĩ như vậy cho nên mới hiếm khi mà hỏi cô, nếu không Triệu Vệ Quốc hẳn sẽ nói cho Phùng Vĩnh Niên biết cô chỉ cần hai người mà thôi.
"Được." Triệu Vệ Quốc đồng ý.
"Được, vậy cứ như thế, ngày mai anh nói Phùng Vĩnh Niên nói với vợ mình tìm thời gian đến công ty Đào Viên đi!" Hứa Đào quyết định.
Phòng ăn nhỏ của công ty sắp khai trương, mặc dù Hứa Đào không yêu cầu Quách Bình Bình bọn họ nấu cơm tốt bao nhiêu, nhưng ít ra phải phù hợp thì mới được, cho nên cô chuẩn bị tìm thời gian nếm thử tài nấu nướng của Quách Bình Bình và Ngô Huệ một chút.
"Được, ngày mai anh sẽ nói với Phùng Vĩnh Niên." Triệu Vệ Quốc nhanh chóng ăn cơm, cơm nước xong đi rửa chén.
Khi Triệu Vệ Quốc đi rửa chén rồi đi tắm thì Hứa Đào đã trở về phòng nằm lên giường, thời tiết lạnh xuống, đến ban đêm, nằm ở trên giường bọc chăn chính là thời khắc thoải mái nhất.
Nhưng bình thường Hứa Đào cũng sẽ chờ Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam tắm rửa trước, cũng để cho Triệu Vệ Quốc lên giường trước để ủ ấm chăm, bây giờ bất thình lình nằm lên giường, chăn lạnh vô cùng, chân cô thì đông thành đá cục.
Triệu Vệ Quốc tắm rất nhanh, lúc anh trở về, Hứa Đào vẫn không thể ấm áp được, thấy anh giống như thấy cứu tinh: "Anh đi lên nhanh một chút giúp em làm ấm chân, chân em bị đóng băng rồi."
Triệu Vệ Quốc là một cái máy là ấm chân rất tốt, chân lạnh của cô bị Triệu Vệ Quốc nắm trong tay cũng có thể ấm áp lên rất nhiều.
Triệu Vệ Quốc nghe vậy đi tới mép giường ngồi xuống, anh nhẹ nhàng vén một góc chăn lên, đưa tay vào, lúc mò tới hai chân như nước đá không có chút nhiệt độ nào của Hứa Đào, nhíu mày lại nói: "Anh đi bưng chậu nước nóng đến cho em ngâm chân."
" Được." Hứa Đào cũng không muốn kiểu cách, chân cô thật sự lạnh đến đáng sợ, cũng không có chút nhiệt độ nào.
Triệu Vệ Quốc rất nhanh đi ngay đến phòng bếp cầm rửa chân chậu đi vào, còn xách bình thủy đi vào, lấy tay thử nhiệt độ một chút, nhìn Hứa Đào bọc chăn ngồi ở trên giường, đặt hai chân tròn tròn trắng trắng đáng yêu vào trong chậu.
"Không nóng." Hứa Đào cau mày nói với Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc cầm bình thủy ở bên cạnh thêm chút nước nóng, Hứa Đào đạp vào cảm thụ nước ấm một chút, sau khi cảm thấy thoải mái mới híp mắt gật đầu.
Triệu Vệ Quốc phục vụ Hứa Đào ngâm chân, chờ nước lạnh một ít liền thêm nước nóng, lạnh một ít liền thêm nữa, đại khái hơn mười phút, Triệu Vệ Quốc mới cầm khăn lau sạch chân cho Hứa Đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận