Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 61. Ngủ chung 1

Hứa Đào ngây ngốc ra, một khắc trước vẫn còn buồn ngủ, giây tiếp theo đột nhiên Triệu Vệ Quốc nhảy lên giống như một con báo săn mồi đánh về con thỏ ngây thơ.
Cơn buồn ngủ lập tức tan biến, thay vào đó là hình ảnh nam nhân cường thế.
Hứa Đào theo bản năng đẩy anh ra nhưng Triệu Vệ Quốc không cho cô cơ hội, anh bắt lấy tay cô kéo lên trên.
"............." Đầu óc Hứa Đào liền trống rỗng.
Triệu Vệ Quốc nhìn đôi môi đỏ mọng của Hứa Đào, không suy nghĩ nhiều liền áp lên đôi môi của cô.
"Tê!" Hứa Đào lập tức hoàn hồn, ý thức được hai người đến tột cùng đang làm gì.
"Là anh biểu hiện quá kém sao?" Triệu Vệ Quốc khàn khàn hỏi cô.
Hứa Đào nhẹ nhàng chớp mắt: ".........Cái gì?"
Bất thình lình bị đánh úp và nụ hôn, hô hấp của cô tràn ngập hơi thở nam tính mãnh liệt của Triệu Vệ Quốc khiến đầu óc cô muốn nổ tung, người đàn ông này rốt cuộc là muốn là gì đây?
Triệu Vệ Quốc lại tiếp tục bá đạo nắm cầm cô hôn xuống hô hấp hai người hòa quyện với nhau.
Nụ hôn cực bá đạo điên cuồng, nóng bỏng!
Hứa Đào mơ màng bị Triệu Vệ Quốc dẫn dắt, cô bị hôn đến choáng váng không biết chuyện gì, dần cô cũng không giãy giụa, đôi nhẹ nhàng đưa lên ôm cổ Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc hôn thật bá đạo giống như tính cách lạnh lùng thường ngày của anh, Hứa Đào bị anh làm cho trầm mê, Triệu Vệ Quốc cũng không quá mức cuống cuồng, thấy Hứa Đào toàn thân mềm nhũn, trước khi mất hết lý trí anh lập tức khống chế rồi dừng lại đứng bật dậy.
Đột nhiên dừng lại ------
Triệu Vệ Quốc đặt tay lên mặt Hứa Đào nhìn cô nửa ngày rồi nói: "Ngủ đi!"
"............" Ân? Ủa sao ngừng lại? không hôn nữa sao? Còn khúc sau nữa mà
Hứa Đào chớp mắt không tin nhìn Triệu Vệ Quốc, trong bóng đêm mơ hồ nhìn thấy con ngươi của anh, trong lòng dâng lên chút oán niệm, tự nhiên đốt lửa chi vậy trời!!!
Hứa Đào buồn bực khẽ căn môi đỏ mọng: "Không làm?"
Trong bầu không khí có chút ái muội khiến người ta bồng bềnh phiêu bạt trong đó.
Vừa mới tắm rửa sạch sẽ nội tâm Triệu Vệ Quốc khẽ thở dài một tiếng, hơi nghiêng người nằm xuống bắt lấy tay Hứa Đào nhẹ nhàng xoa xoa: "Hôm nay không thích hợp!"
Thật ra anh muốn làm bước kế tiếp nhưng Tiểu Nam vẫn còn ngủ kế bên, giường lại quá nhỏ sẽ gây trở ngại, hơn nữa tên biến thái kia vẫn còn bị trói ở trong sân, dưới tình huống anh là nam nhân thì không kiêng nể gì nhưng sợ Hứa Đào không quá cao hứng.
Cho nên phải chọn ngày khác động phòng hoa chúc thôi!
Hứa Đào hừ một tiếng, vừa rồi chính mình tự nhiên buột miệng nói ra một câu không chút đứng đắn, không chút tiền đồ nào liền bực mình hất tay Triệu Vệ Quốc ra: "Anh cách xa em một chút, nóng chết được".
Ngữ khí rõ ràng bất mãn, nói xong nằm xoay lưng về phía Triệu Vệ Quốc.
Cảm giác mềm mại trên tay biến mất, thấy Hứa Đào không cao hứng anh chỉ khẽ cười khổ, trong bóng đêm anh lại đưa tay bắt lấy tóc của cô trêu chọc.
Hứa Đào xoay người buồn bực trong chốc lát, bị Triệu Vệ Quốc trên chọc khiến trái tim đập loạn xạ, trong phòng không khí lại yên tĩnh cũng không bao lâu Hứa Đào dần dần đi vào giấc ngủ.
Hứa Đào ngủ Triệu Vệ Quốc bắt đầu đọc thầm điều lệ nội bộ quân đội khoảng ba lần mới nhắm mắt đi ngủ.
Trời sáng bị con trai đánh thức, đứa nhỏ quen mỗi ngày ngủ cùng Hứa Đào, sáng sớm vẫn trong trạng thái mớ ngủ duỗi tay nhỏ sờ mẹ bên cạnh như mọi ngày, nhưng hôm nay không có cảm giác quen thuộc nên Tiểu Nam liền mở mắt ra, sau đó thấy ba nằm bên cạnh làm tiểu gia hỏa vui sướng ngồi dậy.
"Ba ba!"Tiểu Nam đến gần bên tai Triệu Vệ Quốc thấp giọng kêu.
Tiểu gia hỏa thật thông minh còn biết kêu nhỏ để không đánh thức mẹ kế bên.
"Hửm" Triệu Vệ Quốc mở to mắt dựng ngón trỏ bên môi nghiêng đầu nhìn Hứa Đào còn ngủ, nhẹ nhàng ôm con trai vào lòng ngực.
Mấy ngày nay bà dì cả của Hứa Đào sắp đến thăm nên cô ngủ nhiều và sâu hơn so với bình thường nhưng cuối cùng vẫn bị âm thanh cười đùa ầm ĩ bên cạnh đánh thức.
Hứa Đào mở mắt ra thấy Triệu Vệ Quốc thường ngày dậy sớm tập thể dục hôm nay vẫn còn nằm trên giường, Tiểu Nam cũng đã tỉnh cả người nằm trong lòng ngực Triệu Vệ Quốc, hai cha con chơi trò bắt lấy tay của đối phương.
Tiểu Nam còn nhỏ, Triệu Vệ Quốc liền đem tay của tiểu gia hỏa nắm trọn vào lòng bàn tay mình, tiểu gia hỏa liền cười khanh khách, tay nhỏ tránh không kịp bị bắt lấy có chút chán nản nhưng sau đó lại bật cười đến vui vẻ
Hứa Đào xoa xoa gò hừ nhẹ để biết cô đã tỉnh ngủ, hai cha con liền quay đầu lại nhìn cô bằng ánh mắt trong suốt.
"Mẹ" Tiểu Nam thấy Hứa Đào tỉnh liền lập tức không cần ba, phịch một cái bò qua bên Hứa Đào.
"Ân" Hứa Đào nắm tay nhỏ của bé thân mật ôm thành một khối vào lòng.
"Con thức sớm anh liền bồi nó chơi một lát, em trông chừng nó anh đi ra ngoài sân đưa tên trộm đến đồn công an" Triệu Vệ Quốc xoay người rời giường.
Tiểu Nam còn nhỏ, mới sáng sớm thấy người trong viện tơi tả như vậy nhất định sẽ bị hù dọa, dù anh giáo dục Tiểu Nam theo hướng mạnh mẽ nhưng không muốn bé mới hai tuổi hơn nhìn thấy loại cặn bả này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận