Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 196. Bạch ban 1

Hứa Đào nhìn ra Vương Quyên Quyên khẩn trương, lập tức mở miệng mời cô ấy vào nhà: "Xin chào, tôi là Hứa Đào, chị mau vào đi!"
"Được." Toàn bộ hành trình Vương Quyên Quyên không dám ngẩng đầu, lí nhí ừ một tiếng, đi theo sau lưng Hứa Đào vào nhà họ Triệu.
"Trước tiên chị ngồi nghỉ một lát, tôi đi rót ly nước cho chị." Hứa Đào tỏ ý để Vương Quyên Quyên ngồi trong phòng khách, cô đi sang phòng bếp rót ly nước đi ra: "Ngoài ra còn có hai người nữa, tương lai sẽ cùng chị làm việc chung với nhau, chắc là bọn họ sắp đến rồi, chị ngồi uống nước trước."
Ngày hôm qua Hứa Đào có nói, để cho Ngô Huệ bọn họ vào hai giờ chiều tới nhà thử tài nấu nướng một chút, Vương Quyên Quyên đến đây không sớm cũng không trễ, vừa đúng hai giờ chiều, rất chính xác.
"Ừ, được." Vương Quyên Quyên bưng ly nước gật đầu.
"Chị dâu Phùng, chị có muốn tháo nón lá xuống hay không?" Hứa Đào nhìn Vương Quyên Quyên vẫn luôn cúi đầu mang nón lá, liền dò hỏi.
Hứa Đào biết Vương Quyên Quyên có lang ben, biết cô ấy hẳn là kiêng kỵ với cô.
"Tôi bị bệnh lang ben rất nghiêm trọng, tôi, tôi sợ sẽ hù dọa cô." Vương Quyên Quyên nhất thời càng thêm khẩn trương, ngồi ngay tại chỗ, hai tay bấu thật chặt vào cái quần màu xám tro, âm thanh run rẩy.
Tướng mạo của cô ấy đã khiến cho nhiều đứa nhỏ nhìn thấy cũng bị sợ đến khóc, mỗi lần ra cửa đều che che giấu giấu, thậm chí hầu như rất ít khi đi ra ngoài.
"Không sao, tôi lớn gan. Hơn nữa sau này cơ hội chúng ta gặp mặt rất nhiều, chị không thể nào vĩnh viễn mang nón lá." Hứa Đào trấn an Vương Quyên Quyên, giọng rất bình tĩnh.
". . ." Vương Quyên Quyên nắm quần cắn môi, bởi vì gầy yếu, xương ngón tay rất rõ ràng, nhìn rõ là đang khẩn trương: "Vậy thì tôi tháo nón lá xuống, nếu cô cảm thấy sợ, tôi sẽ mang lên lại, được không?"
Trong lòng Vương Quyên Quyên có gánh nặng rất lớn, nghe thấy Hứa Đào nói, sau khi xoắn xuýt mới quyết định lấy nón lá xuống, đến nhà người ta mà còn đội nón đúng là chuyện rất không lễ phép, chẳng qua là cô ấy sợ lang ben trên mặt mình sẽ hù dọa Hứa Đào.
"Được, chị tháo xuống đi! Không có chuyện gì." Hứa Đào mở miệng khích lệ cô ấy.
Vương Quyên Quyên lúc này mới tháo nón lá xuống, lộ ra tướng mạo, chẳng qua là tháo nón xuống rồi thì cô ấy vẫn cúi thấp đầu, tầm mắt cũng không dám nhìn về Hứa Đào.
Hứa Đào nhìn Vương Quyên Quyên, trên mặt Vương Quyên Quyên có đốm trắng trải rộng, thật sự nghiêm trọng, nhưng phần lớn chỉ ở một bên nửa gương mặt.
Thật ra thì loại bệnh lang ben này cũng không kỳ quái, Hứa Đào từng gặp người mắc bệnh lang ben, nhưng lần đầu tiên thấy nghiêm trọng như Vương Quyên Quyên vậy, hơn phân nửa gương mặt đều trắng, hoàn toàn bất đồng với màu da bên cạnh, một chút cũng không đều màu, cho nên có chút dọa người.
Hứa Đào rất bình tĩnh, cũng không cảm thấy thật dọa người, cô nhìn kỹ nhìn Vương Quyên Quyên, phát hiện nếu như không có lang ben ảnh hưởng, thật ra thì dáng dấp của Vương Quyên Quyên cũng không tệ lắm, ít nhất ngũ quan đều xinh đẹp.
Nhưng Vương Quyên Quyên cũng bởi vì lang ben mà sinh ra cảm giác tự ti cực lớn, thậm chí bình thường gặp phải không ít người không thông y học, mọi người sợ lây, hoặc là ánh mắt sợ hãi trốn tránh, Vương Quyên Quyên cũng trở nên càng ngày càng tự ti.
"Có phải rất dọa người hay không?" Vương Quyên Quyên nhỏ giọng hỏi.
"Không dọa người." Giọng Hứa Đào bình thường đáp lời, sau đó đứng lên xoay người đi vào gian phòng.
Lúc Vương Quyên Quyên nghe Hứa Đào tùy ý nói không dọa người, có chút bất ngờ ngẩng đầu, vừa vặn thấy bóng lưng Hứa Đào đi vào gian phòng, hơi có chút sững sốt, chờ lúc Hứa Đào xoay người trở về, lại nhanh chóng cúi đầu xuống.
"Cho chị." Trong tay Hứa Đào cầm đồ che miệng mũi đưa cho Vương Quyên Quyên.
Vương Quyên Quyên kinh ngạc ngẩng đầu, đồng thời đưa tay nhận lấy đồ che miệng mũi trong tay Hứa Đào: "Đây là cái gì?" Vương Quyên Quyên đưa tay nhận lấy, biểu tình nghi ngờ.
"Ngày hôm qua tôi làm đồ che miệng mũi." Hứa Đào khẽ cười giải thích: "Bởi vì mọi người đều phải tiếp xúc với thức ăn, vì vệ sinh, tôi mới làm ra thứ này, lúc làm việc mọi người cũng phải đeo đồ che miệng mũi, như vậy thì nước bọt cũng sẽ không phun vào trên thức ăn."
Hứa Đào giải thích, cô có bệnh sạch sẽ, không thể nào không chú trọng phương diện này, đồ che miệng mũi, nón đầu bếp, cô cũng phải yêu cầu bọn họ đeo lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận