Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 451. Trứng gà 1

“Được, tôi tin cô.” Tần Dục Nhu mỉm cười, dẫn Ngô Huệ đi vào phòng bếp, cũng giới thiệu Ngô Huệ cho hai dì rửa bát khác, nhờ bọn họ dẫn dắt, chỉ dạy Ngô Huệ cần làm những gì, chú ý cái gì.
Sắp xếp bàn giao xong, Tần Dục Nhu chuẩn bị đi làm việc: “Cô làm quen với bọn họ một chút trước, tôi phải đi làm việc đây, nếu có vấn đề gì có thể đến tìm tôi nói.”
“Được, cảm ơn.” Ngô Huệ mỉm cười gật đầu.
Vì phải phải làm việc, Ngô Huệ dẫn theo con gái Tiểu Ngũ, nhưng cũng sợ Tiểu Ngũ chạy loạn, nên liền dẫn Tiểu Ngũ ngồi trong căn buồng nhỏ bên cạnh phòng bếp: “Tiểu Ngũ ngồi xuống chơi không thể chạy loạn, đói thì gọi mẹ, được không?”
“Con biết rồi mẹ.” Tiểu Ngũ rất ngoan, cô bé gầy gò đang ngồi trên cái ghế nhỏ trong buồng không nhúc nhích.
Trong căn buồng nhỏ đều đặt một ít nguyên liệu nấu ăn khô, nước tương, giấm,... của phòng bếp, mở cửa cũng có thể nhìn thấy chỗ Ngô Huệ rửa bát, cô bé cũng không sợ, ngồi chán rồi liền tự mình nghịch đầu ngón tay.
Hứa Đào có nhắn nhủ nhờ Tần Dục Nhu để ý đến tình hình của Ngô Huệ nhiều một chút, dẫu sao vừa mới ly hôn, một người phụ nữ trước đây ẩn nhẫn như thế, sợ trạng thái cô ấy không tốt. Cô cũng bằng lòng cho cô ấy thêm một ít thời gian, để cô ấy thích ứng.
Nhưng bản thân Ngô Huệ thích ứng rất tốt, có thể là sau khi ly hôn tâm trạng quả thực thay đổi rất nhiều, tuổi tác hai dì rửa bát khác của nhà bếp lớn hơn cô ấy một chút, cũng giỏi nói chuyện, ba người phụ nữ tụ tập cùng nhau rửa bát, rửa rau, nói chuyện liền hiểu được đại khái tình huống của nhau.
Bọn họ biết Ngô Huệ vừa ly hôn, vô cùng đồng tình với cô ấy cũng đặc biệt chiếu cố cô ấy một chút, bản thân Ngô Huệ cũng không lười biếng chút nào. Có cô ấy giúp rửa bát rửa rau cùng, lượng công việc của hai người rõ ràng nhẹ đi rất nhiều.
Tiền lương của việc rửa bát rửa rau trong phòng bếp này cũng cố định, nhiều nhất là sự khác biệt với trợ cấp chỗ ở và chuyên cần, cho nên cũng không tồn tại vấn đề bất hòa trong cạnh tranh công việc, thêm một người làm việc hiển nhiên cũng vui vẻ.
Bản thân Ngô Huệ cũng rất vui vẻ, cô ấy hoàn toàn có thể rửa bát rửa rau, tiền lương mỗi tháng một trăm bảy, còn chưa tính tiền trợ cấp chỗ ở và thưởng chuyên cần, nếu cộng lại mỗi tháng gần hai trăm rồi.
Trong lòng Ngô Huệ tính toán, lại càng chịu khó, nụ cười trên gương mặt cũng thoải mái hơn nhiều.
Đây chính là cuộc sống ly hôn cô sẽ trải qua sao? Thật là tốt!

Triệu Lệ Nam bị đánh, ít nhiều cậu bé cũng có chút oán hận trong lòng, cuối tuần cả ngày không ra khỏi phòng, buổi trưa đói thì ra ngoài ăn trưa, toàn bộ quá trình đều không nói chuyện, vừa đáng thương vừa quật cường.
“Sao nào, con đây là định sau này không nói chuyện nữa sao?” Hứa Đào cảm thấy buồn cười.
Cậu bé mười tuổi, không nhìn ra tính cách còn rất lớn.
“Hừ.” Triệu Lệ Nam nghiêng đầu hừ, kẹp rau xanh không thích ăn trút giận.
Cậu cũng đã lớn rồi, đứa con trai mười tuổi không cần mặt mũi sao? Đánh cậu thì thôi đi, cậu có thể chấp nhận, còn đánh vào mông và chân, ít nhiều cậu cũng có chút mất mặt.
Lại không phải là đứa trẻ ba tuổi, trẻ con làm sai việc mới bị đánh mông.
Hơn nữa cậu cảm thấy thật oan ức, cậu đã hỏi mẹ, tin tưởng mẹ như thế, kết quả mẹ còn nhìn cậu bị đánh, rõ ràng mẹ nói măng tre thịt xào tốt, tốt chỗ nào, đánh cái mông đau rát cả một buổi tối rồi.
Haizz, người lớn còn lừa gạt, tâm hồn non nớt của cậu đã bị tổn hại nặng nề.
“Thật sự không nói chuyện nữa sao?” Hứa Đào buồn cười nhìn cậu: “Có khí phách, mẹ rất khen ngợi con!” Hứa Đào vỗ vai cậu giọng điệu khen ngợi, hoàn toàn không vội ăn xong xuống bàn.
Triệu Lệ Nam chỉ là nén giận không nói chuyện mà thôi, có thể nhìn ra rất nhiều lần gần như muốn nói chuyện rồi, vừa mở miệng lại vội vàng ngậm chặt lại.
Nhưng cậu bé giận thì cứ giận, không nói chuyện thì không nói chuyện, gọi cậu, cậu vẫn nghe, chỉ là không trả lời lại thôi, ăn cơm xong rửa bát lau nhà, những chuyện này không cần nhắc cậu cũng rất tự giác.
Sau bữa trưa, làm xong việc nhà, Triệu Lệ Nam đau lòng nằm trên giường, nhìn chỗ trong phòng vốn đặt các loại Garage Kit, hiện giờ chỗ đó trống rỗng, Garage Kit của cậu bị cha cậu tịch thu, dường như đã ném vào phòng sách khóa lại rồi.
Haizz! Triệu Lệ Nam rất buồn rầu, phải nghĩ một biện pháp lấy Garage Kit về mới được.
Hứa Đào ra ngoài chạy đến nhà sách một chuyến, mua ba mươi quyển đề luyện tập về, thu hoạch rất lớn, di chuyển cũng cực khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận