Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 582. Tên 3

Đằng sau việc nuôi dưỡng thành người mẹ già ăn hại, đều là do anh cả cuồng em gái và bà nội đáng tin, cộng thêm người cha già đáng tin nữa.
Bản thân Hứa Đào cũng không ngờ tới, người làm mẹ này như cô, vậy mà từ trước đến giờ chưa từng thay tã cho con gái, cô cũng không muốn thay, chỉ là lúc đầu khi cô nhìn thấy con gái yếu ớt và đống phân mềm mềm đó, quả thực không biết kiểm soát độ mạnh yếu như thế nào, lúc ngửi được mùi thối, liền không tỉnh táo.
Cô không ngờ rằng, con gái nhỏ bú sữa mẹ, ị phân cũng thối!
“...” Triệu Lệ Nam cạn lời lắc đầu thở dài, sau đó khom người ngồi xuống, bắt đầu động tác lau chùi mông, thay tã lưu loát.
Sau khi Triệu Lệ Noãn nhìn thấy Triệu Lệ Nam, cô bé không rên rỉ nữa, còn cười toe toét vui vẻ với cậu.
Triệu Lệ Nam thay tã xong, đem tã lúc nãy đi xử lý, sau đó mới bế em gái mũm mĩm không thích khóc lên hôn mấy cái.
Vừa này Hứa Đào ghét có mùi, lúc Triệu Lệ Nam thay tã liền tránh đi thật xa, lúc này mới ngại ngùng đi trở lại.
“Mẹ thật sự là mẹ ruột sao!” Triệu Lệ Nam làm như không nhìn thấy Hứa Đào.
Bản thân cậu bé cũng không nghĩ tới, sau khi em gái này sinh ra, người bận rộn đều là cậu - người làm anh cả này, đứa trẻ này rốt cuộc là ai sinh thế!
“Ha ha ha ha!” Hứa Đào chỉ có thể cười ngại ngùng: “Mẹ đây là muốn giúp con dâu tương lai bồi dưỡng con sớm một chút!”
Đây chính là chỗ tốt đáng tin cậy của con trai, Hứa Đào cảm thấy, cô có thể nhảy qua thời kỳ Triệu Lệ Noãn còn sơ sinh trước mắt, đợi cô bé một hai tuổi biết đi đường rồi, mới bắt đầu bồi dưỡng tình mẹ con!
Thật sự một tuần đứa trẻ vừa mới sinh ra, Hứa Đào thật sự không dám chạm vào con gái, lúc thay quần áo, cái chân nhỏ, bắp chân nhỏ mềm mềm đó, cảm thấy mẹ Triệu giống như là đang nắm một con gà con.
Trong thời gian gần một tháng này, nhiều nhất là cô bế lên đút sữa mẹ, những lúc khác thật sự rất ít khi chạm vào đứa trẻ.
Bây giờ đứa trẻ sắp được một tháng, cũng trắng nõn mềm mại rất nhiều, Hứa Đào mới dám bế con gái, nhưng đi tiêu đi tiểu gì đó, vẫn thật sự không thể thích ứng.
Trước đây lúc cô xuyên sách tiếp nhận Triệu Lệ Nam, cậu bé lanh lợi, nhiều nhất chính là muốn đi tiêu đi tiểu gì đó, cô nhiều lắm là giúp cậu bé lau mông, rồi tắm cho cậu bé một chút.
Lúc đó cô cảm thấy không có vấn đề gì, cũng hoàn toàn không cần giống như hiện tại, đối diện thẳng vào sự tồn tại của phân, cảm giác chăm sóc trẻ con không khác lắm, nhưng lại rõ ràng không quá giống nhau.
Đứa trẻ vừa mới sinh so với đứa trẻ một hai tuổi, đứa trẻ vừa mới sinh khó chăm són hơn rất nhiều. Thậm chí Hứa Đào cảm thấy, chán ghét quá trình thay tã cho cục cưng càng nhiều.
“Qua hai ngày nữa, Noãn Noãn đã đầy tháng rồi, mẹ có muốn làm tiệc đầy tháng không?” Từ sau khi Noãn Noãn sinh ra Triệu Lệ Nam cảm thấy cô bé xấu, đến hiện tại, chỉ cần ở nhà dường như đều bế em gái không buông tay.
Thời gian mới trôi qua hơn hai mươi ngày ngắn ngủi thôi, thay đổi quá nhiều.
“Không làm, quá phiền phức.” Hứa Đào lắc đầu.
Có điều kiện có thể làm tiệc đầy tháng, nhưng Hứa Đào cảm thấy phiền phức, con gái nhỏ xíu, vừa mới một tháng, tiệc đầy tháng chẳng qua cũng là tụ hợp người thân bạn bè.
Thực sự người quen của người nhà họ Triệu bên này nhiều, Hứa Đào vẫn cảm thấy làm tiệc đầy tháng phiền phức.
“Vậy hôm đó con mang Noãn Noãn đi chụp hình đầy tháng.” Triệu Lệ Nam bế em bé nói ra dự định của mình.
“Được.” Hứa Đào không ý kiến.
Có điều kiện lưu lại hình ảnh, hiển nhiên sẽ không từ chối.
“Đúng rồi, con còn muốn mua một cái máy chụp ảnh, mẹ thanh toán cho con một chút được không?” Triệu Lệ Nam bế em gái, lại đề cập với Hứa Đào.
“Máy chụp ảnh, con muốn mua thì mua, không có tiền sao?” Hứa Đào nhíu mày.
Từ sau khi cô mang thai, Triệu Lệ Nam bắt đầu giúp quản lý hạch toán sổ sách của khách sạn, Hứa Đào cũng không gò bó Triệu Lệ Nam, mỗi tháng tiền tiêu vặt gì đó đều không ít.
Bình thường mà nói, cậu bé muốn mua một cái máy chụp ảnh, bản thân hoàn toàn có thể mua được.
“Con muốn mua cái tốt, đã nhìn trúng một cái máy ảnh, tính tất cả trang bị cần hơn ba mươi nghìn.” Nếu không phải giá vô cùng đắt đỏ, Triệu Lệ Nam cũng không đến nỗi nói với Hứa Đào.
“Bao nhiêu?” Khóe miệng Hứa Đào bất giác giật giật.
Nói thật hiện tại mới năm 94, máy chụp ảnh ba mươi nghìn một cái của thời đại này, thật sự đắt đến tưởng chừng dọa chết người rồi.
“Hơn ba mươi nghìn, con muốn mua về chụp ảnh cho Noãn Noãn.” Triệu Lệ Nam nói thẳng ý nghĩ của mình.
Cậu chuẩn bị lưu giữ lại quá trình trưởng thành của em gái nhiều một chút, gần đây cậu cũng phát hiện, Tiểu Noãn Noãn mỗi ngày một dáng vẻ, thay đổi vô cùng lớn, càng ngày càng đáng yêu, thỉnh thoảng lúc cười lộ ra cả lợi với cậu, cậu cũng sắp bị ngọt hóa rồi.
Cũng vì thế gần đây cậu mới đột nhiên bắt đầu vui mừng, trước đó cậu vẫn mong chờ một em trai, muốn dẫn thằng bé đi đá bóng, dẫn thằng bé đi chơi.
May mắn đứa trẻ sinh ra là một em gái mềm mại, Tiểu Noãn Noãn mới có thể cười ngọt ngào với cậu, đây nếu là một đứa em trai ngu ngốc, thằng bé có thể cười ngọt ngào như vậy sao?
Cậu còn phải thay tã cho thằng bé, đó thì càng đừng nghĩ tới, hôn hôn bế bồng càng đơn giản là nằm mơ giữa ban ngày, thằng bé chắc chắn không ngọt ngào, mềm mại như thế.
“Vậy con nói với cha con một tiếng, bảo cha thanh toán cho con.” Hứa Đào không ý kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận