Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 69. Vợ chồng tâm sự 3

Hứa Đào thẳng thắn nói: “Không cần, bởi vì lúc nó mùa đông bị rớt xuống sông, bác sĩ xem trị cũng không hết”.
Nguyên chủ còn nhỏ rớt xuống sống khiến cho kinh nguyệt đến năm mười tám tuổi mới có, so với bạn bè cùng trang lứa là trễ hơn rất nhiều, cũng đã đi xem qua không ít bác sĩ.
Triệu Vệ Quốc nhíu mày, nghe được cô nói rớt xuống sông liền đau lòng ôm cô nhẹ giọng hỏi: “Là rớt xuống sống kia ở sau núi của Hứa gia thôn sao?”
Ở huyện Phượng Hoàng quê nhà anh ấn tượng nhất là cái sông kia
Khi còn nhỏ chưa đi tòng quân, mùa hè anh thường dẫn theo em trai em gái đi trong sông chơi câu cá bắt tôm, nước trong sông thực lạnh, dòng nước chảy cũng không nhỏ.
“Ừ” Hứa Đào dựa vào lòng Triệu Vệ Quốc yên lặng gật đầu.
Nguyên chủ không biết bơi nhưng cực kỳ hứng thú với sông nước, lúc ấy rớt xuống sông là ngoài ý muốn thiếu chút nữa mạng cũng không còn.
“Mùa đông còn chạy ra bờ sông chơi?”Tay Triệu Vệ Quốc vẫn như cũ xoa bụng Hứa Đào, tiếp tục cùng Hứa Đào nói chuyện để di dời lực chú ý.
Anh phát hiện Hứa Đào chú ý đến cái bụng cơ hồ còn khó chịu.
“Tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, lúc đó dù lạnh đỏ bừng tay chân nhưng vẫn thích đi vọc nước” Hứa Đào không biết nói sao cho phải, nguyên chủ khi còn nhỏ không hiểu chuyện.
Này gọi là nhỏ tạo nghiệp lớn lên lãnh nghiệp
“Hôm nào tìm thời gian đi bệnh viện khám đi!”Triệu Vệ Quốc đáp lời.
Đau đến quằng quại, nếu không đi khám anh thật không yên tâm, chạng vạng sắc mặt cô trắng bệch, cả người đầy mồ hôi vẫn còn lẩn quẩn trong đầu anh, trái tim anh giống như bị người ta bóp lấy.
Hứa Đào thở dài một tiếng, cả người dựa toàn bộ vào ngực Triệu Vệ Quốc: “Người trong nhà đã mang em đi khám bác sĩ rồi, nói là đau bụng kinh cũng không có biện pháp trị tận gốc, cùng lắm là cho thuốc uống giảm đau, nhưng thuốc uống thì có ba phần độc nên tốt nhất không nên uống, khi nào đau thì tính tiếp”.
Nếu cứ uống thuốc giảm đau như vậy tạo thành thói quen, mỗi lần đau là uống như vậy không tốt.
“Không có biện pháp khác sao?”
“Ngày thường chú ý một chút là được” Nếu gần tới ngày dì cả ghé thăm thì lăn lộn ít thôi chứ cũng không có vấn đề gì lớn.
“À!”
“Nhưng bác sĩ còn nói………..” Hứa Đào rối rắm, vẫn là nên đem chuyện không dễ thụ thai nói cho Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc là chồng nên có quyền được biết
“Hửm?” Triệu Vệ Quốc kiên nhẫn lắng nghe
“Bác sĩ nói, em khả năng là không dễ mang thai”Lúc trước cô cũng không vì chuyện này đau đầu, cũng không nghĩ bản thân mình phải sinh con dưỡng cái, nhưng hiện tại ở chung với Tiểu Nam lâu dần cái suy nghĩ đó của cô thay đổi, nếu có thể cô hy vọng mình có thể sinh một đứa nhỏ, đương nhiên Hứa Đào không có cưỡng cầu, chỉ là nghĩ tới mà thôi.
Cô đã tiếp nhận chuyện mình khó có con, còn Triệu Vệ Quốc thì sao anh có tiếp nhận được không?
“……..” Triệu Vệ Quốc sửng sốt, bàn tay dừng lại một giây
Hứa Đào cũng cảm nhận được phản ứng của Triệu Vệ Quốc, tâm tình có chút đi xuống, hắn hiển nhiên là để ý!
“Có ảnh hưởng gì khác không?” Triệu Vệ Quốc dừng một giây rồi tiếp tục nói.
“Không có, chỉ là khó thụ thai thôi, anh sẽ để ý sao?” Cô tiếp tục truy hỏi.
Vừa mới bắt đầu chính sách kế hoạch hóa gia đình, trong tiềm thức của mọi người nhà có nhiều đứa nhỏ chính là nhiều phúc khí, Tiểu Nam là đứa nhỏ đáng yêu, nhưng Hứa Đào cùng Triệu Vệ Quốc là nhị hôn, Triệu Vệ Quốc cũng không còn là quân nhân không có ăn lương quốc gia, dựa theo quy đinh thì vợ chồng bọn họ có thể sinh thêm một đứa nhỏ.
Cô không biết Triệu Vệ Quốc có hay không muốn cô sinh thêm đứa nhỏ.
“Anh không ngại” Triệu Vệ Quốc thản nhiên nói: “Anh không sao cả, trước đây anh cũng không có suy xét đến vấn đề kết hôn, nhưng ba mẹ trong nhà không đồng ý, sau lại có Tiểu Nam, coi như anh cho ba mẹ một cái công đạo mà cưới vợ. Chủ yếu là em, có hối tiếc không?” Triệu Vệ Quốc nói ra lời thật lòng đồng thời cũng muốn nghe suy nghĩ của Hứa Đào.
Anh đã có đứa con trai, đương nhiên nếu có thể cùng Hứa Đào sinh một đứa con gái đáng yêu thì thật tốt, không có thì anh cũng không cưỡng cầu.
“Tiếc nuối sao? Đúng là có chút tiếc nuối nhưng chúng ta có Tiểu Nam là đủ rồi!” Hứa Đào nghĩ thoáng.
Cô thương Tiểu Nam như con trai ruột của mình mà tiểu gia hỏa cũng dính cô, tuy rằng không có huyết thống nhưng tiểu gia hỏa là cô nuôi lớn, về sau cho dù bé biết cô không phải là mẹ ruột hẳn cũng không đến mức không dưỡng lão cho cô đi.
Tiểu Nam là nam chủ, mẹ kế này cô đối với bé thế nào hẳn là cảm thụ được, sẽ không vong ân phụ nghĩa.
“Ân” Triệu Vệ Quốc ôm chặt Hứa Đào hơn.
Hứa Đào đã mang chuyện này nói với Triệu Vệ Quốc, tuy cô có chút tiếc nuối nhưng chính bản thân này không thể mang thai cô cũng không vì vậy quá để ý, sau khi trải lòng xong thì cô tiếp tục dựa vào lòng Triệu Vệ Quốc, bàn tay nam nhân vẫn đang xoa bụng cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận