Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 169. Thú vị 4

Đáng tiếc gà con nghe không hiểu suy nghĩ linh tinh của cậu, mỗi ngày nên ị phân thế nào liền thảnh thơi lắc lư thế ấy.
“Cùng đưa tới nhà mới đi.”
“Vậy là tốt rồi.” Triệu Lệ Nam nghe vậy yên tâm, thật sự là Hứa Đào nhắc muốn giết gà rất nhiều lần, đứa nhỏ thật sợ Hứa Đào sẽ ném ba con gà con ở bên này.
“Đi ra ngoài chơi với bạn đi! Cũng thuận tiện nói cho chúng, nhà chúng ta sắp chuyển nhà.” Hứa Đào sờ sờ đầu Triệu Lệ Nam.
Đứa nhỏ gần đây đều không hay chơi ở ngõ nhỏ, ngõ nhỏ yên tĩnh lại, nhưng Hà Hoa cùng mấy người bạn nhỏ khác thỉnh thoảng vẫn sẽ đi bộ ở ngõ nhỏ, chỉ là thời gian chơi không nhiều bằng trước đó, trong đám bạn nhỏ cũng không có Thạch Đầu và Tiểu Chí.
“Vâng ạ.” Triệu Lệ Nam gật đầu liền đi ra ngoài.
Hẻm Lão Bát, một đám trẻ con ngồi ở dưới mái hiên cửa nhà Thạch Đầu, dưới mái hiên có đặt một cây gỗ, trước kia vào mùa hè, hàng xóm phần lớn sẽ ngồi ở bên này cùng nhau tâm sự việc nhà, bọn nhỏ thì ở bên cạnh chơi đùa.
Bởi vì bà cụ Lâm làm ầm ĩ, hiện tại hàng xóm cũng lười đến đây nói chuyện phiếm, thế nên vị trí này đã bị đám nhóc độc chiếm.
“Tiểu Nam, nhà cậu sắp chuyển nhà à!”
“Ừ, sắp chuyển nhà!”
“Vậy về sau chúng ta đều không thể chơi cùng nhau nữa rồi.”
“Có lẽ vậy!” Triệu Lệ Nam trả lời không chắc chắn lắm.
Triệu Lệ Nam cùng đám bạn nói chuyện sắp chuyển nhà, mấy đứa nhỏ đều ríu rít phát biểu cảm tưởng và nghi vấn, còn nói rất hăng say! Lại đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt Lâm Phương âm trầm từ cuối ngõ nhỏ đi tới.
“Hư! Gà trống đã trở lại, dáng vẻ thật hung dữ.”
“Ừm, hư, chúng ta không nói lời nào.”
Mấy đứa nhỏ nhìn thấy Lâm Phương trở về, lại nhìn thấy sắc mặt Lâm Phương rất không tốt, liền nhỏ giọng nói thầm, mấy đứa nhỏ đều ngoan ngoãn ngồi ở trên cây gỗ, ánh mắt đi theo chuyển động của Lâm Phương, từ khi nhìn thấy Lâm Phương liền tự cho là ẩn nấp nhìn lén cô ta.
Đứa nhỏ đều ngây thơ, giỏi bịt tai trộm chuông, rõ ràng không nói gì, lại đều không giấu nổi ánh mắt tò mò.
Hôm nay Lâm Phương bị bưu cục sa thải, lúc giữa trưa, cục trưởng bưu cục đột nhiên tìm cô ta nói chuyện, nói có người viết thư tố cáo cô ta, nói cô ta có hành động không đàng hoàng, làm việc tay chân không sạch sẽ,.., tố cáo cô ta rất nhiều vấn đề, cuối cùng kết quả chính là nói bưu cục suy xét đến việc sa thải cô ta.
Cô ta tức giận đến sắp nổi điên, ở bưu cục ầm ĩ nửa ngày, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể dọn dẹp một chút đồ vật về nhà, sau này cô ta chính thức mất việc.
Lâm Phương rất tức giận, trở lại ngõ Lão Bát, lại nhìn thấy đám nhóc con mỗi người đều nhìn chằm chằm cô ta, giống như đang chê cười cô ta vậy, tức khắc lửa giận tăng lên ngùn ngụt.
“Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa tao móc mắt chúng mày hết luôn bây giờ.” Lâm Phương tức giận mắng một câu, trực tiếp khiến Hà Hoa khóc lên, ngay sau đó mới hả giận về nhà.
“Hoa Hoa, cậu đừng khóc.” Triệu Lệ Nam cùng hai đứa nhóc khác trấn an Hà Hoa.
Hà Hoa vẫn không thể bình tĩnh được, vẫn khóc thút thít, lau nước mắt về nhà, Triệu Lệ Nam cùng hai đứa nhóc khác nhìn nhau, cũng đứng lên ai về nhà nấy.
“Mẹ, gà trống lớn hung dữ với chúng con.” Triệu Lệ Nam về đến nhà, liền méc chuyện này với Hứa Đào đang dọn dẹp trong phòng khách.
“Đụng tới cô ta?” Hứa Đào nhướng mày nghi hoặc dò hỏi đứa nhỏ.
“Vậy, cô ta đúng là rất không vui ạ.” Triệu Lệ Nam tiếp tục gật đầu: “Nói muốn móc mắt chúng con.”
“Đừng quan tâm cô ta, đó chính là người phụ nữ điên.” Hứa Đào không nhịn được ở ngay trước mặt Triệu Lệ Nam đáp lại một câu, sau đó thanh giọng nói: “Tự con đi chơi xe con và ếch xanh đi.”
“Vâng.” Triệu Lệ Nam ngoan ngoãn vào phòng chơi đồ chơi.
Hứa Đào thấy Tiểu Nam một mình chơi đồ chơi liền buông đồ trong tay xuống, liếc nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian là 3 giờ chiều, nhìn lại lịch bên kia, hôm nay là thứ ba, dựa theo thời gian làm việc ở bưu cục bình thường mà nói, Lâm Phương hẳn là đang làm ở bưu cục mới đúng!
Hứa Đào cong môi tính toán thời gian viết đơn tố cáo, đại khái đoán được hẳn là đơn tố cáo của cô đã có phản hồi, Lâm Phương đã lãnh hậu quả, thế là có chút vui vẻ.
Sự tồn tại của một số người thực là ghê tởm, nhưng bạn xem, mấy cái chuyện này không phải vẫn cứ xuất hiện mãi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận