Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 334. Tự tin 1

Khuôn mặt Hứa Đào lộ vẻ nghi hoặc: "Người nào ở?"
Đối mặt với nghi vấn của Hứa Đào, Vương Quyên Quyên nhất thời có chút không biết nên mở miệng như thế nào, có người trở về quê quán ăn tết, cũng có người từ quê quán mang người thân tới, vốn là phòng nghỉ ngơi là dành cho mấy người phụ nữ làm ca đêm mệt mỏi nghỉ ngơi, nhưng mà lúc đi làm thì nghỉ ngơi cũng không nhiều.
Không nghĩ tới bây giờ tết nhất, phòng nghỉ ngơi cũng trở nên rất đông đúc.
"Công ty có cô em gái của tài xế tới Dương Thành, không có nơi ở cho nên trước hết ở trong phòng nghỉ ngơi mấy ngày. Ngoài ra chị của Tần Dục Bân cũng tới, cũng tạm thời không tìm được nơi ở thích hợp cho nên cô ấy cũng ở trong phòng nghỉ ngơi." Vương Quyên Quyên giải thích nguyên nhân chiếc giường hai tầng trong phòng nghỉ ngơi vì sao bị chiếm đoạt.
". . ." Hứa Đào nghe vậy có chút kinh ngạc, không nghĩ tới, phòng nghỉ ngơi đã bị chiếm đoạt, chỗ ở của Triệu Vệ Ny tạm thời cũng trở thành vấn đề.
"Vệ Ny, trước tiên em ngồi chơi, chị đi lên lầu nhìn một chút." Hứa Đào vừa nói vừa xoay người đi lên lầu xem phòng nghỉ ngơi.
Trong công ty, nam tài xế nhiều, nữ nhân viên ít, cho nên phòng nghỉ ngơi dành cho nữ nhân viên chỉ có một gian, phòng cho nam nghỉ ngơi có hai gian.
Hứa Đào đi lên lầu đứng ở cửa phòng nghỉ ngơi dành cho nữ, giơ tay lên gõ cửa một cái.
"Ai đó?” Trong phòng, có âm thanh kiêu căng vang lên, chỉ chốc lát sau, cửa phòng bị mở ra từ bên trong.
Hứa Đào đứng ở cửa, nhìn trong phòng người một cái, mở cửa là một cô gái trẻ tuổi mặc quần áo màu vàng nhạt.
"Cô là ai?" Hoàng Kiều Vân mở cửa ra, cũng nhìn Hứa Đào, giọng có chút không tốt lắm, cao ngạo kiêu căng chất vấn Hứa Đào.
Đúng vậy, chính là dùng thái độ cao ngạo kiêu căng để chất vấn.
"Còn cô là ai?" Hứa Đào nhíu mày hỏi ngược lại, người phụ nữ không biết cư xử như vậy, nói thật Hứa Đào gặp được không ít.
"Cô hỏi tôi làm gì?" Biểu tình Hoàng Kiều Vân buồn bực xem thường Hứa Đào, nghe Hứa Đào hỏi ngược lại mình thì dường như cô ta không vui vẻ.
"Ai an bài cho cô ở nơi này?"
"Anh tôi, Anh tôi là tài xế của công ty này." Hoàng Kiều Vân nói chuyện, trong giọng nói tràn đầy đắc ý.
Anh trai của cô ta cũng thật là lợi hại, lái xe ở Dương Thành một tháng có thể kiếm được bốn năm ngàn đồng, tiền lương cũng có bốn năm trăm.
"Anh cô tên gọi là gì?" Hứa Đào lại hỏi.
Hoàng Kiều Vân nhìn Hứa Đào một chút, trên dưới quan sát Hứa Đào một cái: "Tại sao tôi phải nói cho cô biết, cô là ai chứ? Vừa gặp đã hỏi lung tung này kia?"
Hứa Đào không biết phải nói gì, nhìn Hoàng Kiều Vân một cái, quay đầu xuống lầu.
"Ai, cô người này, cô đang làm cái gì vậy chứ?" Hoàng Kiều Vân truy hỏi.
Hứa Đào không để ý tới cô ta, Hoàng Kiều Vân nhìn bóng lưng Hứa Đào nhanh chóng xuống lầu, không khỏi giật mình, cảm giác tự mình gây họa.
Cô ta tới Dương Thành mấy ngày, cũng ở trong công ty mấy ngày, người trong công ty xe taxi cơ bản cũng đều gặp, đột nhiên xuất hiện người phụ nữ không quen biết, sẽ không phải là bà chủ của công ty đó chứ?
Hoàng Kiều Vân suy nghĩ, lại không nhịn được lắc đầu một cái, người phụ nữ mới vừa rồi nhìn trẻ tuổi, tuổi tác không khác biệt lắm so với cô ta, hẳn sẽ không phải là bà chủ.
Hoàng Kiều Vân cau mày trầm tư chốc lát, đưa tay kéo cửa phòng xuống lầu.
Hứa Đào từ phòng nghỉ ngơi đi xuống, đi tới phòng bếp, vừa vặn thấy ở cửa công ty có một người phụ nữ dáng dấp nhỏ bé, có chút mềm yếu đi tới.
Vương Quyên Quyên nhìn Hứa Đào từ trên lầu đi xuống, biểu tình không đúng lắm, liền đi tới: "Bà chủ, người trên lầu là em gái của Hoàng Hoàng Tráng, người đang từ cửa công ty đi tới là chị của Tần Dục Bân, Tần Dục Nhu."
"Được." Hứa Đào gật đầu nghĩ đến Hoàng Kiều Vân, tâm tình khi trở lại Dương Thành cũng không phải rất tuyệt vời.
"Chị Vương, chị Tô." Tần Dục Nhu chậm rãi đi tới, hướng về phía Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ lộ nét mặt tươi cười, sau đó nghi hoặc nhìn về phía Hứa Đào.
"Đây là bà chủ." Vương Quyên Quyên mở miệng giới thiệu Hứa Đào.
Tần Dục Nhu biết Hứa Đào là bà chủ của công ty, thái độ lập tức rất khách khí: "Bà chủ xin chào, tôi là chị của Tần Dục Bân, tôi tên là Tần Dục Nhu. Trong nhà tôi xảy ra chút chuyện cho nên đi theo Tiểu Bân tới Dương Thành, tạm thời tôi còn chưa tìm được chỗ ở thích hợp, cho nên hai ngày nay ở nhờ trong phòng nghỉ ngơi của công ty."
Bạn cần đăng nhập để bình luận