Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 626. -

“Người nhà chúng tôi đều là thân thích nghèo khổ ư? Người nhà mấy người đều là nhân vật có máu mặt ở Hộ Thành? Xin hỏi là nhân vật lớn như thế nào?” Hứa Đào cười.
Từ xưa đến nay, vẫn luôn tôn sùng cái gọi là môn đăng hộ đối, lời này quả thực có đạo lý.
Cưới cao gả thấp, cuối cùng có kết quả tốt cũng là con số nhỏ.
Nếu không thì sẽ không có người nói, nói yêu đương là chuyện của hai người, nhưng kết hôn là chuyện của người hai nhà.
Nhưng Hứa Đào cũng thật sự không ngờ tới, cuộc hôn nhân này đột nhiên ầm ĩ thành như vậy.
“Bà cảm thấy Gia Đống nhà chúng tôi cưới con gái bà là trèo cao rồi?” Hứa Đào cười khẩy: “Tôi rất muốn biết, lý do bà kiêu căng ngạo mạn như vậy là cái gì? Bởi vì mấy người là người Hộ Thành sao?”
“Nhưng Gia Đống nhà chúng tôi thân là sinh viên tốt nghiệp đại học danh tiếng Hộ Thành, có nhà có xe ở Hộ Thành, hiện giờ cũng coi như là người Hộ Thành. Công việc thằng bé ổn định, thu nhập hàng tháng không thấp, xin hỏi cưới con gái bà không xứng chỗ nào?” Hứa Đào cũng rất bao che người mình.
Tình cảm của Hứa Gia Đống và Hứa Đào không tệ, Hứa Đào cũng rất thích đứa em trai thông minh này.
“Con gái bà chẳng qua là tốt nghiệp đại học bình thường ở Hộ Thành mà thôi, hiện giờ tiền lương mỗi tháng hơn bốn trăm, không thấp nhưng không thể so được với thu nhập của Gia Đống của chúng tôi, nói là bình thường không quá đáng sao? Hay là bà cho rằng hiện giờ thằng bé không trả nổi số tiền làm tiệc rượu hai mươi nghìn chính là nghèo?”
“Vậy tôi cũng không ngại nói cho bà biết, vốn trên người thằng bé có chút tiền dư, nhưng đã đầu tư vào bất động sản khai phá tiểu khu ở Dương Thành, nên trong tay mới túng thiếu. Hiện giờ tiểu khu ở Dương Thành đã khai phá xây dựng rồi, vốn đầu tư không lỗ, ngày sau tiểu khu xây xong bán đi, tỷ suất lợi nhuận đầu tư thu về cao bao nhiêu, e rằng bà cũng không biết đâu!” Hứa Đào hừ chế giễu.
“Đúng rồi, tên của tiểu khu thằng bé đầu tư gọi là Châu Giang Ngự Cảnh số một, là tiểu khu khai phá ở Dương Thành từ hai năm trước, từng lên báo Dương Thành, bà đừng ngại đi thăm dò một chút!” Hứa Đào nói xong giọng điệu vô cùng châm chọc: “Bà cảm thấy, thằng bé cưới con gái bà là nên biết ơn, tôi cũng cảm thấy, con gái bà có thể gả cho em trai tôi, chưa chắc không phải phúc phận đã tu hành ở kiếp trước!”
Ai sẽ không che chở người mình chứ! Bà cảm thấy điều kiện nhà bà tốt, xem thường người khác, nhưng hoàn toàn không biết, thật sự muốn bàn về chênh lệch giàu nghèo, thực ra nhà các người cũng bị người ta xem thường thôi.
“Châu Giang Ngự Cảnh số một sao?” Mẹ Lại hít sâu, ánh mắt nhìn về phía con gái Lại Phân Phân.
“Con, con không biết, con chưa từng hỏi chuyện anh ấy đầu tư.” Lại Phân Phân lắc đầu mờ mịt.
Cô ấy thật sự không biết chuyện trên phương diện công việc của Hứa Gia Đống, cái cô ấy coi trọng là con người Hứa Gia Đống mà thôi.
“...” Mẹ Lại nhìn Hứa Đào ánh mắt chất vấn, ánh mắt bà ta lóe sáng: “Các người đừng nói khoác, cái này có thể hỏi thăm được, đến lúc đó bị vạch trần rồi, đoán chừng đẹp mặt.”
“Thật sự là cạn lời.” Hứa Đào lắc đầu: “Gia Đống, hôn nhân là chuyện lớn cả đời, chị biết em có chủ kiến, em sẽ biết nên quyết định như thế nào. Chuyện này, em muốn như thế nào cũng được, chị ủng hộ em.” Hứa Đào vỗ cánh tay Hứa Gia Đống nói chuyện.
“Vâng.” Hứa Gia Đống mím môi gật đầu: “Phân Phân, tiệc rượu bên ngoài cứ tiến hành như thường lệ, nhà em tùy tiện tìm một lý do cũng được. Em yên tâm, tiền tiệc rượu anh sẽ trả, coi như là bồi thường cho em, nhưng hôn lễ của chúng ta, hủy bỏ.”
“Con dám!” Mẹ Lại trừng mắt tức giận.
“Gia Đống, đừng mà.” Lại Phân Phân khóc nước mắt nước mũi tèm lem.
“Cha, mẹ, thứ lỗi con trai khiến cho cha mẹ không vui một trận.” Sau khi Hứa Gia Đống nói xong, quay đầu nhìn về phía cha mẹ Hứa.
Cậu ta biết rõ, cậu ta đưa ra quyết định này hậu quả sẽ như thế nào, cậu ta ở quê nhà tỉnh Ôn cũng từng làm tiệc rượu, nhưng cậu ta cũng rất rõ, chuyện này, chẳng qua là một ngòi nổ mà thôi.
Mẹ Lại không tán thành, xem thường cậu ta và người nhà cậu ta, đây mới là nguyên nhân chủ yếu.
“Gia Đống, con không thể làm bừa, chuyện kết hôn này, nào có thể nói không kết hôn liền không kết hôn.” Mẹ Hứa nắm lấy Hứa Gia Đống, không nhịn được lau nước mắt.
“Chị, anh rể, làm phiền anh chị dẫn cha mẹ, chị dâu cả và Tiểu Nguyệt Nha đến phòng ăn ở lầu hai khách sạn ăn cơm, tiệc rượu, nhà chúng ta không ăn nữa.” Hứa Gia Đống đưa mắt nhìn về phía Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc.
“Được.” Hứa Đào gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận