Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 488. Gặp được 7

Gọi thức ăn, vào lúc này trong tiệm cơm cũng nhiều khách, sẽ không lập tức liền mang thức ăn lên.
Hứa Đào mấy ngày nay cũng bận bịu, nếu tới dùng cơm, thuận đường cũng nhìn tình huống tiệm cơm một chút, hỏi Tần Dục Nhu mấy ngày nay các tiệm cơm có phát sinh cái gì hay không.
Tần Dục Nhu quản lý rất khá, trên căn bản cũng không có vấn đề lớn lao gì, giao phó Tần Dục Nhu sửa sang vài công việc mấy ngày này, thuận tiện nói với bên thu mua và kế toán cũng chuẩn bị báo cáo. Sau khi ăn cơm nước xong, Hứa Đào chuẩn bị mang sổ sách về nhà xem qua.
Hứa Đào cũng không trễ nãi quá nhiều thời gian, thời điểm vừa mang thức ăn lên thì trở về đến trong bao sương.
Triệu Lệ Nam cũng đón xe chạy tới, đứa nhỏ thật giống như tính đúng thời gian, mới vừa mới bắt đầu mang thức ăn lên thì cậu đã đến nơi.
"Tiểu Đào, quản lý trưởng của tiệm này là người như thế nào? Đáng tin không?" Mẹ Triệu lại gần, nháy mắt đuổi Triệu Vệ Cúc vốn ngồi ở bên cạnh Hứa Đào.
". . ." Triệu Vệ Cúc không hiểu, nhưng lại lĩnh ngộ hàm nghĩa trong ánh mắt mẹ Triệu, rất thức thời xê dịch vị trí.
Mẹ Triệu ngồi xuống ở bên cạnh Hứa Đào, ánh mắt sáng lên nhìn Hứa Đào.
"Tốt vô cùng, cũng đáng tin." Hứa Đào gật đầu: "Làm sao?"
Mẹ Triệu lập tức cười, trong tròng mắt đều mang vui vẻ: "Cô ấy kết hôn chưa? Có đối tượng chưa?"
"Tuổi tác của cô ấy nhìn xem cũng không còn nhỏ phải không?" Hứa Đào bất ngờ bị đặt câu hỏi.
Cô ngược lại không phải cảm thấy Tần Dục Nhu lớn tuổi, thật ra thì trạng thái của Tần Dục Nhu tốt vô cùng, dáng dấp cũng đẹp đẽ, da cũng trắng, nhìn trẻ hơn rất nhiều so với tuổi thật.
Nhưng chắc vẫn có thể nhìn ra tuổi tác, không ba mươi, ít nhất cũng là hai mươi mấy tuổi.
"Nhìn tuổi thì hẳn nên kết hôn, nhưng mới vừa rồi mẹ chú ý cái mông của cô ấy, nhìn một cái là biết chưa từng sinh con, mẹ muốn hỏi một chút xem cô ấy kết hôn chưa." Mẹ Triệu nói.
Từ cái mông còn có thể nhìn ra chưa từng sinh con? Hứa Đào không kinh nghiệm, cũng không hiểu mẹ Triệu vì sao có thể nhìn chính xác như vậy.
Mặc dù trong bao sương còn có mấy người đàn ông, mẹ Triệu ngược lại không quá cân nhắc những thứ này, đến tuổi này cô bà, con cái, cháu nội, cháu ngoại đều không nhỏ, tự nhiên sẽ không cảm thấy ở trước mặt người trong nhà nhắc tới những vấn đề như cái mông, sanh con sẽ thấy lúng túng.
"Đã từng kết hôn." Hứa Đào gật đầu, ánh mắt tiếp tục nhìn mẹ Triệu.
"Được." Nụ cười trên mặt Mẹ Triệu dùng mắt thường có thể thấy được mà thu lại, còn thu rất nhanh.
Biến sắc mặt thật mau, Hứa Đào mím môi cười: "Nhưng đã ly hôn."
Cô nói đã từng kết hôn, cũng không phải là kết hôn, thất vọng sớm như vậy làm gì?
"Ly hôn?" Mẹ Triệu lại kích động quay đầu lại, lúc nhìn Hứa Đào, nụ cười trên khóe miệng cũng dương đến giữa không trung: "Ly hôn là tốt ly hôn là tốt.”
"Mẹ." Hứa Đào không nhịn được có chút không biết làm sao.
Mặc dù Tần Dục Nhu và chồng trước bạo hành chán ghét ly hôn là tốt, nhưng Hứa Đào luôn cảm giác, ly hôn là tốt trong miệng mẹ Triệu mang một loại tung tăng và hưng phấn khác.
Biết người ta ly hôn cũng đừng hưng phấn như vậy chứ.
"Mẹ hỏi cô ấy làm gì?" Hứa Đào hỏi mẹ Triệu, có chút đoán được nguyên nhân.
"Mấy năm trước khi mẹ tới Dương Thành, cảm thấy cô gái kia không tệ, tới hôm nay tiệm cơm, mẹ còn cố ý nhìn cô ấy, cảm thấy cô ấy và Vệ Cường nhà chúng ta thật thích hợp." Mẹ Triệu đặc biệt vui nói chuyện.
Trong từng thời thời khắc khắc bà đều bận tâm chuyện hôn sự của Triệu Vệ Cường, nhưng bà cũng biết, bây giờ Triệu Vệ Cường muốn muốn tìm một người thích hợp, xứng đôi, thật đúng là khó tìm.
Hơn nữa Triệu Vệ Cường cũng đặc biệt bài xích, nếu như đàng gái có điều kiện không tốt, Triệu Vệ Cường khẳng định cũng không thèm nhìn.
Bà vẫn hiểu tính cách con trai mình, thằng nhóc kia, cưới vợ ấy mà, không phải tìm người hiền huệ thích hợp, càng nhiều hơn chính là xem mặt, chọn tướng mạo, quả thực không có tiền đồ, nhưng lại không có biện pháp quản anh ta.
Anh ta nhìn không thuận mắt thì không kết hôn, người làm mẹ như bà đã rất sốt ruột, người này ở trong tiệm cơm của Hứa Đào làm quản lý trưởng thật thích hợp, người xinh đẹp, cũng đã ly hôn.
Đây không phải là trời đất tạo nên một đôi hay sao?
"Con nhìn xem, cô ấy ly hôn, Vệ Cường cũng ly hôn, đây không phải vừa vặn có thể cùng tiến tới hay sao?” Dáng dấp Triệu Vệ Cường cũng tạm được, chỉ là chưa trải qua nhiều sóng gió, không trầm ổn như Triệu Vệ Quốc mà thôi.
Về gương mặt, Triệu Vệ Cường quả thật không tệ, đứng cùng Tần Dục Nhu, cảm giác cũng thật thích hợp, chẳng qua chính là không biết hai người này đối với chuyện kết hôn có ý tưởng gì hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận