Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 95. Cho mượn tiền 2

Hứa Đào cùng Dư Lệ trấn an Phạm Thu Mai xong liền cùng nhau bước ra khỏi cửa phát hiện cửa chính nhà họ Lâm vẫn đóng chặt như cũ, Tôn Đồng Hải dùng sức chém vào cửa gỗ nhà họ Lâm, lúc này đây con dao vẫn còn dính chặt vào cánh cửa.
Tôn Đồng Hải ngồi ở ngạch cửa nhà họ Lâm, đường đường là một người đàn ông mà lúc này lại ngồi đó đáng thương lau nước mắt, cảnh này không khỏi khiến người ta thổn thức.
Nếu không phải cuộc sống quá bức bách, nếu trên người có chút tiền anh cũng sẽ không tức giận đến mức lều mạng cùng bà Lâm đến vậy.
Hứa Đào thở dài nhìn thoáng qua rồi đi đến bên cạnh Triệu Vệ Quốc.
Tiểu Nam đứng dính bên chân ba, nhìn thấy Hứa Đào đi lại bèn đưa tay nhỏ nắm lấy tay Hứa Đào.
Thạch Đầu cũng nín khóc chỉ còn thút thít, nó an tĩnh cúi đầu đứng ở hẻm nhỏ, nó từng là tiểu bá vương của hẻm nhỏ nhưng lúc này đặc biệt an tĩnh, giống như chỉ trong nháy mắt đã trưởng thành đặc biệt hiểu chuyện.
Hứa Đào nhìn hàng xóm xung quanh đều tận tình khuyên bảo và an ủi Tôn Đồng Hải, biết là anh uất ức cùng nghẹn khuất nhưng chỉ có thể khuyên anh bình tĩnh lại.
Tôn Đồng Hải vài tiếng trước vẫn còn tức giận bốc khói, khóc xong một trận cũng bình tĩnh lại, mọi người một tiếng khuyên anh vẫn còn vợ cùng con nhỏ đừng có làm lều, cửa chính nhà họ Lâm đóng chặt có lều mạng cũng chẳng có tác dụng gì, nghe hàng xóm nói Tôn Đồng Hải suy nghĩ lại mình vẫn còn vợ con nên liền đứng dậy nhanh trở về nhà, Thạch Đầu cũng lon ton chạy theo phía sau.
"Chúng ta về nhà!" Thấy Tôn Đồng Hải đã về nhà mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Triệu Vệ Quốc cũng ôm vai Hứa Đào.
"Ân" Tâm tình Hứa Đào cũng không qua dễ chịu, lần này cũng dấy lên ý tưởng phải kiếm thật nhiều tiền của cô.
Một phân tiền cũng làm khó anh hùng hảo hán, Tôn Đồng Hải không kìm chế cảm xúc mà bật khóc, Phạm Thu Mai cũng khóc thút thít theo, Thạch Đầu cũng vì tiền tài đột nhiên phải trưởng thành, nếu trong tay có tiền thì sẽ không đến mức biến thành như vậy.
Triệu Vệ Quốc cùng Hứa Đào dắt Tiểu Nam về nhà, Tiểu Nam có chút ủ rũ cụp mắt: "Mẹ, anh Thạch Đầu thật khổ sở mà".
"Ừm! Đúng vậy! Ngày mai Tiểu Nam có thể an ủi anh một chút" Hứa Đào sờ đầu tiểu gia hỏa, ánh mắt nhìn Triệu Vệ Quốc cũng đem tình huống nhà Tôn Đồng Hải nói ra.
"Nhà bọn họ trong tay không có tiền nên không thể đưa đứa nhỏ đi bệnh viện kiểm tra, còn tìm mấy phương pháp mê tín hồi xưa gọi hồn gì đó, em thấy không đáng tin cậy chút nào" Hứa Đào nói giọng điệu không táng đồng ý kiến này.
"Đứa nhỏ bị dọa sợ, đem cho bác sĩ xem đoán là cũng không có tác dụng gì" Triệu Vệ Quốc đáp lời nhưng như vậy cũng không thể không mang đứa nhỏ đi bệnh viện: "Em muốn cho nhà họ mượn tiền? Mượn bao nhiêu?"
Hỗ trợ khẳng định là sẽ làm, đứa nhỏ vẫn chỉ là trẻ sơ sinh, Triệu Vệ Quốc lại hiểu tính cách Hứa Đào tâm địa lương thiện nên đoán được cô sẽ mềm lòng cho mượn
"Cũng không biết cho mượn bao nhiêu thì được" Hứa Đào phát sầu.
Cô tiêu xài rộng rãi, cũng không chưa từng sinh hoạt trong điều kiện khó khăn, mỗi tháng Triệu Vệ Quốc giao tiền lương đúng hạn cho cô, với lại cô còn tiền nhuận bút từ tiểu thuyết, ăn uống chi tiêu hết mỗi tháng hai vợ chồng tiết kiệm được 700 đồng nên cô cũng không có bị đồng tiền đè nặng quá.
"Khoảng 30 đồng là được rồi!" Triệu Vệ Quốc rất rõ ràng giá trị đồng tiền của thời buổi này.
"Quyết định vậy đi" Hứa Đào nghe vậy cũng không có ý kiến.
30 đồng là hơn nửa tháng lương của Tôn Đồng Hải có thể giải quyết sự tình khẩn cấp hiện tại đủ để mang đứa nhỏ đi bệnh viện kiểm tra.
"Anh đi mầm cá tiếp" Trải qua một phen ầm ĩ, sắc trời đã tối, bình thường một nhà ba người ăn cơm chiều khá sớm nhưng hôm nay vì sự việc này mà trì hoãn.
"Để em đi lấy 30 đồng đưa nhà chị Mai luôn"
Hứa Đào xoay người về phòng từ trong ngăn tủ lấy ra một cái một mở ra, bên trong là rải rác mấy tờ tiền, cô rút ra ba tờ đại đoàn kết.
"Mẹ, Tiểu Nam cũng đi cùng" Hứa Đào ra tới tiểu gia hỏa liền chạy lại bắt lấy tay cô.
Hứa Đào cũng không từ chối, nắm lấy tay nhỏ của tiểu gia hỏa đi đến cửa nhà Tôn Đồng Hải, sau khi trở về nhà Tôn Đồng Hải vẫn luôn trầm mặc mang tâm trạng tự trách chính mình.
Phạm Thu Mai khóc đỏ mắt cũng nín chuẩn bị đi nấu cơm, Thạch Đầu an tĩnh ở trong phòng ngủ trông em, sắc mặt có chút ủ rũ.
"Chị Mai, đây là 30 đồng anh chị cầm đưa đứa nhỏ đi bệnh viện kiểm tra trước đi!" Hứa Đào cầm tiền đặt vào bàn nhỏ ở phòng khách.
"Cám ơn, cám ơn em" Phạm Thu Mai nghẹn ngào nói lời cảm tạ, vừa mới trong phòng bếp đi ra tay cô vẫn còn ướt, nhìn thấy Hứa Đào đặt 30 đồng xuống bàn liền kích động chà sát tay vào tạp dề.
"Thời gian cũng không còn sớm, em về nhà nấu cơm đây" Hứa Đào không nói gì thêm, liền nắm tay Tiểu Nam về nhà.
"Dì!" Lúc Hứa Đào và Tiểu Nam đi ra tới sân chuẩn bị bước vào cửa nhà mình liền nghe tiếng Thạch Đầu kêu to phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận