Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 352. Câu thông 10

Hứa Đào muốn mở quán ăn, số tiền này chỉ có thể đem Công ty taxi Đào Viên đi vay thế chấp, hoặc là, tiểu thuyết của Hứa Đào bán bản quyền điện ảnh và truyền hình thành công, lấy được một khoản phí bản quyền.
Nhưng những cái này cũng chỉ là dự định của Hứa Đào tam thời đang suy nghĩ, trước mắt còn chưa có ý lập tức phải thực hiện kế hoạch ngay.
Sau khi Công ty Đào Viên vui vẻ ăn Tết Nguyên Tiêu xong, chuyện đầu tiên Hứa Đào làm chính là liên hệ với nhà trẻ, định gửi Triệu Lệ Nam đi nhà trẻ.
Ở Dương Thành bên này, không có nhiều nhà trẻ, nhưng cấp bậc giá rất nhiều, có rẻ, cũng có mắc.
Hứa Đào không thiếu tiền, dĩ nhiên cũng không yên tâm để Triệu Lệ Nam đi kiểu nhà trẻ thông thường, cô cố gắng kiếm tiền, là vì để con trai trải qua cuộc sống của con nhà giàu, cũng vì vậy nhà trẻ Hứa Đào tìm cũng là nhà trẻ trước mắt được coi là tốt nhất Dương Thành.
Một học kỳ thu phí hai trăm, bao ăn trưa, buổi chiều còn có chút điểm tâm, cơ sở vật chất cũng rất hợp với trẻ con, bên trong nhà trẻ còn có các cơ sở để giải trí như cầu trượt, xích đu,..., những cái khác Hứa Đào đều hài lòng, giá cả cũng có thể chấp nhận, chỉ là nói một cách tương đối là hơi xa một chút.
Bình thường nếu từ nhà đi bộ qua, phải mất bốn mươi phút.
Đường đi xa như vậy, lúc đầu Hứa Đào cũng gần muốn bỏ đi ý nghĩ gửi Triệu Lệ Nam đi nhà trẻ rồi, hai vợ chồng Lưu Truân nhà bên cạnh bình thường dạy Triệu Lệ Nam đọc sách viết chữ, còn đáng tin hơn nhiều so với gửi nhà trẻ.
Nhưng có thể Lưu Truân và Trữ Vân Anh vì lý do ở nhà đã lâu rồi, năm sau còn quay trở lại trường học dạy học giảng bài.
Vậy nên nếu Triệu Lệ Nam không muốn đi nhà trẻ, thì chủ yếu cậu bé đều ở trong nhà, hoặc chơi đùa cùng mấy bạn nhỏ trong hẻm.
Triệu Lệ Nam thông minh, Hứa Đào không muốn lãng phí thiên phú của cậu bé, suy nghĩ nếu không nỡ rời cậu bé, thì sớm muộn gì cũng phải đưa cậu bé đi học, liền cắn răng mua một chiếc xe đạp nữ, định mỗi ngày chạy xe đưa đón Triệu Lệ Nam.
Xe đạp kiểu nữ năm tám mươi tư cũng rất lớn, nhưng lùn và xinh xắn hơn xe hai mươi tám có thanh đòn lớn một chút, bản thân Hứa Đào biết chạy xe đạp, mua xe đạp giở trò cũ học mấy ngày, cô liền chuẩn bị chở Triệu Lệ Nam đến nhà trẻ.
Ngày đầu tiên Triệu Lệ Nam đến nhà trẻ, cậu bé có chút háo hức, mới sáng sớm đã thức dậy rồi.
“Mẹ ơi, Tiểu Nam muốn đi học.” Triệu Lệ Nam mặc đồ xong, ngay cả cơm sáng cậu bé cũng không ăn, liền mang cặp xách nhỏ màu lam nhạt mà Hứa Đào mua cho lên vai.
Triệu Lệ Nam rất thích chiếc cặp nhỏ này, đã mang thử nhiều lần rồi.
“Con vui như vậy sao?” Hứa Đào cười sờ đầu của cậu bé: “Con để cặp xuống trước, đi rửa mặt, đánh răng, ăn sáng được không? Ăn cơm xong rồi đến nhà trẻ.”
“Dạ.” Triệu Lệ Nam gật đầu, ngoan ngoãn đặt cặp sách xuống, sau đó cẩn thận đặt lên cái ghế cậu thường ngồi, vô cùng yêu quý.
Hứa Đào nhìn thấy rất buồn cười, sáng sớm Triệu Vệ Quốc đã đến Công ty Đào Viên rồi, trong nhà chỉ còn lại hai mẹ con.
Hứa Đào bế Triệu Lệ Nam đặt lên vị trí của Triệu Vệ Quốc, cùng cậu bé ăn xong bữa sáng.
Ăn sáng xong, Hứa Đào dắt chiếc xe đạp kiểu nữ đang dựng trong sân ra, rồi mang Triệu Lệ Nam đặt lên chỗ ngồi ở phía sau xe đạp cô cố ý mua về cho cậu.
“Tiểu Nam, cậu phải đi học sao?” Người bè trong hẻm rất thân với Triệu Lệ Nam, liền bắt đầu ngưỡng mộ hỏi.
Tiểu Mã tương đối nghịch ngợm, cậu nhóc không ngưỡng mộ chút nào, đứa bé trai nghênh cổ châm chọc: “Đi học rất cực khổ, phải học thuộc lòng, còn phải học số học.”
Năm nay Tiểu Mã phải đi học lớp một rồi, ăn Tết xong, cha mẹ ở nhà đã bắt đầu dạy cậu nhóc một số chữ cái đơn giản, nhưng cái đó đối với Tiểu Mã mà nói, đều quá khó, cậu nhóc cảm thấy chơi ở trong hẻm mới vui vẻ, hoàn toàn không có hứng thú với học tập.
“Tiểu Nam thích học thuộc lòng, học rất nhanh.” Triệu Lệ Nam ngồi trên xe đạp, liền lắc hai cái chân nhỏ rất vui vẻ.”
Cậu bé thông minh, hoàn toàn không có cách nào hiểu được nỗi khổ của đứa trẻ không học thuộc được bảng chữ cái.
“Đi thôi.” Hứa Đào sắp xếp cho Triệu Lệ Nam ổn định, đẩy xe đi mấy bước, sau đó bước lên chạy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận