Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 553. Sai sự 1

Đôi mắt Triệu Vệ Lan run run một chút, bị nhốt hai ngày, bỏ đói hai ngày, nước cũng không uống một ngụm, lúc này sắc mặt cô ấy nhợt nhạt, môi khô đến tróc da, đối mặt với cha Triệu muốn cô ấy quỳ xuống.
Triệu Vệ Lan nhìn một chút, mím môi không nói chuyện, kéo lê cơ thể mềm nhũn bước qua, quỳ phịch xuống.
“Hai ngày, con đã suy nghĩ rõ ràng chưa?” Cha Triệu mở miệng hỏi cô ấy.
Triệu Vệ Lan yên lặng cúi đầu không trả lời, nghĩ rõ chưa sao? Vẫn chưa.
Cô ấy không hiểu vì sao sự việc lại như thế này, vì sao người trong nhà yêu thương cô ấy lại không muốn tác thành cho cô ấy.
Cô ấy chỉ là muốn theo đuổi tình cảm của mình mà thôi, cô ấy có gì sai, điểm này cô ấy sớm đã suy nghĩ kỹ rồi, cần gì phải suy nghĩ lại?
“Không biết hối cải, Vệ Cường, nhốt nó lại lần nữa.” Cha Triệu lên tiếng.
Bất kỳ chuyện gì đều có thể từ từ giải thích, cho thời gian để mấy đứa con tự mình suy nghĩ thông suốt, ngã cũng được, đập bể đầu cũng thôi, cha Triệu cũng là để các con tự đi trải nghiệm, ông biết rõ khả năng của mình, ông cũng không phải một người cha có thể vượt mọi chông gai vì các con.
Nhưng đối với chuyện Triệu Vệ Lan tìm đối tượng người Nhật này, dù cha Triệu làm một người cha độc ác bị người ngoài nói thà bức chết con gái, ông cũng sẽ không thỏa hiệp chút nào.
Triệu Vệ Lan là con gái ông, hôm nay cô ấy chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là độc thân cạo đầu đi tu làm ni cô, ăn chay niệm phật, hoặc là tìm một người Hoa gả.
Chuyện tìm đối tượng người Nhật, trừ khi ông chết, nhưng ông chết đi Triệu Vệ Lan cũng không thể tìm, không thể tìm.
“Cha!” Triệu Vệ Lan tuyệt vọng nhìn cha Triệu: “Cha, cha tìm hiểu anh ấy một chút có được không? Anh ấy thật sự rất tốt.”
Triệu Vệ Lan thành khẩn cầu xin, cô ấy quỳ trên đất nói còn di chuyển về trước từng chút, nắm ống quần cha Triệu khóc lóc cầu xin.
Chát—
Cha Triệu vung tay tát Triệu Vệ Lan một cái.
Cha Triệu từng đánh mấy đứa con, từng đánh Triệu Vệ Quốc, chuyện cầm nhánh trúc đánh con, không phải ông chưa từng đánh, nhưng trực tiếp dùng bàn tay “hỏi thăm” con cái, đánh con gái, cái này là lần đầu tiên.
Ông rất thất vọng, đã nhốt Triệu Vệ Lan hai ngày nhưng con bé vẫn chưa hiểu.
Người Nhật Bản đó, dáng dấp cậu ta giống như hoa, tư chất, nhân phẩm cậu ta tốt hay không cha Triệu không quan tâm, chỉ cần cậu ta là người Nhật, trong cơ thể chảy dòng máu của người Nhật, cậu ta không được.
Triệu Vệ Lan giơ tay nhẹ nhàng chạm vào gò má nóng bừng, cô ấy đã bị đánh một bạt tai, vẻ mặt ngỡ ngàng, chớp mắt nhìn sàn nhà, vẻ mặt cố chấp, đau buồn phẫn nộ.
“Con cũng không cần nói với cha lý luận tình yêu không thực tế gì đó, nam nữ người Hoa chúng ta không có tình yêu với người Nhật, chỉ có mối hận quốc gia. Triệu Vệ Lan, con có thể đọc một số sách cội nguồn, người nhà họ Triệu chúng ta không được. Nhưng con đã hưởng thụ cuộc sống nhà họ Triệu cung cấp cho con, cha thân là cha con, không yêu cầu con báo đáp cái gì, nhưng có thể yêu cầu con nghe lời.” Cha Triệu mở miệng rất dứt khoát.
“Chuyện hôn nhân của mấy đứa con, từ trước đến giờ cha sẽ không xen vào quyết định. Duy nhất chuyện hôn nhân của con, cha muốn độc đoán xen vào một lần, Triệu Vệ Lan, gả đi tốt hay không, cuộc sống trải qua ổn định hay suôn sẻ, đều là người con tự tìm, hôm nay lời của người làm cha này đặt ở đây cho con, con nghe lời cũng được, không nghe lời cũng không sao, cha cũng sẽ không thay đổi chủ ý.” Cha Triệu nói xong, giống như đang nhắc nhở, lại dường như đang thông báo cho cô ấy.
Nhốt Triệu Vệ Lan hai ngày, ông bảo Triệu Vệ Quốc tìm một số đối tượng giúp bọn họ, ông định gả Triệu Vệ Lan đi.
“Cha đã kêu người tìm đối tượng cho con, con xem mắt thử một chút, nếu con không vừa ý ai cả, cha liền trực tiếp làm chủ, con bằng lòng hay không, đều phải gả.”
“Cha, cha không thể cưỡng ép con, hôn nhân tự do. Cha là cha ruột của con, cha cũng không thể can thiệp chuyện hôn nhân của con, nếu không con có quyền đi tố cáo cha.” Triệu Vệ Lan đọc sách đọc đến mức hiểu được bảo vệ chính mình.
Những chuyện khác, cô ấy không học được, luật hôn nhân tự do này cô ấy lại hiểu.
“Con nói láo.” Cha Triệu tức giận chỉ thẳng mặt Triệu Vệ Lan: “Dù con đi tố cáo thì đi tố cáo, cha cũng làm chủ.”
Triệu Vệ Lan nghiên răng, nóng nảy cố chấp quay đầu: “Vậy nếu con tự tìm cái chết thì sao? Dẫu con chết cũng sẽ không mặc cho cha sắp xếp chuyện cả đời của con.”
“Dù con có chết, cha cũng sẽ khiêng thi thể của con ra ngoài.” Cha Triệu nói nặng lời.
Khóe miệng Triệu Vệ Lan nhếch lên nở nụ cười chế nhạo, nhìn cha Triệu, nhìn anh cả, chị dâu, chị gái, anh rể trong nhà, sau đó lắc đầu.
Cô ấy muốn theo đuổi tình yêu, nhưng ở trong nhà này lại tựa như một chuyện cười, không có ai nói giúp cô ấy một câu.
Mím môi, vẻ mặt Triệu Vệ Lan rất dứt khoát, đã như vậy chết đi là xong.
Triệu Vệ Lan suy nghĩ, cả người cũng đứng dậy từ mặt đất, đâm vào vách tường bên cạnh.
Một tiếng bịch rất lớn, lòng muốn tự tử rất mãnh liệt, trong nháy mắt Triệu Vệ Lan bể đầu, lúc cả người mềm nhũn ngã xuống, máu tươi trên trán cũng tràn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận