Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 661. -

“Cô bé, mau ngồi lên xe bò, đi bộ có thể mệt lắm đó!” Ông lão cười híp mắt nói chuyện với Triệu Lệ Noãn.
Triệu Lệ Noãn xụ mặt oán giận, vẻ mặt hoàn toàn không vui.
Hứa Đào nghiến răng: “Cảm ơn ông lễ phép, bằng không tự mình mang cặp sách tiếp tục đi.”
Tuyệt đối không thể nuông chiều tính tình của cô bé nữa, nói chuyện với ông lão cũng không biết lễ phép, Hứa Đào nghĩ, cũng quyết định lần này bản thân cần phải hạ quyết tâm.
Triệu Lệ Noãn đối mặt với ông lão đánh xe bò nói chuyện đàng hoàng, phồng má lên thái độ không muốn trả lời, thật là khiến cho Hứa Đào rất tức giận, nói thật, nếu không phải đang ngồi trên xe bò, chắc chắn Hứa Đào đã ra tay đánh người rồi.
Triệu Lệ Noãn dùng ánh mắt tức giận bất mãn trừng Hứa Đào, đôi mắt của hai mẹ con phát ra tia lửa va chạm kịch liệt, hiển nhiên Triệu Lệ Noãn không chịu nhượng bộ, mặc dù cũng biết lúc nãy mình không đúng, nhưng tính nết đã ngang ngược.
Giằng co chừng một phút, Triệu Lệ Noãn quả thực không giằng co nổi với Hứa Đào, lúc này mới mở đầu nhượng bộ bực bội cúi người cảm ơn: “Cảm ơn ông.”
Ngồi máy bay, lại ngồi xe buýt bốn năm tiếng đồng hồ, cố sức đi bộ đường núi hơn một tiếng đồng hồ, đường núi còn gồ ghề, cô bé đi rất mệt, hình tượng công chúa nhỏ trước kia sớm đã bị hủy không còn lại gì.
“Không cần khách khí nha! Nhanh, nhanh ngồi lên xe bò, chúng ta nhanh chóng về thôn trước khi trời tối.” Ông lão làm ra vẻ muốn xuống xe bế Triệu Lệ Noãn ngồi lên xe bò.
Nhưng ông lão đã có tuổi, lúc đưa tay lại dừng lại bối rối, cũng không phải vì không bế Triệu Lệ Noãn được, mà là sợ cô bé giống như em bé trong tranh tết chê mình.
Một đôi tay của người già cả đời làm lụng vất vả, ngăm đen, thô ráp, mà Triệu Lệ Noãn mặc quần áo xinh đẹp, giống như một công chúa nhỏ, mặc dù lúc này rất mệt, nhưng vẫn vô cùng khác với người thường.
“Cháu tự bò lên từ bên này.” Mặc dù Triệu Lệ Noãn được cưng chiều mà lớn, nhưng tính cách cũng hung dữ, lúc ở quê nhà tỉnh Ôn chơi đùa, cũng rất mạnh mẽ.
Thực ra điều kiện ở quê nhà tỉnh Ôn bên kia cũng không tính là tốt, nhưng đứa trẻ chơi cùng Triệu Lệ Noãn, điều kiện trong nhà cũng tốt hơn bên này, khiến cho những đứa trẻ đi học trong ngôi làng vô cùng hoang vu ở vùng quê tỉnh Xuyên bên này khác biệt hoàn toàn với đứa trẻ ở tỉnh Ôn bên kia.
Lý do của vùng cũng có một bộ phận lớn là vì điều kiện kinh tế khác biệt.
Nhất là điều kiện giáo dục ở quê nhà tỉnh Ôn mấy năm nay cũng tốt lên rất nhiều, Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào là người tỉnh Ôn, bọn họ đã kiếm được tiền, hiển nhiên cũng cần phải báo đáp quê hương.
Vào năm chín lăm, đã quyên góp tài trợ cho trường học quê nhà không ít tiền, cũng vì thế, tất cả điều kiện thiết bị dạy học của tỉnh Ôn bên đó đều không tệ, mọi người cũng nhớ được điểm tốt của hai vợ chồng họ.
Mà Triệu Lệ Noãn coi như con gái của bọn họ, lúc trở về quê nhà tỉnh Ôn, giống như đại tiểu thư thành phố trở về chơi vậy, ăn uống chơi đùa ở tỉnh Ôn, đều lấy sự vui vẻ của cô bé làm chủ, hoàn cảnh tổng thể đều làm cho cô bé càng ngày càng ngang ngược không coi ai ra gì.
Ít nhất ở thôn nhà họ Triệu tỉnh Ôn, là một đứa trẻ, dù là đứa trẻ ba tuổi nhỏ hơn Triệu Lệ Noãn đều từng được cha mẹ cảnh cáo, tuyệt đối phải lấy lòng Triệu Lệ Noãn, không thể bắt nạt Triệu Lệ Noãn.
Mỗi lần khi Triệu Lệ Noãn về quê, đều chơi đùa rất vui vẻ, trái lại không có câu nệ như thế, vẫn có hơi sức tự bò lên xe bò.
Triệu Lệ Noãn mím môi có chút muốn khóc, nhưng cũng không dám phản kháng Hứa Đào, tự mình bực bội cẩn thận bò lên xe bò.
“Ngồi vững chưa? Vậy ông tiếp tục đánh xe đây.” Ông lão cười nói.
“Vất vả cho bác rồi.” Hứa Đào cảm ơn ông lão.
“Không vất vả, không vất vả.” Ông lão cười híp mắt xua tay.
Triệu Lệ Noãn ngồi trên xe bò, vẻ mặt kiêu ngạo, cũng không nói chuyện với Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc, cái tay nhỏ chỉ nắm chặt tay vịn bên cạnh xe bò, sợ bản thân bị ngã từ trên xe bò xuống, hai cái chân nhỏ cũng vô cùng đau nhức.
Vừa nãy đi cả đường, cũng làm cho cô bé mệt mỏi thảm hại rồi, cô bé tưởng rằng cha mẹ sẽ gọi mình ngồi xe bò, nếu không cũng sẽ dỗ cô bé, kết quả đều không dỗ, để cho cô bé tự đi lâu như vậy.
Hu hu! Triệu Lệ Noãn bực bội mếu máo, quay đầu không thèm nhìn cha mẹ, tuyệt giao, muốn đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ, cô bé không muốn làm con gái của bọn họ nữa.
Đường xe bò đi là đường núi bùn lầy, sau khi đi qua đường hẹp quanh co đã đi vào một con đường vô cùng hiểm trở, phía dưới con đường là vách đá rất sâu, khiến người ta vô cùng sợ hãi, hệ số nguy hiểm cũng cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận