Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 657. -

Hứa Đào ờ một tiếng gật đầu, đại khái có thể đoán được, Triệu Vệ Quốc cũng dạy kèm đến phát bực, mím môi khẽ cười: “Con bé biết cuộc thi đã bắt đầu rồi, tâm tư cũng không để ở chỗ làm bài tập nữa, độ khó dạy kèm cũng tăng thêm rồi.”
Lúc này Hứa Đào không khỏi có chút hối hận, hối hận đã để cho Triệu Lệ Noãn xem chương trình tạp kỹ này, dẫn đến Triệu Lệ Noãn có chút không khống chế được.
“Ừm.” Triệu Vệ Quốc cũng biết, nhéo đôi mày thanh tú, rót cốc nước đá ra uống hết, sau đó đôi mắt nhìn về phía Hứa Đào: “Có để ý anh dùng chổi lông gà không?”
Trước đó Hứa Đào vì đánh Triệu Lệ Noãn mà mua chổi lông gà về, nhưng Triệu Vệ Quốc vẫn luôn không nỡ, nhưng hiện tại anh cảm thấy, cần phải sử dụng vũ lực rồi.
Quả nhiên con cái chưa từng bị đòn hai lần, tuổi thơ sẽ không hoàn chỉnh, Triệu Lệ Noãn cũng không ngốc, anh thậm chí cũng có thể nhìn ra được, thật ra cô bé biết làm đề toán, cũng có thể tính đáp án rõ ràng, nhưng cô bé cố ý làm ngược lại, tính sai, mục đích có lẽ chính là chống đối cha mẹ, chống đối Hứa Đào không cho phép cô bé xem chương trình nữa.
Triệu Vệ Quốc cũng vẫn luôn cảm thấy con gái phải nuôi sung sướng, Triệu Lệ Noãn bướng bỉnh thì bướng bỉnh, cô bé cũng có thể nghĩ đủ mọi cách khiến cho bạn giận đến mức bùng nổ, tính tình cũng không đến nỗi quá xấu nhưng vô cùng dày vò người khác.
Trước đó Triệu Vệ Quốc không nỡ, hiện tại lại cảm thấy nên chỉnh đốn thì phải chỉnh đốn, con cái không nghe lời, đánh một trận là được rồi.
“Không để ý.” Hứa Đào lập tức tiếp lời.
Trước đó cô muốn chỉnh đốn Triệu Lệ Noãn, Triệu Lệ Noãn quả thực là bướng bỉnh nhưng vì là con gái, cô bé cũng mới bảy tuổi mà thôi, cô bé được thương yêu cưng chiều thành như vậy, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc bận rộn, trách nhiệm không giáo dục cô bé gì cả chiếm quá nhiều.
Trước đó hai vợ chồng bất cẩn, đã quen Triệu Lệ Nam cực kỳ xuất sắc, đứa con ngoan không cần bận tâm, cũng cho rằng có lẽ Triệu Lệ Noãn cũng giống vậy, đa phần chỉ ném cô bé cho Triệu Lệ Nam chăm sóc.
Hiện tại Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc cũng hiểu, nuôi Triệu Lệ Noãn thành như vậy, trách nhiệm vợ chồng họ chiếm phần lớn, cũng vì thế, mấy lần Hứa Đào cầm chổi đều không nỡ xuống tay.
Thái độ của Triệu Vệ Quốc cũng giống vậy, nhưng trước đó Triệu Lệ Nam ở Dương Thành, Triệu Lệ Noãn còn hơi khống chế một chút, hiện tại Triệu Lệ Nam đã đi Bắc Thành học đại học, Triệu Lệ Noãn còn không có cách nào nắm bắt được.
Hứa Đào đã mua chổi lông gà nửa tháng, cũng chưa từng sử dụng, cô không xuống tay đánh con được.
Triệu Vệ Quốc cũng không dùng vũ lực trấn áp, nhưng hiện tại xem ra, không sử dụng vũ lực trấn áp, cản bản không đè ép được cái đầu quái vật này của Triệu Lệ Noãn, chổi lông gà chắc chắn là một món bảo vật tốt nhất.
“Đừng đánh quá mạnh.” Hứa Đào nói chuyện nhắc nhở.
“Ừm, anh có chừng mực.” Triệu Vệ Quốc gật đầu tỏ vẻ trong lòng biết được.
Triệu Vệ Quốc xuống lầu uống cốc nước trở lại, trong tay cầm cây chổi lông gà vào phòng, Triệu Lệ Noãn liền âm thầm kêu không ổn, cắn môi, tỏ vẻ kẻ thức thời mới là người tài giỏi.
“Cha, con đã tính ra đáp án rồi, cha xem.” Triệu Lệ Noãn vội vàng dùng cục tẩy bôi đáp án, vội vàng viết ra đáp án và cách tính chính xác.
“Đột nhiên biết tính rồi sao?” Triệu Vệ Quốc nhíu mày.
“Dạ, đột nhiên biết rồi.” Nhìn thấy chổi lông gà lập tức biết rồi.
Cô bé bướng bỉnh thì bướng bỉnh, nhưng cũng thức thời, cũng không muốn bị đòn.
Cô bé biết rất rõ anh trai Triệu Lệ Nam không ở Dương Thành, nếu cô bé bị đánh, sẽ không có bao che chở cô bé, Triệu Lệ Noãn nghỉ đến chỗ này, đột nhiên gương mặt nhỏ trắng bệch.
Vì thời gian này bản thân không biết sống chết khiêu khích cha mẹ mà cảm thấy sợ, luôn cảm thấy, đã đến giới hạn kiên nhẫn của cha mẹ rồi, cô bé hối hận, sợ hãi, hiện tại thay đổi không biết có kịp hay không?
“Được.” Triệu Vệ Quốc liếc nhìn quyển bài tập một cái: “Bài tập đã làm xong hết chưa?”
“...Vẫn chưa.” Bình thường Triệu Lệ Noãn chắc chắn lập tức nói làm xong rồi, cũng mặc kệ có làm xong hay chưa, nhưng hôm nay cô bé cảm thấy, chỉ có thể tiếp tục làm bài tập mới có thể cứu được cái mạng nhỏ của mình.
Đứa trẻ nghịch ngợm, mức độ nhạy cảm cũng tương đối cao, rất có năng lực quan sát.
“Vậy tiếp tục viết.” Triệu Vệ Quốc hất cầm với Triệu Lệ Noãn một chút.
“Vâng.” Triệu Lệ Noãn cầm bút chì tiếp tục cố gắng nghiêm túc viết sách, viết mãi viết mãi, thỉnh thoảng còn nhìn cây chổi lông gà Triệu Vệ Quốc đang chơi trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận