Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 605. -

Triệu Lệ Nam đánh bóng rổ bị trật chân, khiến cho Hứa Đào mỗi ngày cũng bận rộn hơn nhiều, đón Triệu Lệ Noãn xong, còn phải đi đón Triệu Lệ Nam tan học.
Sau khi cậu bị trật chân, chạy xe đạp không tiện, Hứa Đào cũng vì vậy mà bận rận hơn nhiều, tình cảm của hai anh em cũng theo đó ngày càng ấm lên, càng dính nhau hơn.
Em gái ấm áp Triệu Lệ Noãn này ngày nào cũng chăm sóc anh trai các kiểu, đau lòng anh trai.
“Anh trai.” Hiện tại Triệu Lệ Noãn cũng không bám bạn học Tiểu Niên nhiều lắm, hàng ngày tan học liền bắt đầu vui vẻ đi đón anh trai.
Triệu Lệ Nam bị trật chân đi khập khiễng từ trường học ra ngoài, cô bé Triệu Lệ Noãn này thương anh trai, chăm sóc cậu các kiểu, nhưng rõ ràng thương anh trai, ban đêm lúc đến đón anh trai tan học, mười lần, hết mười lần đều dựa vào lòng Triệu Lệ Nam.
Ví dụ như lúc này, cô bé nhào vào lòng Triệu Lệ Nam như viên đạn nhỏ.
Chân Triệu Lệ Nam khập khiễng, còn bế em gái vững vàng, cái chân bị trật còn có thể bế em gái đi khập khiễng bịch bịch bịch trên đường.
“Anh trai, hôm nay chân có đau không?” Triệu Lệ Noãn treo trong lòng Triệu Lệ Nam hỏi thăm.
Sự quan tâm trên cái miệng nhỏ nhắn chưa bao giờ đến trễ, đối xử giống như con lười, từ trước đến giờ cũng sẽ không giảm bớt.
“Không đau.” Triệu Lệ Nam cười híp mắt lắc đầu, tư thế đi đường cũng không đẹp trai, bản thân cũng di chuyển khập khiễng, còn phải vất vả bễ một con lười là em gái, hình ảnh trong vừa buồn cười vừa đau xót.
“Triệu Lệ Noãn, còn có thể thương anh trai một chút không, thằng bé đi đường đều khập khiễng, con còn bảo anh trai bế, hai cái chân nhỏ của con tự con không đi được có đúng không?” Hứa Đào thật sự đau đầu.
Nếu không có sự quan tâm quá mức của cô bé này, trạng thái giống như con lười nhỏ dựa vào Triệu Lệ Nam, nói không chừng cái chân bị trật của Triệu Lệ Nam có thể còn khôi phục nhanh hơn một chút.
“Anh trai, Noãn Noãn nặng không?” Triệu Lệ Noãn lại dẩu môi hỏi Triệu Lệ Nam.
“Noãn Noãn không nặng, anh trai bế nổi.” Triệu Lệ Nam cười nói.
Được, một người muốn đánh một người chịu bị đánh.
Lòng tốt nhắc nhở của Hứa Đào, trên miệng cô bé cũng ngoan ngoãn đáp ứng, lúc đón anh trai lại ngựa quen đường cũ, nhìn thấy Triệu Lệ Nam đi khập khiễng ra, lập tức vui sướng lao đi.
Triệu Lệ Nam cũng chuẩn bị tốt tâm lý bế em gái vào lòng, đi khập khiễng, cũng vẫn bế em gái thật chặt không buông tay.
“Chậc.” Hứa Đào bất lực chật một tiếng.
Triệu Lệ Nam cười híp mắt hỏi em gái: “Hôm nay Noãn Noãn có ngoan không?”
“Ngoan.” Triệu Lệ Noãn cười: “Anh trai, hôm nay Tiểu Niên sờ đầu Noãn Noãn, hì hì.” Lúc nói chuyện, cô bé giống như còn có chút thẹn thùng.
Lúc Triệu Lệ Noãn và Triệu Lệ Nam nói chuyện chia sẻ với nhau, ghé vào bên tai nhỏ giọng nói chuyện, dù nhỏ tiếng, nhưng Hứa Đào lái xe cũng nghe thấy.
Triệu Lệ Nam liền cau mày một cái, đang ngồi trên xe bế em gái ngồi trong lòng mình.
“Noãn Noãn, em là con gái, con gái không thể cho người con trai khác ngoại trừ anh trai chạm vào tóc.” Triệu Lệ Nam xấu tính bắt đầu nói linh tinh đánh lừa.
“?” Triệu Lệ Noãn chớp mắt: “Nhưng mà anh trai, Tiểu Niên sờ đầu, Noãn Noãn vui lắm.”
Noãn Noãn vui cũng không thể sờ sao?
Triệu Lệ Nam nghiến răng: “Noãn Noãn thích Tiểu Niên như thế sao?” Lúc hỏi, sự ghen tị tuôn trào.
“Ùm.” Cái đầu nhỏ gật xuống vô cùng nghiêm túc.
Hứa Đào lái xe cũng có thể nghe thấy con trai dáng vẻ con trai ghen ghét, lúc cô đón Triệu Lệ Noãn, cũng từng nhìn thấy Tiểu Niên trong miệng cô bé, cậu bé ba tuổi, một cậu nhóc đáng yêu chững chạc đàng hoàng.
Triệu Lệ Nam lúc nhỏ hoạt bát đơn thuần, Mục Tư Niên thì từ ba tuổi đã có khí chất tổng tài bá đạo.
Chỉ từ trước mắt mà nói, Hứa Đào nhìn thấy cậu bé, cô từng viết tiểu thuyết, trí tưởng tượng vô cùng lớn, tự động đem Mục Tư Niên thay thế thành tiêu chuẩn của nam chính nhỏ.
Nói thật, từ nhan sắc và tính cách mà nói, Mục Tư Niên chắc chắn là tiêu chuẩn của nam chính lúc nhỏ trong tiểu thuyết sau này, đừng nói cô bé Triệu Lệ Noãn này mê mẩn, bà dì Hứa Đào này cũng cảm thấy, dáng dấp cậu bé thật sự đẹp đẽ đáng yêu.
“Noãn Noãn, em như thế này để cho anh trai rất khó xử sao?” Triệu Lệ Nam thở dài.
“Vì sao ạ?” Triệu Lệ Noãn chớp mắt.
“Anh trai ghen tị, anh trai không vui.” Triệu Lệ Nam lẩm bẩm một tiếng: “Anh trai không thích Noãn Noãn thích bạn học nam khác! Noãn Noãn đáp ứng với anh trai, không đến hai mươi tuổi, tuyệt đối không nói chuyện yêu đương, tuyệt đối không dụ dỗ con heo nhỏ có được không?”
“Heo nhỏ là cái gì?” Triệu Lệ Noãn chớp mắt: “Nói chuyện yêu đương là cái gì?”
Cô bé mơ hồ còn không hiểu ý nghĩa của nói chuyện yêu đương, nhưng cô bé tò mò đối với nói chuyện yêu đương theo bản năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận