Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 221. Lắc đầu 2

". . . Ba bốn trăm." Trương Thục Phân cảm giác ba bốn trăm này đột nhiên giống như một câu nói đặc biệt nặng nề.
Rõ ràng trước đây cô ấy cảm thấy, một tháng có thể kiếm ba bốn trăm rất nhiều.
"A! Một tháng mới ba bốn trăm sao? Tôi mới vừa rồi nghe thấy còn tưởng rằng là nửa tháng ba bốn trăm chứ ? Vậy anh Khâu được phát tiền lương chưa?" Quách Bình Bình dùng giọng bất ngờ, trong lúc lơ đảng hỏi ngược lại.
"Còn chưa có." Trương Thục Phân miễn cưỡng đáp lời, hoàn toàn không có hứng thú, nhìn Quách Bình Bình, cũng cảm giác được giễu cợt trong giọng nói của cô ấy.
Trong đầu đều là không tưởng tượng nổi, tại sao lại như vậy chứ? Công ty xe taxi vậy mà kiếm tiền được sẽ, vậy thì cô ấy nhất quyết kêu Khâu Điền Dũng đổi công việc, không phải đã sai rồi sao?
"Bình bình, cô có phải đang lừa gạt tôi không? Xe taxi kia ngồi một lần đắt như vậy, ngồi đoạn đường ngắn phải tốn hai ba đồng tiền, làm sao nhiều người ngồi xe như vậy chứ?" Trương Thục Phân chưa từ bỏ ý định, nhìn Quách Bình Bình hỏi.
Cô ấy nhìn chằm chằm Quách Bình Bình, định từ trong mắt Quách Bình Bình nhìn ra thành phần giả tạo nói dối, nhất định là lừa gạt cô ấy.
Nhưng Quách Bình Bình nhìn Trương Thục Phân, biểu cảm khiếp sợ và ánh mắt có phải người ngu hay không: "Chị dâu, ngồi xe taxi đắt thì có đắt một chút, nhưng mà Dương Thành lớn như vậy, người có tiền rất nhiều, người như chúng ta sẽ cảm thấy mấy đồng tiền tiền xe đắt, nhưng mà những người khác sẽ không nghĩ như vậy. Chị làm sao có thể dùng ý tưởng người nghèo của mình lo lắng cho người có tiền!"
"Tôi nói cho chị nghe, chị dâu nhà anh Quốc đã từng nói, mười ngàn đồng đối với rất nhiều người mà nói là một khoản tiền rất lớn, là tiền gửi ngân hàng đủ cho những người như chúng ta cố gắng cả đời. Nhưng mà ở Dương Thành thay đổi liên tục mà nói, những người có tiền chỉ xem mười ngàn đồng là tiền lẻ, cũng không đủ để chơi một đêm." Quách Bình Bình lấy những lời Hứa Đào nói chuyện trời đất nói cho Trương Thục Phân nghe.
Quách Bình Bình mình cũng không đọc sách gì, cô ấy cũng biết, mình có chút thích tham gia náo nhiệt, thích những hành động chiếm tiện nghi nhỏ, nhưng cô ấy không hề ngu, cô ấy biết nhìn tình huống, cũng biết nghe lời người thông minh.
Lý Kiến Thụ nhà cô ấy nói, Triệu Vệ Quốc có thể được chiến hữu sùng bái như vậy, là bởi vì anh thật sự có bản lãnh, phàm là một người đàn ông dù có không phục, cũng không thể tùy tiện sùng bái một người, Triệu Vệ Quốc ngay cả Triển Dược cũng có thể bắt được, huống chi những người khác.
Lý Kiến Thụ từng nói qua, cha của Triển Dược rất lợi hại, đánh đuổi rất nhiều quân giặc xâm lược.
Ngay cả Triển Dược cũng bội phục Triệu Vệ Quốc, Lý Kiến Thụ nhà cô càng không cần phải nói. Cô ấy không hiểu tại sao Lý Kiến Thụ sùng bái, nhưng mà cô ấy cũng sẽ không chỉ điểm lung tung cho Lý Kiến Thụ, người phụ nữ mà, vẫn phải tin tưởng đàn ông, nghe lời chồng mình nói.
Tính cách cô ấy tùy tiện, Lý Kiến Thụ thật thà ngay thẳng, ở bên ngoài, Lý Kiến Thụ thường xuyên sẽ khiến cho cô rất mất mặt, giống như lần trước cô ấy náo loạn đòi phải học xe, trong chốc lát vứt bỏ, Lý Kiến Thụ cũng cười nhạo cô ấy.
Nhưng mà cô ấy cũng sẽ không nháo với Lý Kiến Thụ, nhiều lắm chính là về nhà mới nói với anh ta, sau này đừng làm mất mặt mũi của cô ấy như vậy, những thứ khác, cô ấy cũng sẽ không để ý, tính cách Lý Kiến Thụ cứ như vậy, vợ chồng chung sống từng ấy năm, cô ấy cũng không phải không hiểu, làm sao lại mất hứng?
Ở bên ngoài, mặt mũi của đàn ông quan trọng hơn nhiều so với phụ nữ.
Trương Thục Phân nghe xong sắc mặt càng khó coi: "Tôi, tôi nhớ tới trong nhà còn có việc, tôi đi về trước, ngày khác lại tới tìm cô."
Trương Thục Phân nơi nào còn muốn ngồi lại, muốn đến tìm Quách Bình Bình khoe khoang, là bởi vì cô ấy cảm thấy tình huống nhà Quách Bình Bình và nhà cô ấy gần như giống nhau, hơn nữa công việc chạy xe vận tải, chính là từ trong tay chồng của Quách Bình Bình đoạt lại, không đến tìm cô ấy khoe khoang, vui vẻ của cô ấy không người nào biết.
Kết quả khoe khoang không được còn bị kích thích, còn phải biết thật ra chạy xe taxi thì kiếm rất nhiều tiền.
"À! Như vậy sao? Vậy được, tôi cũng không giữ chị dâu, có rãnh rỗi tới nhà chơi." Quách Bình Bình cười đứng lên tiễn người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận