Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 492. An phận 3

Lắc đầu than thở xong, Hứa Đào xoay người định đi đến sô pha xem phim cùng mẹ Triệu và Triệu Vệ Cúc.
“Mẹ, không phải mẹ muốn hối hận chứ!” Thấy cậu bé viết nhanh quá, không vui rồi sao?
Nhưng cậu bé thật sự đã viết rất lâu, mấy ngày nay, cậu có thời gian đều làm đề, làm đến nỗi bản thân cũng sắp biến thành đề rồi.
“Tiểu Nam, mẹ cảm thấy, giữa mẹ và con cái ít nhiều cần phải tin tưởng một chút, con thấy sao?” Giọng điệu Hứa Đào bất đắc dĩ nhìn Triệu Lệ Nam.
Thái độ của đứa trẻ này đang nghi ngờ cô, nghi ngờ lời của người mẹ già nói ra sao?
Vẻ mặt Triệu Lệ Nam có chút khó xử, tin tưởng, giữa hai mẹ con họ còn có sự tin tưởng sao? Trước đây thật sự có, nhưng gần đây e là có chút không tin được!
“Con chỉ nhắc mẹ thôi, nếu mẹ béo lên hai mươi lăm ký thì sẽ khó coi lắm, béo vì nuốt lời.” Nhắc nhở rất ác ý.
“Con thật sự là con trai ngoan của mẹ.” Hứa Đào bật cười, xoay người cầm đĩa trái cây đi đến bên ghế sô pha ngồi xuống.
Chuyện béo hai mươi lăm ký gì đó thật là lời nói vô căn cứ, cô là người sẽ để bản thân béo lên hai mươi lăm ký ư? Sự uy hiếp này có ích sao?
Dù cô không ngờ tới, Triệu Lệ Nam sẽ liều vì Garage Kit như vậy, nhưng chỉ cần cậu bé thật sự làm xong đề luyện tập, Hứa Đào chắc chắn sẽ không hối hận.
“Em trai Tiểu Nam, em học tiếng Anh như thế nào vậy, tự mình đọc hiểu sao?” Ngô Học Văn tràn đầy hứng thú với tiếng Anh, đáng tiếc, cậu bé hoàn toàn chưa được tiếp xúc, xem mấy ngày rồi cũng chưa xem hiểu.
“Lúc chưa chuyển nhà, bà Trữ nhà hàng xóm dạy cho em, bà ấy là giảng viên đại học dạy tiếng ANh.” Triệu Lệ Nam trả lời một câu.
Khẩu ngữ của Trữ Vân Anh rất chuẩn, cũng không có giọng địa phương, Triệu Lệ Nam học cùng dì ấy một thời gian, hiện giờ tiếng Anh căn bản đều không có vấn đề.
Điểm này bản thân Hứa Đào cũng rất may mắn, trước đây chuyển nhà thật sự chọn đúng chỗ, nếu không có hai vợ chồng Trữ Vân Anh và Lưu Truân, Triệu Lệ Nam có thể sẽ không thông minh giống như hiện giờ.
“Vậy em trai Tiểu Nam, em có thể dạy anh không? Anh cũng muốn học tiếng Anh.” Ngô Học Văn nhỏ tiếng hỏi, nét mặt có hơi căng thẳng.
Triệu Lệ Nam ngẩng đầu lên nhìn Ngô Học Văn, đôi mày xinh đẹp nhíu lại: “Có thể thì có thể, nhưng dạy như thế nào?”
Triệu Lệ Nam chưa từng dạy người khác có chút mù tịt.
“Em dạy anh đọc như thế nào, anh đọc theo em.” Bản thân Ngô Học Văn cũng không biết, nhưng cậu bé muốn cảm nhận thử tiếng Anh.
“Vậy anh có biết ký hiệu phiên âm không?” Triệu Lệ Nam đặt đề luyện tập trong tay xuống, nhận lấy sách tiếng Anh trong tay Ngô Học Văn.
Hứa Đào ở bên này nhàn nhã xem tivi, nhưng tai cũng nghe thấy được đối thoại của hai cậu bé, cô có chút bất lực, đứa trẻ Triệu Lệ Nam này, trí nhớ bản thân tốt, lúc Trữ Vân Anh dạy cậu tiếng Anh, trực tiếp bảo cậu bé gặm nhấm ký hiệu phiên âm.
Hiện giờ cậu bé định máy móc dựa theo cách cũ, nhưng Ngô Học Văn bắt đầu từ ký hiệu phiên âm rõ ràng không phù hợp, cũng không phải ai cũng có trí nhớ giống như cậu.
“Tiểu Nam, con dạy Tiểu Văn học từ đơn trước, bắt đầu từ từ đơn sách vở gần nhất, con đọc, anh đọc theo con, anh đọc chỗ nào không đúng, con sửa lại cho anh.” Hứa Đào quay đầu nhắc Triệu Lệ Nam.
“Dạ, được.” Triệu Lệ Nam gật đầu.
Rất nhanh hai đứa trẻ đã bắt đầu đọc tiếng Anh, bắt đầu học chào hỏi từ cơ bản nhất, Triệu Lệ Nam đọc một lần, Ngô Học Văn liền đọc theo.
Dù Triệu Lệ Nam không biết dạy như thế nào, nhưng cậu bé biết đọc từ đơn, Ngô Học Văn đọc không đúng, cậu liền nhắc một chút, ngược lại miễn cưỡng cũng ra hình ra dạng.
Triệu Vệ Cúc hoàn toàn nghe không hiểu tiếng Anh, nghe thấy cháu trai nhỏ đọc, liền cảm thấy rất lợi hại, sau đó nghe thấy con trai Ngô Học Văn nhẹ nhàng đọc theo, thật tốt.
Nhưng, rốt cuộc Ngô Học Văn chưa từng tiếp xúc với tiếng Anh, mấy từ đơn trước còn được, đơn giản, yêu cầu cũng không cao, một đứa đọc, một đứa lặp lại, cũng không có vấn đề gì, nhưng chưa được bao lâu hai đứa đã kẹt lại rồi.
“Không đúng, anh Tiểu Văn, anh đọc không đúng.” Triệu Lệ Nam dừng lại, lặp lại từ đơn một lần nữa.
Ngô Học Văn đọc theo, không cảm nhận được bản thân học không đúng, cậu bé hoàn toàn học theo khẩu âm của Triệu Lệ Nam, sao mà không đúng được, vì thế cậu bé rất ngơ ngác.
“Vẫn đọc không đúng.” Triệu Lệ Nam lắc đầu tiếp tục lặp lại từ đơn.
Triệu Lệ Nam lặp lại mấy lần, Ngô Học Văn đọc theo mấy lần, ai cũng không phát hiện vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận