Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 577. Ở cữ 3

Hứa Đào cắn răng nhịn đau, có chút không chịu nổi, cũng không nói chuyện, cô nhơ trước đây lúc tiểu tam của Diệp Chấn Hoa chuyển dạ sắp sinh, bác sĩ nói phải giữ thể lực.
“Em muốn ăn bánh bao, bánh quẩy, tôm hùm nhỏ, lẩu,...” Hứa Đào đau cũng thèm ăn.
Cô từng nghe người ta nói, trước khi sinh con, muốn ăn cái gì thì nhanh chóng ăn, vừa không ảnh hưởng đến đứa trẻ, cũng là lần buông thả sau cùng trong thời gian ở cữ.
Mấy ngày gần mười tháng, ăn uống khỏe mạnh, cô vẫn luôn rất cẩn thận, cô từng nhìn thấy rất nhiều phụ nữ có thai sau này, một khắc trước khi sinh con, cũng còn ăn đồ, muốn ăn gì hiển nhiên phải nhanh chóng ăn, bằng không sinh con xong, đồ cô có thể ăn rất ít.
“Được, đợi lát nữa mua cho em.” Triệu Vệ Quốc sẵn sàng đồng ý.
Triệu Lệ Nam lái xe, vẻ mặt cũng đầy lo lắng, thường nhìn cha mẹ ngồi sau xe.
Toàn bộ quá trình Triệu Vệ Quốc đều ôm Hứa Đào không buông tay, dùng hết đủ kiểu an ủi, vì Hứa Đào mới phát động không bao lâu, đẩy tới phòng sinh cũng không sinh nhanh như thế, bác sĩ liền đề nghị, nếu có thể bản thân ra ngoài đi lại một chút trước, ăn chút đồ ăn, bổ sung thể lực một chút.
Cho nên sau khi Triệu Lệ Nam làm xong thủ tục nhập viện, cũng sắp xếp sự việc xong, sau đó cậu bé liền đi mua đồ cho Hứa Đào ăn.
Bánh bao, sữa đậu nành, bánh tiêu, hoành thánh, đồ nhìn thấy, đồ ăn vặt,... toàn bộ đều mua về bệnh viện.
Hứa Đào vừa dựa vào Triệu Vệ Quốc kêu đau, vừa rên rỉ duy trì thể lực.
Mãi đến khi Triệu Lệ Nam mua các loại đồ ăn trở về, còn bảo khách sạn Kim Nam Hiên đưa cơm đến bệnh viện, Hứa Đào liền nhịn đau bắt đầu ăn đồ ăn, ăn đến vừa vui vẻ vừa vô cùng đau khổ.
Nói thật, cả hai đời Hứa Đào đều không có kinh nghiệm này, sắp sửa sinh con rồi, ham ăn các kiểu, ăn uống cũng không kiêng dè chút nào, đau đến thét chói tai, vẫn không dừng ăn đồ, thật sự lần đầu tiên trong cuộc đời.
Lúc Hứa Đào phát động là lúc trời sắp sáng, đến bệnh viện gần sáu giờ sáng, trước lúc sắp sinh, người nhà họ Triệu cũng đều nhận được thông báo chạy đến bệnh viện.
Kim Nhất Đao vốn còn đang đánh cờ cùng ông cụ cùng tiểu khu, chín giờ đến khách sạn Kim Nam Hiên, biết được Hứa Đào sắp sinh, liền tự mình xuống bếp chuẩn bị một chút canh, thức ăn tẩm bổ xách đến bệnh viện.
Hứa Đào dưới sự quan tâm của tất cả mọi người, ăn no nê đi vào phòng sinh.
Sinh con thật sự cmn đau, đau đến vãi cả linh hồn, xương cốt cả người giống như đau đến tan rã.
“Triệu Vệ Quốc, ông nội anh!” Hứa Đào đau đến sau cùng, nhịn không được buộc miệng chửi ầm lên.
Triệu Vệ Quốc đúng ở cửa phòng sinh, mơ hồ cũng có thể nghe thấy tiếng chửi của Hứa Đào. Triệu Vệ Quốc cũng không để bụng chút nào, ngược lại càng lo lắng.
Đoán chừng thực sự đau đến kinh người, Hứa Đào mới mắng anh.
Triệu Vệ Quốc lúc ở chiến trường trước đây, đối mặt với mưa bom bão đạn cũng chưa từng sợ hãi khiếp đảm giống như vậy, anh đứng ở cửa phòng sinh, cả người đều hốt hoảng, anh không hút thuốc lá, đều vô cùng khẩn trương.
“Tiểu Nam, con đi mua cho cha gói thuốc lá.” Lúc này nếu Triệu Vệ Quốc không hút hai điếu thuốc, e là anh sẽ vô cùng hốt hoảng lo lắng, bản thân anh cũng có thể cảm nhận được, sự run rẩy trên người.
Anh sắp đứng không được rồi.
“...” Triệu Lệ Nam nhíu mày, cậu con trai lặng lẽ móc một gói thuốc lá và bật lửa từ trong túi ra.
Triệu Vệ Quốc liếc nhìn Triệu Lệ Nam một cái, không ngờ tới vậy mà trên người Triệu Lệ Nam có thuốc lá và lửa.
Mẹ Triệu và cha Triệu đều ngồi trên ghế, cũng rất bất ngờ, nhưng cũng không nói gì.
“Thằng nhóc như cháu mới mười mấy tuổi đã học người ta hút thuốc.” Đầu bếp Kim vốn cũng ngồi một bên, nhìn thấy Triệu Lệ Nam lấy thuốc lá và bật lửa ra, ông ta đứng dậy đánh đầu Triệu Lệ Nam.
Thật ra ông yêu thương đứa nhóc hư này giống như cháu nội ruột, nhưng cậu bé học gì không học, lại học người ta hút thuốc.
“Ông Kim, đây là cháu mới nãy mua đồ cho mẹ, cháu tiện tay mua.” Triệu Lệ Nam giải thích một câu.
Thực ra cậu cũng căng thẳng, mua đồ ăn đồ ăn vặt, bao gồm cả lái xe đến bệnh viện, nhìn sau lưng như bình tĩnh, thực ra chỉ cần bản thân Triệu Lệ Nam biết, lúc cậu lái xe, chân cũng run rẩy.
Lúc ấy tâm tư Triệu Vệ Quốc đều ở trên người Hứa Đào, nhưng anh cũng có thể cảm nhận được, lúc Triệu Lệ Nam bộ ly hợp và thắng xe, run rẩy một buổi.
“Ừm.” Triệu Vệ Quốc nhận lấy thuốc và bật lửa, không trách cứ cậu, dù nhìn thấy gói thuốc bị thiếu một điếu cũng vẫn lấy điếu thuốc ra đặt vào miệng ngậm, run rẩy bật cái bật lửa muốn châm lửa, bật hai lần mới miễn cưỡng đốt được thuốc.
“...” Triệu Lệ Nam nhìn Triệu Vệ Quốc, quay đầu nhìn về phía phòng sinh không nói chuyện.
Triệu Vệ Quốc không dễ dàng mới đốt được thuốc, sau đó mới bước mấy bước đến cạnh cửa sổ, hướng ra bên ngoài cửa sổ nhanh chóng hút xong một điếu thuốc.
Một điếu thuốc kết thúc, sự hốt hoảng của Triệu Vệ Quốc mới hơi ổn định được một chút.
Dáng vẻ sốt ruột, bất an, đứng ngồi không yên của hai cha con Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam ở cửa phòng sinh khiến cho mẹ Triệu - người có kinh nghiệm cũng vô cùng khẩn trương theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận