Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 67. Vợ chồng tâm sự 1

Triệu Vệ Quốc lúc trước thường xuyên chạy xe vận tải đường dài, xe chạy cho công ty nên vận chuyển đường dài chở rất nhiều hoàng hóa, kèm theo đó tiền lương cũng hậu hĩnh.
Nhưng trải qua đêm có người đột nhập vào nhà Triệu Vệ Quốc đã cùng công ty thương lượng chỉ nhận chạy phụ cận gần đây để đảm bảo có thể về nhà trong ngày.
Triệu Vệ Quốc quyết định thế nào Hứa Đào cũng không rõ lắm, chỉ biết từ đêm đó thì hàng đêm Triệu Vệ Quốc bắt cô lăn lộn khiến cái eo của cô đau nhức không đứng thẳng được. Chạng vạng bà dì cả ghé thăm khiến đầu cô choáng váng, bụng dưới đau đến lợi hại.
“Mẹ?” Tiểu Nam nhìn Hứa Đào nằm trên giường bé thấy hoài nghi liền đi lại mép giường vuốt mặt Hứa Đào.
“Ngoan, mẹ có chút không thoải mái, Tiểu Nam tự mình chơi nha” Hứa Đào đau đến sắc mặt trắng bệch, nhìn bé cũng sốt ruột theo nên cô an ủi bé vài câu.
Nếu không phải nhìn mặt bé mếu máo sắp khóc thì cô cũng không muốn nói chuyện đâu và hiện tại quá đau
Theo ký ức của nguyên chủ cô biết được, nguyên chủ Hứa Đào khi còn nhỏ thể chất hàn, mùa đông từng bị té xuống sông nên trưởng thành mỗi lần dì cả đến là đau đến chết đi sống lại.
Hứa Đào cô đời trước rất khỏe mạnh, dù dì cả tới thăm cũng không có đau nên chưa có nếm trải được cảm giác đau đớn, còn bây giờ đột nhiên bị hàng đến thê thảm, cô thật sự muốn khóc rống.
Đau còn không nói đi, bây giờ còn có thêm cảm giác muốn ói, cô hoài nghi có khi nào mình mắc bệnh nan y gì không trời..
“Tiểu Nam sẽ ngoan ngoãn” Tiểu Nam dường như ý thức được Hứa Đào không thoải mái, bé ngoan ngoãn gật đầu, đến gần Hứa Đào chu môi lên hôn vào má cô một cái: “Mẹ, hô hô, không đau!”
“Cảm ơn con trai” Hứa Đào miễn cưỡng nói cảm ơn bé, một bên đau bụng một bên muốn ói, cả người cứ như bị cảm nắng.
Triệu Vệ Quốc chạy xong một chuyến xe về nhà, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy Hứa Đào mang theo con trai làm cơm chiều như mọi khi, kết quả hôm nay anh về nhà nghênh đón anh chỉ có con trai ngồi trên ngạch cửa, trong phòng cũng an tĩnh.
“Mẹ đâu?”
“Bụng đau, ngủ” Khả năng biểu đạt ngôn ngữ của Tiểu Nam rất tốt, tuy chưa biết nhiều từ nhưng người lớn hỏi cái gì đều trả lời đúng trọng tâm.
“Tiểu Nam nói mẹ đau bụng đúng không?” Triệu Vệ Quốc nhíu mày, mang con trai tăng tốc vào trong.
“Ân ân” Tiểu Nam gật đầu, chân ngắn theo không kịp Triệu Vệ Quốc, bé bắt đầu chạy theo
Thời điểm Triệu Vệ Quốc vào phòng thấy Hứa Đào nằm trên giường đau đến mặt mày trắng bệch, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, nhìn rất nghiêm trọng.
“Em làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?” Triệu Vệ Quốc khẩn trương tiến lên dò hỏi cũng không chờ Hứa Đào đáp lại liền đưa ra quyết định: “Anh đưa em đi bệnh viện”.
“Không cần” Hứa Đào vô lực lắc đầu.
Cô không ngờ dì cả tác quai tác quái đến đáng sợ, nhưng cô cũng không đi bệnh viện vì vấn đề bình thường này của phụ nữ đâu, chỉ tại bệnh cũ do di chứng hồi nhỏ rơi xuống nước của nguyên chủ thôi, chỉ có thể cố gắng dưỡng chứ cũng không có biện pháp nào khác.
Hơn nữa cơ địa thể chất hàn nên tới tháng phải chịu đau, bác sĩ cũng nói Hứa Đào không dễ thụ thai nên cô mới nghĩ gả cho Triệu Vệ Quốc từng có một đời vợ, chắc đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến nguyên chủ cam tâm tình nguyện gả đến nhà họ Triệu.
“Đã đau thành thế này còn sợ bác sĩ” Triệu Vệ Quốc không tán thành quở trách Hứa Đào.
Không thoải mái còn không đi bệnh viện, chẳng lẽ chỉ nằm có thể khỏi sao?
“Thật sự không sao cả, thật đó, anh đi nấu chút nước sôi bỏ vào thêm miếng đường đỏ cho em là được” Hứa Đào gắng gượng mở miệng nói chuyện.
“Nước đường đỏ? Em là đau bụng do kinh nguyệt?” Triệu Vệ Quốc nghi hoặc sau đó lỗ tai hơi nóng lên.
“Ừ” Hứa Đào nhắm mắt gật đầu.
Triệu Vệ Quốc dù hơi ngựng ngùng nhưng vẫn muốn mang Hứa Đào đi bênh viện: “Trông em đau như vậy, vẫn là nên đi bệnh viện để bác sĩ nhìn xem thế nào”.
Hứa Đào không muốn nói chuyện nhưng nghe được lời của người đàn ông này cô dùng ánh mắt kháng nghị liếc anh một cái rồi trầm mặc kéo tấm chăn mỏng lên cuộn thành một đoàn.
“Vậy anh đi nấu nước đường đỏ” Triệu Vệ Quốc thấy Hứa Đào kháng cự bèn sờ sờ mũi đi ra khỏi phòng.
Trong nhà không có sẵn đường đỏ, hơn nữa anh cũng không có kinh nghiệm nấu nước đường đỏ, làm xong cơm chiều dặn Tiểu Nam ở nhà chơi cẩn thận, anh vôi vàng ra ngoài mua chừng một cân đường đỏ rồi phi thẳng thẳng đến Diệp gia.
Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau về đến nhà, Triệu Vệ Quốc cầm một ấm nước đường đỏ trở về, lúc này trời đã tối.
“Tới, uống miếng nước đường đỏ xem có thoải mái hơn không, nếu vẫn đau thì phải đi bệnh viện” Triệu Vệ Quốc bưng một bình nước đường đỏ đựng trong ấm trà vào phòng rồi đỡ Hứa Đào lên.
“Ân”Hứa Đào ngồi dậy cầm tách trà uống nước đường đỏ, cô còn nhìn thấy bên trong còn thả hai cái trứng gà.
“Nấu nhiều vậy, còn bỏ thêm trứng gà?” Hứa Đào chưa ăn qua trứng gà nấu đường đỏ, hôm nay nếm thử hương vị cũng không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận