Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 236. Ánh mắt 5

Triệu Hải Trụ nhìn đứa nhỏ trước mặt đã cao lớn hơn một chút, bàn tay có chút già nua sờ nón nhỏ trên đầu Triệu Lệ Nam một cái, ông lão luôn luôn nghiêm túc nói năng năng thận trọng, lúc này hốc mắt cũng hơi đỏ: "Tiểu Nam trở về rồi."
"Dạ, đúng vậy, ông nội." Triệu Lệ Nam tiếp tục cười gật đầu.
"Cha, con về quê ăn tết." Triệu Vệ Quốc đứng nghiêm ở trong gian nhà chính, nhìn cha ngồi ở bên trái gian nhà chính chỗ vuốt ve đầu Triệu Lệ Nam, đi đi tới thấp giọng chào cha.
"Ừ, trên đường vẫn thuận lợi chứ?" Triệu Hải Trụ sờ đầu Triệu Lệ Nam xong, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía con trai Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc là đứa con trai thứ nhất, cũng là đứa con trai mà ông thương yêu nhất, cũng là con trai không thường gặp mặt nhất, làm lính mười mấy năm, số lần tổng cộng gặp mặt thì năm đầu ngón tay cũng có thể đếm được.
"Thuận lợi." Triệu Vệ Quốc gật đầu.
"Vậy thì tốt." Triệu Hải Trụ cũng gật đầu một cái.
Người cha từ nhỏ uy nghiêm và con trai hàng năm làm lính không thấy mặt, chuyện có thể nói với nhau cũng không nhiều, sau khi nói hai câu khách sáo, trong gian nhà chính trở nên yên tĩnh lại, bầu không khí cũng có chút bế tắc.
"Chị dâu, quần áo này của chị thật là đẹp mắt." Triệu Vệ Lan thì nhìn Hứa Đào ánh mắt lấp lánh.
"Chị và anh cả của em cũng mua quần áo cho mọi người làm quà, cũng mua bộ quần áo mới cho em, để cho trong cốp sau xe." Hứa Đào nghe Triệu Vệ Lan nói chuyện, liền cười trả lời cô gái nhỏ.
Triệu Vệ Lan là con gái út nhà họ Triệu, bây giờ vẫn đang học trung học, hình như sang năm thi vào trường cao đẳng.
Cô gái nhỏ có dáng dấp thật thanh tú, cười lên mi mắt cong cong, trước kia khi nguyên chủ Hứa Đào ở quê quán, đại đa số thời gianTriệu Vệ Lan cũng ở trường đi học, thời gian hai người chung đụng không tính là đặc biệt nhiều, quan hệ cũng coi là bình thường.
"Thật sao?" Ánh mắt Triệu Vệ Lan lập tức tỏa sáng.
Cô gái nhỏ mười mấy tuổi đã bắt đầu biết đẹp hay không, thấy Hứa Đào mặc áo choàng dài màu cà phê, hình dáng mang phong cách tây rất đẹp, cô ấy cũng sắp hâm mộ chết đi được.
"Mọi người lái xe trở về? Không phải ngồi xe lửa sao?" Cha Triệu cũng nghe thấy chuyện xe con, hiện ở bên ngoài còn có một đôi đứa nhỏ vây quanh xe chơi đùa cười vui, Triệu Hải Trụ không khỏi nghi ngờ.
"Đúng vậy, lái xe trở về." Triệu Vệ Quốc gật đầu, đưa chìa khóa xe cho em trai Triệu Vệ Cường ở bên cạnh, giúp anh cầm hành lý trong xe vào, anh và cha trò chuyện."
"Được." Triệu Vệ Cường hiếu kỳ nhận lấy chìa khóa xe: " Anh, chìa khóa xe này mở thế nào?"
Ngay cả xe đạp anh ta cũng mới miễn cưỡng lảo đảo lắc lư biết chạy, bất thình lình ném cho anh ta một cái chìa khóa xe hơi, anh ta thật không biết làm sao cầm chìa khóa lái xe.
"Đưa chìa khóa cho chị đi! Chị đi mở." Hứa Đào mở miệng tiếp lời.
"Chị dâu, đây." Triệu Vệ Cường gật đầu lập tức đưa chìa khóa xe cho Hứa Đào.
Hứa Đào an tĩnh nhìn cha Triệu và Triệu Vệ Quốc một cái, ngay sau đó cầm chìa khóa xe xoay người đi ra ngoài, Triệu Vệ Lan cũng lập tức đi theo giúp đỡ cầm hành lý.
"Bà nội, Tiểu Nam đói." Triệu Lệ Nam đạp bước chân chậm rãi đi tới bên chân mẹ Triệu, nũng nịu kêu đói.
"Tiểu Nam có phải chưa ăn cơm tối hay không, bà nội cũng vui mừng hồ đồ, nội đi nấu mì cho mọi người ăn." Mẹ Triệu lập tức kịp phản ứng, vội vàng xoay người đi vào phòng bếp bên cạnh đi nấu mì.
Triệu Lệ Nam nhìn bóng lưng bà nội một chút, nhìn cha một chút, sau đó lại nhìn một chút ông nội, cuối cùng xê dịch chân ngắn nhỏ chạy ra bên ngoài viện, chuẩn bị đi tìm mẹ Hứa Đào.
"Cha, con giải ngũ rồi." Triệu Vệ Quốc đứng ở trong gian nhà chính, đối mặt với cha Triệu Hải Trụ, yên lặng một lúc, vẫn mở miệng nói chuyện anh đã giải ngũ.
Sụm!
Triệu Hải Trụ đang hút thuốc đấu dừng lại, ánh mắt nhìn vào Triệu Vệ Quốc đứng thẳng trong gian nhà chính, mặt đầy nghiêm túc và yên lặng.
". . ."
Bên ngoài viện, Hứa Đào cầm chìa khóa xe mở cốp sau xe, dời các loại hành lý ra ngoài, mình cũng mang hai túi quần áo trở về.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam đi theo bên chân Hứa Đào, đứa nhỏ nắm áo choàng dài trên người Hứa Đào, theo Hứa Đào xách hai túi hành lý đi trở về gian nhà chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận