Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 322. Không thấy 1

Xưởng giày da của huyện Phượng Hoàng ở tỉnh Ôn rất lớn, công nhân cũng không ít, chập tối lúc tan làm không ít người tan làm kết bè kết đội, rất hoành tráng.
Triệu Vệ Cường đứng trong con hẻm cạnh xưởng giày da, quan sát công nhân lần lượt tan làm, sau khi nhìn thấy hai đồng chí nam đi cùng nhau, Triệu Vệ Cường mới lớn tiếng gọi, gọi người đi đến.
“Người anh em.” Triệu Vệ Cường mở miệng, nhìn chung quanh dè chừng.
Vì xung quanh đều là công nhân của công xưởng, mặt mũi Triệu Vệ Cường lịch sự, trông cũng không giống người xấu, hai đồng chí công nhân liền đi qua.
Ở thời điểm này Triệu Vệ Cường vẫn rất thông minh, sau khi tùy ý trò chuyện và hỏi thăm mấy câu liền nói ra mục đích chính.
Danh tiếng của chính Triệu Hòa Phong vốn không được tốt lắm, Triệu Vệ Cường lại nhét mấy đồng cho hai người, chỉ nói nhờ bọn họ giúp đỡ tuyên truyền “công lao vĩ đại” của Triệu Hòa Phong ở thôn họ Triệu một chút.
Hai đồng chí nam nhìn năm đồng tiền trong tay, bản thân cũng từng nghe qua Triệu Hòa Phong ở phân xưởng thứ hai trong xưởng, bây giờ lại biết chuyện Triệu Hòa Phong đã làm tại quê nhà trong thời gian ăn Tết, vốn có ý kiến với tên đó liền liền bỏ tiền vào túi, nhận lời không ngớt.
Chuyện của Triệu Hòa Phong ở thôn họ Triệu cũng không tính là bí mật, chỉ cần có người biết, một chút tin đồn truyền trong xưởng, vậy ý muốn leo lên cành cao của anh ta liền tan vỡ.
Bản thân phó xưởng trưởng xưởng giày da ở huyện Phượng Hoàng là người thông minh, càng không thể nào xem nhẹ hôn sự cho đứa con gái độc nhất của mình được.
Ngay cả bác gác cổng của xưởng giày da cũng biết Triệu Hòa Phong không đáng tin cậy, chắc hẳn phó xưởng trưởng cũng không phải kẻ ngốc, trong chuyện leo lên cành cao này ắt hẳn chắc chắn có vấn đề, nhưng Triệu Vệ Cường cũng không nghiên cứu kỹ.
Nhưng hễ Tống Minh Viễn biết được cách làm người của Triệu Hòa Phong, chuyện này bị truyền ra, đúng lúc có thể để Triệu Hòa Phong gặp báo ứng, nếu Triệu Minh Viễn không biết, vậy vừa vặn cũng coi như là nhắc nhở.
Đợi chuyện này truyền ra rồi, giả sử Triệu Minh Viễn vẫn gả con gái cho Triệu Hòa Phong, vậy chỉ có thể nói rõ, chuyện liên quan cành cao chắc chắn có vấn đề, cũng sẽ bàn bạc kế hoạch trả đũa kỹ hơn.
Ở nhà tại thôn họ Triệu, sáng sớm sau khi Triệu Vệ Quốc và Triệu Vệ Cường lái xe ra ngoài, đám người mẹ Triệu liền ở trong nhà bận rộn.
Vốn tưởng nhà họ Tôn bên kia sẽ trả lại sính lễ theo như ý kiến ngày hôm qua, ai mà ngờ đợi một ngày, trời cũng đã tối nhưng nhà họ Tôn này không có động tĩnh, vậy nên cả ngày nay mẹ Triệu đều buồn bực không vui.
Nhà họ Triệu chuẩn bị ăn cơm tối, hai anh em Triệu Vệ Quốc cũng trở về từ thị trấn, cả nhà liền ngồi lên bàn ăn tối.
Mẹ Triệu nhìn Triệu Vệ Cường, cũng không muốn nhắc đến chuyện sính lễ để tâm trạng Triệu Vệ Cường đang tốt lên một chút lại thêm buồn phiền, nhưng vẫn không nhịn được nói ra.
“Hôm nay đã đợi cả ngày rồi, nhà họ Tôn cũng không đến trả sính lễ, mẹ thấy, nhà bọn họ đang định chơi xấu, không muốn trả lại tiền sính lễ.” Mẹ Triệu nói rất tức giận: “Nếu bọn họ không trả, mẹ sẽ đến nhà họ Tôn đòi, sáng sớm ngày mai ăn sáng xong, mẹ sẽ đi đến nhà họ Tôn đòi tiền sính lễ về.”
Cả ngày hôm nay, nhà họ Tôn cũng không đến trả lại sính lễ, có lẽ cha Triệu cũng đoán được ý của nhà họ Tôn, dù hôm qua cha Tôn đồng ý trả lại tiền sính lễ, nhưng sau khi trở về từ thôn họ Triệu, sợ là nhà họ Tôn không yên ổn.
Hơn nữa con trai lớn nhà họ Tôn cũng gần đến tuổi phải đính hôn, e là tiền sính lễ của Tôn Phương đều đã tiêu hết rồi cũng không chừng.
“Mẹ.” Triệu Vệ Cường cầm bát, trong lòng có hơi buồn bực, nhà họ Tôn không đến trả lại sính lễ, Triệu Vệ Cường đã sớm đoán được: “Tiền sính lễ coi như bỏ đi!”
“Bỏ cái gì, ý con là không cần nữa?” Mẹ Triệu nhìn Triệu Vệ Cường, giọng điệu không thể tin được, sau đó liền lắc đầu: “Vậy sao được, hai trăm đồng tiền, cho nhà họ Tôn và đồ ti tiện Tôn Phương đó được lợi sao?”
“Mẹ, mẹ Tôn Phương nói không sai, lúc Tôn Phương gả cho con, vẫn còn là một cô gái mới lớn, chút sính lễ đó, coi như là bồi thường đi.” Triệu Vệ Cường nói, cũng không muốn vì chuyện sính lễ mà đến nhà họ Tôn ồn ào.
“Sau này hai nhà chúng ta đã cắt đứt quan hệ.” Triệu Vệ Cường tiếp tục nói, trọng giọng nói rất kiên định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận