Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 676. -

Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc ngồi bên cạnh ăn mì sợi, lúc nghe thấy Triệu Lệ Noãn nói ra câu “thật thơm” đó, Hứa Đào trực tiếp không nhịn được cười ra tiếng.
Quả nhiên Triệu Lệ Noãn không khiến cho cô thất vọng hút nào, đây mới ngày thứ hai mà thôi, cô tưởng rằng tiểu thuyết cũng phải ba ngày, kết quả nói đúng ra mới một ngày mà thôi, Triệu Lệ Noãn đã phát ra định luật “thật thơm” thành công rồi.
Hứa Đào cười lắc đầu, đưa tay sờ đầu Triệu Lệ Noãn.
“Mẹ?” Triệu Lệ Noãn ăn mì sợi nhìn về phía Hứa Đào chớp mắt nghi hoặc.
“Ngon thì ăn nhiều một chút.”
“Ồ.” Triệu Lệ Noãn gật đầu.
Triệu Vệ Quốc cũng buồn cười nhìn con gái, đồng thời cũng hiểu một chút, Triệu Lệ Noãn đến đây ở nửa tháng, chắc chắn hiệu quả trưởng thành rõ rệt, anh rất vui vẻ yên tâm, Triệu Lệ Noãn còn nhỏ, phát hiện cũng sớm, thay đổi cũng nhanh.
Triệu Lệ Noãn quả thực có chút tính xấu, cũng là vấn đề bình thường của rất nhiều đứa trẻ.
Rất nhiều phụ huynh, lúc này đều cảm thấy trẻ con khó dạy, nhưng trên thực tế, càng nhiều hơn chính là phải tìm vấn đề trên người mình.
Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào chính là như thế, biết hai người đã lơ là vấn đề giáo dục, mới khiến cho Triệu Lệ Noãn bị cưng chiều đến ngang ngược không kiêng dè, nhưng bản chất của cô bé tốt, cô bé cũng có ý tốt nhỏ của mình.
Chỉ là chung quy cô bé là trẻ con, sự cưng chiều và buông thả của người lớn xung quanh khiến cho cô bé không hiểu tiêu chuẩn, cũng không biết bản thân cần cân nhắc cảm nhận của người khác, chú ý đến tâm trạng của người khác.
Sự vui vẻ và không vui của cô bé từ nhỏ đến lớn, trước giờ chưa từng che giấu, bản thân cô bé có lúc có lẽ đều biết sự kiêu căng hung dữ của mình không hề dễ mến, nhưng cô bé vẫn không cảm thấy là một vấn đề lớn, bởi vì phần lớn mọi người đều sẽ nuông chiều cô bé, trong thế giới của trẻ con, một khi không có ai kịp thời chỉ ra vấn đề của cô bé, bảo cô bé sửa lại, tính tình trở nên giống như hiện tại cũng không có gì lạ.
Mục đích Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc dẫn cô bé đến bên này, chính là để cho cô bé hoàn toàn gác cuộc sống trước kia qua một bên, người cưng chiều, thương yêu, chiều chuộng cô bé cũng gác qua một bên, như vậy cô bé mới lột xác thật sự.
Ý tưởng của Hứa Đào không tệ, cũng rõ ràng hữu hiệu, đến chỗ này mới ngày đầu tiên, khi Triệu Lệ Noãn ném miếng bánh nước khúc gỗ kia đi, lúc nhìn thấy Quách Phi nhặt lên ăn, tính cách trời sinh của bản thân đứa trẻ khiến cho Triệu Lệ Noãn mơ hồ nhận ra được sai lầm của mình.
Sự khó chịu một khắc đó của cô bé, cô bé bây giờ không hiểu là cái gì, nhưng sau này sau khi lớn lên Triệu Lệ Noãn mới dần dần hiểu ra, sự khó chịu lúc đó của cô bé là vì xấu hổ, xấu hổ hành vi của mình, xấu hổ thứ đồ mình không cần nhưng là thứ người ta quý trọng gấp đôi.
Mà sau khi cô bé chà đạp thức ăn người khác quý trọng như thế nhưng ngay cả dũng khí nhận sai cũng không có.
“Đúng, cô bé thích ăn thì ăn nhiều một chút, ngày mai bà còn nấu mì sợi cho cháu ăn nữa.” Bà Quách rất vui gật đầu phụ họa.
Bà ấy nhìn thấy Triệu Lệ Noãn thích ăn mì sợi, còn khen ngon, gương mặt tràn đầy dấu vết năm tháng cười tươi như hoa, vô cùng rực rỡ.
Hứa Đào có thể nhìn ra được, bà Quách cũng thật sự thích Triệu Lệ Noãn, bà lão đối với tuổi tác này của Triệu Lệ Noãn, dáng dấp cô bé lại xinh xắn, cũng vô cùng yêu thích, điểm này Hứa Đào rất rõ ràng.
Triệu Lệ Noãn trở về từ trường học bắt đầu khóc, sau khi ăn mì sợi xong, carbonhydrate và cơn mệt mỏi đến, không tới mười phút, Triệu Lệ Noãn đã buồn ngủ đến mức ôm lấy đầu.
“Buồn ngủ rồi sao?” Hứa Đào nhìn ra sự buồn ngủ của Triệu Lệ Noãn.
“Dạ, buồn ngủ.” Triệu Lệ Noãn gật đầu.
“Vậy đi ngủ thôi!” Hứa Đào không nói thêm gì, dắt Triệu Lệ Noãn dẫn cô bé về phòng ngủ.
Trải qua sự thích nghi một buổi tối, Triệu Lệ Noãn đối với hoàn cảnh và điều kiện của nhà họ Quách cũng không nói gì, cô bé nằm lên giường, chưa tới mười giây liền ngủ, cũng vì vậy đã thành công bỏ lỡ tin nhắn hỏi thăm sức khỏe lâu lâu anh trai gửi tới.
Tín hiệu ở thung lũng Tiên Nữ bên này rất kém, điện thoại di động căn bản không gọi được, chỉ duy nhất nhận được tin nhắn cách quãng, nhưng cũng phải gửi rất lâu, tin nhắn cũng thỉnh thoảng có thể nhận được, thỉnh thoảng mới gửi đi được.
Cũng bởi vì như vậy, điện thoại của Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc dường như biến thành một món đồ trang trí xem thời gian.
Trái lại Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đều không để ý, trước khi hai vợ chồng rời khỏi Dương Thành, đã bỏ lại chuyện công việc, chuẩn bị trong nửa tháng này tất cả đều lấy Triệu Lệ Noãn làm chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận