Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 354. Câu thông 12

“Tôi tên là Lục Cẩm Phồn.”
“Xin chào, tôi tên là Hứa Đào.” Hứa Đào mỉm cười, cũng rất vui vẻ làm quen phụ huynh của một bạn nhỏ: “Con trai tôi tên là Triệu Lệ Nam.”
“Rất vui được làm quen với cô.” Lục Cẩm Phồn mở miệng nói, trạng thái xúc động phút chốc đã khôi phục lại, cô ấy vội cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ: “Không còn sớm nữa, lát nữa tôi còn có việc, nên tôi đi trước, ngày khác chúng ta gặp.”
“Hẹn gặp lại.” Hứa Đào mỉm cười, nhìn Lục Cẩm Phồn cầm chìa khóa xe lên chiếc Santana màu trắng bạc.
Đây là lần đầu tiên Hứa Đào nhìn thấy nữ tài xế ở thời đại này, lối ăn mặc của Lục Cẩm Phồn rất tri thức, quần áo trên người cũng rất thời trang, đầu tóc cũng tạo kiểu thịnh hành đương thời, nhìn không bình thường lắm.
Rất nhanh chiếc Satana màu trắng bạc đã lái đi, Hứa Đào đứng ở cổng nhà trẻ, sau khi nhìn Triệu Lệ Nam lần nữa mới chạy xe rời đi.
Hứa Đào chạy xe đạp từ nhà trẻ về đến nhà, thời gian vẫn còn sớm, cũng không có việc gì, nên Hứa Đào liền bắt đầu viết tiểu thuyết.
Trong con hẻm bên ngoài thỉnh thoảng vẫn có tiếng chơi đùa của trẻ con, trong nhà cũng không thay đổi chút nào, bình thường lúc cô viết tiểu thuyết, Triệu Lệ Nam cũng chơi bên ngoài, không ở nhà, nhưng trước đây Hứa Đào đều không có cảm giác, hôm nay lại cảm thấy trong nhà rất yên tĩnh, trong lòng cũng trống trải.
Sau khi mở nhà ăn công ty, Hứa Đào rất ít nấu cơm ở nhà, Triệu Lệ Nam không ở nhà, cô lại càng không có lòng dạ động tay nấu cơm, viết tiểu thuyết cũng không tập trung chút nào, Hứa Đào thở dài, cô chạy xe đạp có chút sốt ruột chạy đến Công ty Đào Viên.
Trong Công ty Đào Viên, ngoài Triệu Vệ Cường vẫn đang học lái xe ra, tài xế mới tuyển cũng bắt đầu tiến hành đào tạo trước khi làm việc.
Lần này công ty lại tăng thêm năm chiếc ô tô nhỏ, không tính một vị trí tài xế là Triệu Vệ Cường, trong công đã tuyển thêm chín tài xế mới khác.
Lúc này Triệu Vệ Quốc đang tính toán sổ sách các loại, thỉnh thoảng còn phải xử lý vấn đề như thêm dầu, sửa chữa xe,..., anh của bây giờ đã thành một nửa thợ sửa xe rồi, vấn đề cơ bản của xe anh đều biết.
Hứa Đào đi một vòng không có chuyện đế làm, liền đến nhà bếp giúp Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ rửa rau, sau khi ca tối có thêm Triệu Vệ Ny, rõ ràng đã nhẹ nhõm đi một chút, nhưng ca ngày vẫn là hai người Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ làm việc, nên thỉnh thoảng Hứa Đào có thời gian đều sẽ đến giúp một tay.
Dù Vương Quyên Quyên gầy yếu nhưng cũng rất giỏi giang, Tô Mỹ Leek thì càng khỏi phải nói, có sức lực, cũng có tay nghề, làm việc cũng nhanh nhẹn, hai người phối hợp xử lý công việc rất tốt.
Hơn nữa sức lực của Tô Mỹ Lệ lớn, ca sáng đều phải phụ trách mua nguyên liệu nấu ăn cho cả ngày, tháng trước hai người Ngô Huệ và Quách Bình Bình đi mua, số liệu báo cáo mua sắm rất lộn xộn, có thể là vì lý do mới bắt đầu mua nguyên liệu nấu ăn.
Ca sáng tháng này, hai người Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên cùng nhau ra ngoài mua thức ăn, Tô Mỹ Lệ phụ trách vác, Vương Quyên Quyên phụ trách chọn lựa nguyên liệu, thịt, rau cũng được, đều chọn loại tươi nhất.
“Còn có chuyện gì cần tôi giúp không?” Hứa Đào hỏi.
Vương Quyên Quyên và Tôn Mỹ Lệ nhìn Hứa Đào: “Nêu bà chủ không có việc gì, giúp chúng tôi gọt vỏ khoai tây đi!”
“Được.” Hứa Đào gật đầu, nhìn Tô Mỹ Lệ bưng một thau khoai tây lớn ra.
Theo số người tăng lên, lượng thức ăn mỗi ngày cũng lớn hơn, một lần gọt vỏ, rửa sạch, xào khoai tây đều là một thau lớn, cũng phải làm việc rất lâu.
Hứa Đào ngồi ở cửa nhà bếp nhỏ bắt đầu gọt khoai tây, mà Tần Dục Nhu ra ngoài tìm việc cũng đã trở về.
Đã qua mấy ngày, Hứa Đào và Tần Dục Nhu cũng đã quen thân hơn nhiều, Tần Dục Nhu trở về nhìn thấy Hứa Đào đang gọt vỏ khoai tây, liền đến nhà bếp lấy dao gọt vỏ giúp đỡ.
“Đã tìm được việc chưa?” Tần Dục Nhu chủ động giúp đỡ, Hứa Đào cũng đã quen, nên cũng không từ chối, mà còn hỏi Tần Dục Nhu vấn đề tìm việc làm.
“Vẫn chưa.” Tần Dục Nhu lắc đầu.
Hôm nay cô ấy đã đi rất xa, cũng đã tìm rất nhiều chỗ, công việc phù hợp với cô ấy quá ít rồi: “Nhưng có một tiệm mày, cần tuyển người chuyên giúp may nút áo, thu nhập tính theo sản phẩm, may nút cho một bộ quần áo có thể nhận được hai xu, tôi đang suy nghĩ có nên đi thử không.”
Vốn Hứa Đào muốn nói, nếu thực sự khôn tìm được công việc phù hợp có thể làm việc ở nhà ăn nhỏ, dù sao đúng lúc ca ngày đang thiếu một người, theo việc tăng nhân viên công ty lên, thì lượng công việc ở nhà ăn nhỏ cũng tăng lên.
Nhưng nếu Tần Dục Nhu đến nhà ăn nhỏ làm việc, vậy sẽ phải tiến hành điều chỉnh nhân viên làm việc ca sáng tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận