Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 685. -

Con người một khi sức khỏe bắt đầu không tốt, sau khi già đi, càng ngày càng có ý nghĩ lá rụng về cội, cha Triệu càng biết sức khỏe mình trở nên kém hơn, vào năm hai nghìn, cha Triệu còn cố ý lúc Tiết Thanh Minh dẫn lớn nhỏ của nhà họ Triệu trở về quê nhà tỉnh Ôn tảo mộ.
Lúc này sức khỏe cha Triệu chỉ là không quá tốt mà thôi, nhưng trái lại sau khi về quê tảo mộ, còn nhờ bậc thầy phong thủy trong thôn, tìm cho hai vợ chồng một vị trí huyệt mộ ở vùng đất phong thủy sớm một chút.
Quyết định này, Hứa Đào và mấy đứa trẻ đời cháu đều rất kinh sợ.
Hứa Đào cũng không ngờ tới còn có thể như vậy, biết lúc này ở nông thôn còn chưa hoàn toàn lưu hành hỏa táng, thổ táng vẫn còn rất nhiều, nhưng cũng không ngờ tới người vẫn còn sống, đã cân nhắc đến chuyện hậu sự.
“Cha, mẹ…” Hứa Đào có chút muốn ngăn cản.
Vốn tưởng rằng trở về quê tảo mộ mà thôi, Thanh Minh tảo mộ cũng coi như là một ngày lễ lớn, không ngờ đến tảo một là thứ yếu, tìm nghĩa địa cho hậu sự bản thân xong mới là mục đích chủ yếu nhất của cha Triệu.
Dù Triệu Vệ Quốc bất ngờ, nhưng trái lại anh cũng không nói gì, còn ngăn cản Hứa Đào, không để cho Hứa Đào ngăn cản quyết định của cha Triệu.
Hai người mẹ Triệu và Triệu Vệ Quốc thực ra đều tiếp nhận rất bình tĩnh, cũng rất dửng dưng, nhất là mẹ Triệu, vậy mà vẫn rất ủng hộ cách làm của cha Triệu, cho dù lúc người vẫn còn sống tìm xong nghĩa địa cảm giác dường như không may mắn lắm.
Nhưng cha mẹ Triệu người ở độ tuổi này, trái lại không quan tâm những thứ này như thế, chuyện sau khi qua đời cũng sớm đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi, thậm chí hai vợ chồng còn cố ý thợ áo liệm gần trấn trên, đã đặt làm áo liệm xong, cũng đặt làm hai bộ quan tài, thậm chí còn chụp xong di ảnh.
Hai người dường như đã chuẩn bị xong sau này lúc nào cũng sắp tiếp nhận cái chết, nhận thức rõ ràng kiểu này, vẫn luôn khiến cho Hứa Đào có chút khó chịu.
Hứa Đào rất không hiểu, ban đêm lúc nói chuyện với Triệu Vệ Quốc, Triệu Vệ Quốc mới nói người già ở tỉnh Ôn bên này hơn sáu mươi tuổi, gia đình có điều kiện, những chuyện sau khi qua đời đều tự mình chuẩn bị xong từ sớm.
Có thể ở lúc bản thân còn sống tìm xong nghĩa địa, cũng đỡ cho đến lúc thật sự qua đời, người thân trong nhà đến lúc đó cuống cuồng chọn đất phong thủy rồi chọn giờ lành ngày tốt nữa.
Hơn nữa sau khi tìm được nghĩa địa cho mình trước tiên, rồi lại mua nhà trong thành phố, lại mua cho mình một căn nhà tốt trước là một quy luật.
Đây là một quy luật sao? Hứa Đào chớp mắt, vẻ mặt như Triệu Vệ Quốc lừa gạt cô.
Dù quyết định kinh hãi của cha mẹ Triệu, nhưng rốt cuộc Hứa Đào cũng không ngăn cản, xương cốt thân thể cha Triệu hai năm nay không tốt lắm cũng là sự thật, liền để cho người già vui vẻ đi!
Người già đa phần đều như vậy, sau khi sức khỏe kém đi, liền bắt đầu nhanh chóng già yếu, người già vốn có thể đi có thể chạy có thể làm việc tay chân, trong nháy mắt già nua đi rất nhiều rất nhiều.
Cha Triệu không cảm nhận của Hứa Đào, vẫn luôn là một ông lão thân thể cường tráng, nhưng không ngờ, tốc độ ông ngã xuống sẽ nhanh như thế, sau khi đổ bệnh, người liền gầy đi còn dáng vẻ da bọc xương.
Thực ra cha Triệu không bị bệnh nặng gì, chỉ là sức khỏe bình thường đã đến cực hạn, lúc đưa ông đến bệnh viện, bác sĩ cũng chỉ làm kiểm tra kỹ càng, nói cho bọn họ biết thời gian của người già không nhiều, thậm chí không qua được ba tháng.
Bản thân cha Triệu dường như biết được đại hạn của mình sắp tới, lúc nằm trong bệnh viện, tâm trạng còn rất tốt, lúc nói chuyện với đám con cháu, đều rất bình tĩnh, chỉ là vô cùng khó khăn.
Tâm trạng mẹ Triệu cũng rất bình tĩnh, sau khi cha Triệu ngã xuống nằm viện, sự nghiệp vườn rau cải của hai vợ chồng liền dừng lại, mẹ Triệu một lòng ở bệnh viện chăm sóc cha Triệu, một ngày đều giống như trước kia, đều là thái độ nên ăn thì ăn nên uống thì uống.
Hứa Đào vẫn luôn cho rằng mẹ Triệu vô tâm, nhưng sự thật chính là, hai người cha mẹ Triệu người già ở tuổi này, sớm đã coi nhẹ sống chết, cũng bình tĩnh rất nhiều, nhưng cuối cùng cũng vẫn sợ hãi và bất an.
Sau khi cha Triệu nằm viện, ban ngày mẹ Triệu dường như rất bình thường, lúc trở về nhà, bà không thích nghi được một người ở một nơi.
Bà lão sớm đã quen mỗi tối đều càm ràm với cha Triệu, hai vợ chồng đã sống chung với nhau bốn năm mươi năm, sớm đã quen với sự tồn tại của đối phương, sau khi đột nhiên thấy cha Triệu nằm viện, thực ra mẹ Triệu là người không quen nhất trong tất cả mọi người.
“Mẹ muốn đi bệnh ở cùng lão già.” Vào ngày đầu tiên cha Triệu nằm viện, sau khi mẹ Triệu một mình trong đêm nằm lăn qua lộn lại làm sao cũng không ngủ được, sáng sớm hôm sau lúc ăn cơm sáng, liền nói ra với hai vợ chồng Triệu Vệ Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận