Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 496. An phận 7

Mẹ Triệu điên cuồng khinh bỉ anh ta, cơm tối ăn xong dưới tình huống mẹ Triệu bắt bẻ, ghét bỏ Triệu Vệ Cường như vậy, nhưng ngoài Triệu Vệ Cường ra, những người khác đều ăn rất ngon lành.
Hứa Đào đoán được đại khái tình hình, đợi Triệu Vệ Cường quay về nhà trọ ở Công ty Đào Viên, trước khi về phòng nghỉ ngơi, liền thuận miệng hỏi mẹ Triệu một chút.
“Mẹ, bên phía quản lý Tần Dục Nhu, mẹ còn muốn hỏi không?” Hứa Đào cảm thấy hình như không cần hỏi nữa.
Mẹ Triệu thở dài: “Con hỏi giúp mẹ xem con bé có ý muốn kết hôn không, nếu cũng không có thì thôi đi.”
Còn hỏi ư? Hứa Đào nhíu mày, dáng vẻ mẹ và Triệu Vệ Cường trên bàn ăn rõ ràng như vậy, không phải tỏ rõ không nói ổn thỏa sao, Triệu Vệ Cường cũng không có ý muốn kết hôn mà?
“Vệ Cường chú ấy nói như thế nào?” Hứa Đào chỉ đành mở miệng.
“Thằng bé nói quản lý Tần quá tốt rồi, nó không xứng.” Mẹ Triệu bị tức giận đến mức có hơi đau đầu, bà giơ tay ấn đầu một chút: “Cái này nếu không tốt, mẹ có thể nghĩ đến nó sao? Người làm mẹ này còn chọn một người kém cho nó sao!”
Nếu nói bản thân không xứng, vậy ít nhiều Triệu Vệ Cường đã từng nghĩ qua.
Hứa Đào nhíu mày: “Được, hôm nào con đi đến khách sạn hỏi cô ấy thử, chuyện này mẹ cũng đừng gò ép quá, cứ thuận theo tự nhiên!”
“Ừm.” Mẹ Triệu giận Triệu Vệ Cường vô tích sự, gật đầu quay về phòng nghỉ ngơi cũng không nói nhiều.
Hứa Đào cũng lên lầu về phòng, một đêm chớp mắt cái liền qua, sáng sớm thức dậy, ăn cơm sáng xong mọi người lại xuất phát đến bệnh viện thành phố Dương Thành.
Hôm qua cha Triệu chụp lồng ngực, kiểm tra điện tâm đồ, kết quả cũng được đưa ra, sự đông máu cũng không có vấn đề gì, còn lại chính là đo huyết áp, nếu huyết áp vẫn cao, đoán chừng chỉ có thể uống thuốc hạ huyết áp.
Cha Triệu trước đây chưa từng cao huyết áp, cũng chưa từng uống thuốc hạ huyết áp, nếu liên tục hai ngày đo huyết áp, đều hơi cao, vậy sau này phải chú ý vấn đề sức khỏe và huyết áp.
Bác sĩ đo huyết áp cho cha Triệu vẫn là bác sĩ hôm qua, kết quả đo cũng không tệ, trị số huyết áp thuộc mức bình thường.
Sức khỏe cha Triệu vẫn tốt, huyết áp thỉnh thoảng mệt mỏi có thể cao một chút, nhưng cũng không nghiêm trọng, hôm nay tự nhiên hạ xuống, coi như không tệ.
Huyết áp bình thường, cầm các loại kết quả đi hỏi bác sĩ, sau khi bác sĩ xem xong, sắp xếp thời gian phẫu thuật cũng nhanh, nếu có thể phẫu thuật, bên bệnh viện cũng không thích trì hoãn, dẫu sao mắt cha Triệu cũng vẩn đục không nhìn rõ, sinh hoạt không thuận tiện lắm.
Thời gian sắp xếp phẫu thuật là chiều hôm sau, cho nên hôm nay cha Triệu phải ở lại bệnh viện.
Việc đóng tiền viện phí đều là Triệu Vệ Quốc đi làm, giao tiền xong, mọi người mới lên lầu ba dựa theo sự chỉ thị của khu nội trú bệnh viện.
Tầng lầu khu nội trú của bệnh viện không cao lắm, nhưng diện tích rộng, phòng bệnh một lầu có thể ở được nhiều người, giường bệnh sắp xếp trong phòng cũng nhiều.
“Y tá, hôm qua tôi đã phát động rồi, không phải sắp sinh rồi sao? Sao hiện giờ trong bụng không đau nữa?” Trần San San mang bụng lớn, được Diệp Chấn Hoa đỡ đứng trước khu nội trú hỏi y tá.
“Giả thôi, cuối kỳ mang thai rất nhiều người đều như vậy.” Y tá đáp lại một câu.
“Vậy khi nào tôi mới có thể sinh?” Trần San San chưa bỏ ý định, lại hỏi.
Đây cũng đã đến nằm viện nhưng lại không sinh, vậy cô ta còn cần tiếp tục nằm viện không?
Vẻ mặt y tá đó lạnh lùng: “Cái này ai mà biết được? Có lẽ khoảng mấy ngày này.”
“Ồ!” Giọng điệu Trần San San thất vọng, bĩu môi nói với Diệp Chấn Hoa bên cạnh: “Anh Diệp, con chúng ta thật nghịch ngợm, đây là cố ý hù dọa chúng ta sao? Đợi sinh nó ra, anh phải đánh vào mông nó, để nó hù dọa người ta.”
“Ừm.” Diệp Chấn Hoa cũng rất thất vọng: “Đợi sinh con ra, nhất định anh sẽ dạy dỗ nó.”
Chiều tối hôm qua Trần San San mới đến nhà đột nhiên kêu đau bụng, trong dáng vẻ quả thực sắp sinh rồi, anh ta liền bắt xe vội đưa đến đây, làm xong thủ tục nằm viện, cũng chuẩn bị nghênh đón con trai rồi.
Kết quả đến bệnh viện, Trần San San lại nói bụng không đau nữa, cũng hoàn toàn không có chút dáng vẻ sắp sinh.
“Vậy bây giờ phải làm sao đây? Em vẫn tiếp tục ở bệnh viện sao?” Trần San San dựa vào Diệp Chấn Hoa nũng nịu hỏi.
Trong lòng Diệp Chấn Hoa cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nếu không nhanh sinh như thế, nằm viện lãng phí tiền, chi phí nằm viện cũng không rẻ, con trai sinh ra, sau này chỗ anh ta xài tiền cũng nhiều, nếu không tì mang về nhà dưỡng, đợi sắp sinh lại đến là được, tiết kiệm tiền một chút.
Vừa nghĩ xong quyết định nói với Trần San San không nằm viện nữa, hai người liền nhìn thấy cả nhà Triệu Vệ Quốc từ cầu thang đi đến.
“Vệ Quốc?” Diệp Chấn Hoa nhẹ nhàng gọi lớn.
Triệu Vệ Quốc đỡ cánh tay cha Triệu, nghe thấy có người gọi anh, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Chấn Hoa, chân mày anh hơi nhíu lại một chút, đồng thời liếc nhìn người phụ nữ bụng bự bên cạnh Diệp Chấn Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận