Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 113. Chèn ép 3

Hứa Đào nghĩ thông suốt rồi, nhưng một lúc sau lại đen mặt, hướng về phía Triệu Vệ Quốc gầm thét kêu to: "Triệu Vệ Quốc!"
"Ừm?" Triệu Vệ Quốc nhíu mày nhìn Hứa Đào, dáng vẻ không hiểu cô đột nhiên lại xù lông lên như thế.
Hứa Đào gọi tên Triệu Vệ Quốc thì gọi, hơn nữa còn rất to.
"Anh vừa lấy dầu hoa hồng bôi cho em, trong tay anh đều là dầu hoa hồng còn sờ đầu em?" Hứa Đào cảm giác được trên tóc mình hiện tại hẳn đều là mùi dầu hoa hồng.
Dầu hoa hồng rất có hiệu quả, gần như là một loại thuốc thiết yếu của mọi nhà, chuyên trị bị thương, hiệu quả đúng là rất tốt, mùi hương cũng thật sự có chút một lời khó nói hết, không thấy được Triệu Lệ Nam cũng ghét bỏ đến nỗi trốn đến một bên hay sao.
"Đúng vậy." Triệu Vệ Quốc cong môi cười một tiếng, không có cảm thấy có cái gì không đúng.
Hứa Đào nhìn thấy Triệu Vệ Quốc nở nụ cười, người đàn ông cười đến vô cùng rạng rỡ, phảng phất nụ cười có thể chữa trị cho cô, cũng làm cho phiền muộn của Hứa Đào biến mất không còn tăm tích.
Thôi thôi, nể mặt anh đẹp trai, còn bôi thuốc cho em, em cũng không so đo với anh nữa.
"Em đi nấu nước gội đầu, cơm tối anh làm!" Hứa Đào lập tức tìm cho mình một lý do không nấu cơm.
"Được." Triệu Vệ Quốc luôn không từ chối yêu cầu của cô.
Hứa Đào thậm chí có đôi khi cảm thấy, Triệu Vệ Quốc phảng phất không biết tức giận, tính tình dễ tha thứ đến vô cùng, lần duy nhất anh tức giận chính là đêm đó cô bị hù dọa.
Đương nhiên Tiêu Bảo Quý kia bị Triệu Vệ Quốc xả giận xong thì sau đó cũng rất thảm, Hứa Đào từng hỏi Triệu Vệ Quốc, cũng không biết Triệu Vệ Quốc dùng biện pháp gì, đưa người đến đồn công an, còn để Tiêu Bảo Quý nửa đêm tự xông vào nhà dân kia bị phán án một năm.
Sau khi Hứa Đào biết, trong lòng kỳ thật rất vui, dù sao đêm hôm đó thật sự là gây ra bóng ma tâm lý quá lớn, dẫn đến hiện tại khi trời tối, cô nghe thấy gió thổi cỏ lay một chút liền sợ hãi, may mắn hiện tại Triệu Vệ Quốc gần như đều không chạy xa, chậm đến mấy thì cùng ngày đều sẽ về nhà, nếu không Hứa Đào chăm lo cho Triệu Lệ Nam thật sự sẽ rất sợ.
"Giữa trưa em mua chút tôm, anh luộc sơ rồi xào với rau xanh." Sở dĩ Hứa Đào bảo Triệu Vệ Quốc làm cơm tối, kỳ thật cũng là bởi vì món ăn hôm nay đơn giản.
Xào rau xanh, lại nấu canh, cộng thêm tôm thẻ luộc, những món ăn này Triệu Vệ Quốc hoàn toàn có thể giải quyết.
"Đi." Triệu Vệ Quốc bình tĩnh bước vào phòng bếp bắt đầu nấu cơm.
Hứa Đào dùng lò nấu một bình nước nóng, bắt đầu gội đầu, tóc của cô dài, gội đầu rất phiền phức, nhưng bây giờ chất lượng của dầu gội cũng không tệ, mặc dù không nhiều loại giống như đời sau, nhưng hiệu quả cũng rất tốt, tắm xong tóc thơm phưng phức.
"Mẹ, con giúp mẹ đổ nước." Triệu Lệ Nam nhìn Hứa Đào gội đầu, lập tức la hét đòi giúp đỡ.
Hứa Đào lại muốn nhẹ nhàng từ chối ý tốt của đứa nhỏ, nhưng chịu không được sự nhiệt tình của nó, Triệu Lệ Nam rất ân cần hỗ trợ, kết quả Hứa Đào bị đứa nhỏ giúp đến nỗi quần áo trên người đều ướt đẫm.
"Tiểu Nam, mẹ cám ơn con, con đây là cản trở chứ không giúp được gì cả." Hứa Đào dùng khăn mặt trùm tóc lại rồi đứng dậy.
Triệu Lệ Nam cười hì hì, tiểu quỷ còn không nghe, cầm bầu múc nước còn muốn giúp đỡ Hứa Đào.
"Mẹ, gội đầu..." Triệu Lệ Nam cười ngây ngô.
"Triệu Vệ Quốc, mau tới xách con trai anh đi này." Trên người Hứa Đào ướt đẫm, ống tay áo của Triệu Lệ Nam cũng ướt.
Triệu Vệ Quốc nghe được Hứa Đào ở trong sân kêu to, ra xách Triệu Lệ Nam lên, ánh mắt cũng dừng ở trên vùng ngực ướt nhẹp của Hứa Đào.
"Làm gì? ! Nhìn cái gì vậy, lưu manh!" Hứa Đào phát giác được ánh mắt của Triệu Vệ Quốc, biểu cảm sao anh lại lưu manh như vậy hả.
"Nhìn vợ mình cũng không được sao? Em đừng có mang vẻ mặt đó, làm như anh chưa thấy vậy." Triệu Vệ Quốc ôm Triệu Lệ Nam, hướng về phía Hứa Đào nhíu mày, nói một cách lưu manh: "Có chỗ nào anh chưa nhìn chứ."
Hứa Đào đỏ mặt im lặng trừng mắt: "Cái đó có thể giống nhau sao?"
Việc này giống như mặc nội y bị nhìn thấy, với mặc bikini bị thấy là hai việc khác nhau, cô mặc nội y bị nhìn thấy, cô sẽ nhịn không được mà xấu hổ, nhưng khi mặc bikini cô lại mang một loại tâm thái khác!
"Làm sao lại không giống." Triệu Vệ Quốc dáng vẻ thong dong, thái độ chuẩn bị cùng Hứa Đào phân tích rõ ràng.
"Hai người các anh đều đi chỗ khác cho em." Hứa Đào im lặng hai tay đỡ khăn trên đầu, bộ ngực nhỏ cũng nâng lên, quần áo bị làm cho ẩm ướt, nội y màu đen bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy.
"Lấy thân quyến rũ, không tệ." Triệu Vệ Quốc đánh giá xong liền ôm Triệu Lệ Nam về phòng bếp.
"Cha, cha nói với mẹ cái gì vậy? Vì sao mẹ có vẻ không vui thế ạ." Triệu Lệ Nam đến tuổi tò mò, cha và mẹ nói chuyện thật kỳ quái, cậu nghe không hiểu, bèn lên tiếng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận