Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 306. Ba hoa 3

“Mẹ ơi, chú tức giận đánh người.” Triệu Lệ Nam ngoan ngoãn nhào vào vòng tay của Hứa Đào, sau đó nhỏ giọng nói.
“Ừm, chú con đánh người xấu đấy!” Hứa Đào nhẹ nhàng giải thích.
Người xấu? Triệu Lệ Nam nghi hoặc chớp mắt, sau đó gào lên: “Chú đánh người đó, đánh người xấu, dùng sức đánh.”
Tâm trạng Hứa Đào cũng rất kém, nhưng nghe thấy tiếng gào thét kích động của bé cưng trong lòng, nhìn không được khẽ mỉm cười.
Bịch, bịch, bịch, Triệu Vệ Cường dùng rất nhiều sức đánh, Triệu Hòa Phong bị đánh gần chết, đến mức tiếng kêu là cũng ngừng lại, chỉ có thể tiếng nắm đấm vun vút.
“Đừng đánh chết.” Triệu Vệ Quốc đứng bên cạnh lạnh lùng lên tiếng.
Triệu Vệ Cường nghe thấy Triệu Vệ Quốc nói, động tác đánh người mới dần dừng lại, anh ta đứng thẳng người thở hổn hển cả người “vô tri vô giác”, nghiêng đầu liếc nhìn Tôn Phương đang khóc không ngừng bên cạnh.
Tôn Phương, từ lúc anh ta bắt đầu xem mắt, vừa nhìn đã thích rồi, từ khuôn mặt mà nói Tôn Phương coi như rất đẹp, tóc dài đen nhánh, mặt mũi cũng thuộc kiểu trong sáng, kiểu mặt có hơi giống mặt quả táo, nhưng rất hợp với thẩm mỹ thời này.
Cũng vì dáng dấp không tệ, nên Tôn Phương mới vô cùng tự tin và kiêu ngạo.
Mà hiện tại cô ta đang khóc, vẫn đang ở trên đất khóc vì tên ma cà bông Triệu Hòa Phong này, ha ha, Triệu Vệ Cường lắc đầu cười khẩy, cảm thấy bản thân hoàn toàn mù mắt rồi.
Cho Tôn Phương nói, cô ta và Triệu Hòa Phong không phát sinh bất cứ chuyện gì, nhưng Triệu Vệ Cường cũng vẫn không tin, anh ta cảm thấy đỉnh đầu mình cỏ đã mọc xanh, xanh đến mức đáng sợ.
“Triệu Hòa Phong…” Tôn Phương lau nước mắt, đến gần Triệu Hòa Phong cẩn thận từng li từng tí.
Triệu Vệ Cường vốn khó chịu, nhìn thấy Tôn Phương còn định tiến đến gần Triệu Hòa Phong, lo lắng cho anh ta, trái tim nhất thời như bị dao cắt, Triệu Vệ Cường thật là ngốc, cũng ngu xuẩn, ngu đến mức bị Tôn Phương tùy ý bỡn cợt.
“Cho rằng nhà họ Triệu chúng tôi dễ bắt nạt, còn coi Triệu Vệ Quốc tôi như người chết ư?” Triệu Vệ Quốc sải bước, anh liếc Tôn Phương một cái, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Triệu Hòa Phong, một tay khoác lên đầu gối một cách lười biếng, dùng giọng điệu bình thường nói.
Triệu Hòa Phong ngã xuống đất, mặt mũi bầm dập rất đáng sợ, Triệu Vệ Quốc cũng có chừng mực, để Triệu Vệ Cường đánh anh ta cho hả giận, nhưng cũng không có ý trực tiếp đánh chết Triệu Hòa Phong.
“Triệu Hòa Phong, chơi gái chơi đến trên đầu vợ em tôi à?” Giọng điệu Triệu Vệ Quốc rất nhẹ nhàng, nhưng Triệu Hòa Phong lại có thể nghe ra, Triệu Vệ Quốc không có ý để chuyện đến đây là kết thúc.
Triệu Vệ Cường là em trai của anh, tuy có hơi ngu ngốc, nhưng đó cũng là em trai của Triệu Vệ Quốc anh.
“Triệu Vệ Quốc, tôi thật sự, thật sự không làm gì với cô ấy!” Triệu Hòa Phong nghiến răng chịu đựng nói lời giải thích, vì bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nói cũng nói không rõ lời.
Triệu Vệ Quốc cười khẩy.
“Vệ Cường, trói người mang về, mời trưởng thôn Triệu và người nhà họ Tôn đến nhà ngồi một lúc.” Triệu Vệ Quốc đứng dậy, liếc nhìn Tôn Phương một cái ghét bỏ, lại đá Triệu Hòa Phong một đá.
Triệu Vệ Cường yên lặng không nói chuyện, chỉ gật đầu.
Triệu Hòa Phong và Tôn Phương cắm sừng cho Triệu Vệ Cường, chuyện này đã xảy ra rồi, muốn xử lý đè nén xuống rất khó, chuyện mất mặt này dù bọn họ không nói, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta biết.
Triệu Vệ Quốc trực tiếp đưa tay lấy một nắm rơn từ đống rơm ra, xoắn thành một sợi dây bằng rơm ném cho Triệu Vệ Cường, Triệu Vệ Cường nhận lấy sợi dây bằng rơm trói Triệu Hòa Phong lại kéo đi.
Tôn Phương nhìn Triệu Vệ Cường, lúc này ngay cả giải thích cũng không làm, cô ta cũng biết chuyện đã xong rồi, nhìn thấy Triệu Hòa Phong bị trói, cô ta bắt đầu hốt hoảng.
“Tôn Phương, mời!” Hứa Đào gọi Tôn Phương giọng điệu giễu cợt.
Cả người Tôn Phương run sợ, nhìn Hứa Đào, rồi lại nhìn Triệu Vệ Quốc đáng sợ.
Cả người Triệu Vệ Quốc toát ra vẻ uy nghiêm, người đàn ông đã làm quân nhân mười năm, nghiêm mặt quả thực rất dọa người.
Chuyện của Tôn Phương và Triệu Hòa Phong rõ ràng không giấu được, suy cho cùng cũng không muốn ầm ĩ cho mọi người đều biết, sau khi Triệu Vệ Cường trói Triệu Hòa Phong xong, đoàn người đi đường vòng, cố gắng tránh người trong thôn về nhà, giữa đường vẫn gặp phải một số thôn dân, không nhiều lắm, nhưng sự việc căn bản đã bị truyền ra ngoài.
Triệu Hòa Phong bị trói ném vào trong sân của gian nhà chính nhà họ Triệu, mẹ Triệu vừa giúp đỡ nhà Triệu Vệ Ny trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận