Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 427. Việc nhà 6

Ở trong lớp, thật ra thì phần lớn quần áo của bạn học đều không nhỏ, ngắn không vừa người, chính là cố ý mua rộng một chút, có thể mặc thêm hai năm.
Ví dụ như cậu ta, từ nhỏ gần như đều chưa từng mặc qua quần áo mới, đều là hàng xóm ở chợ bán thức ăn nhìn cậu ta đáng thương nên đưa quần áo của trẻ con nhà mình cho cậu ta mặc.
Cậu ta không có vấn đề với chuyện quần áo mới hay cũ, dù sao có thể mặc là được.
Triệu Lệ Nam so với rất nhiều người cũng không giống nhau, điều kiện ưu việt, dạy dỗ cực tốt, người có tiền rõ ràng nên giống như Lưu Hào Kiệt, bị người nhà nuông chiều không xem ai ra gì, không nói phải trái, giờ học không phải ngủ chính là quấy rầy người khác học tập, thi cử đứng cuối lớp.
Nhưng mà Triệu Lệ Nam không có, giờ học cậu không ngủ, nhưng cũng không nghiêm túc nghe giảng, thậm chí cô giáo cũng biết cậu viết viết vẽ vẽ, hoặc là xem sách ngoài giờ, nhưng dung túng làm bộ không nhìn thấy, bởi vì thành tích của cậu tốt, từ năm thứ nhất bắt đầu đến bây giờ vĩnh viễn xếp thứ nhất.
Có một lần thậm chí cậu ta còn nghe được cô giáo Trần và những thầy cô giáo lớp khác nói chuyện phiếm, thì ra thời điểm Triệu Lệ Nam ở năm thứ nhất đã khảo nghiệm bài thi cuối cấp của năm ba, thành tích còn cao hơn học sinh cuối cấp, điểm số cũng tối đa.
Cô giáo Trần nói cậu thông minh, muốn để cho cậu nhảy lớp, không cần phải lãng phí thời gian.
Nhưng mẹ cậu lại nói không nhảy lớp, muốn để cho cậu học từng lớp giống những đứa trẻ khác vậy, hưởng thụ tuổi thơ, cũng không cần cái gọi là hào quang của thiên tài.
Bản thân cậu cũng nói không nên nhảy cấp, nói không muốn thấy bạn học lớn tuổi hơn nhưng lại ngốc hơn cậu.
Thật sự khiến người khác bực bội, cậu có rất nhiều thứ mà người khác cố gắng để có, rõ ràng cùng người khác bất đồng, nhưng lựa chọn dung nhập vào bạn cùng lứa tuổi. Tại sao cậu có thể tùy ý lãng phí thiên phú, hưởng thụ tuổi thơ, bởi vì cậu được thương yêu, người khác cần dựa vào việc đi học thay đổi số mạng, nhưng cậu chỉ cần từ từ lãnh hội thiện ác và nóng lạnh của thế giới này.
Chuyện này khiến nhiều người chướng mắt, nhiều người ganh ghét. Cho dù là ghét, nhưng Nguy Chấn Vũ lại không nhịn được muốn tin tưởng Triệu Lệ Nam không phải đùa bỡn.
Ai bảo cậu ta bây giờ cần phải giải quyết vấn đề tiền bạc nhiều như vậy?
Bảy giờ rưỡi, Nguy Chấn Vũ yên lặng nói thời gian trong lòng một lần, sau đó bưng cá trong chậu nước về nhà.
Triệu Lệ Nam chạy ra ngoài một chuyến, lúc trở về, cơm tối cũng làm xong.
Lúc ăn cơm, Triệu Lệ Nam cũng hỏi Hứa Đào, Nguy Chấn Vũ bọn họ sẽ đưa cá vào thời gian nào, đưa cá đến tiệm cơm xong thì liên lạc với ai vân vân.
"Mẹ mới vừa rồi gọi điện thoại hỏi dì Dục Nhu của con, dì ấy nói tiệm Kim Nam Hiên ở khu Châu, thứ sáu phòng yến hội có ba bàn sinh nhật, bàn ít, dùng cá sống không nhiều. Địa chỉ có chút xa, từ bên này đưa cá qua đó phiền toái, cho nên bữa ăn của nhân viên cũng an bài ăn cá, buổi sáng thứ sáu trước chín giờ giao sáu mươi cân cá sống, bên kia sẽ có người an bài."
"Tiệm cơm khu Thiên bên này, buổi trưa thứ bảy cũng có tiệc thôi nôi, tám bàn, đặt thức ăn cao cấp, có thể giao nhiều cá một chút, năm mươi cân. Chuyện này mẹ cũng sẽ giao cho Tần Dục Nhu an bài, dì ấy quen thuộc với những chuyện này."
Tần Dục Nhu toàn quyền phụ trách quản lý tiệm chính Kim Nam Hiên, nhưng đồng thời cũng là quản lý trưởng của ba chi nhánh khác. Cô ấy là người tỉ mỉ, bây giờ cũng quen thuộc nghề ăn uống, trong công việc vô cùng ra sức, tình huống mỗi ngày ở các tiệm cô ấy đều biết.
"Dạ. Cám ơn mẹ." Triệu Lệ Nam nói cám ơn.
Hứa Đào cười: "Để cho bạn học của con nhìn xem có thể giao cá sạo hoặc cá mú hay không, những loại cá này hấp lên khách ăn rất nhiều. Con có thể hỏi Tần Dục Nhu một chút, cô ấy nể mặt con, cũng sẽ chiếu cố bạn học của con nhiều hơn.”
Đã đặc biệt giúp đỡ, Hứa Đào không ngại rộng rãi, không có biện pháp, con trai mình mà, thỉnh thoảng chiều một chút cũng được.
"OK, con hiểu rồi." Triệu Lệ Nam gật đầu.
Mẹ cậu ám chỉ rõ ràng như vậy, cậu tự nhiên biết, có quan hệ không cần lãng phí tài nguyên.
Hứa Đào biết Triệu Lệ Nam hiểu ý cũng không nói nhiều, cười cười ăn cơm.
Hôm nay Triệu Vệ Quốc bắt đầu tạm thời giải phóng, không cần làm việc nhà, sau khi ăn xong, tâm tình anh rất tốt ngồi ở trên ghế sa lon xem tin tức, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn con trai đang chuyên cần như con ong mật, thích ý ngã lên trên ghế salon một cái.
"Ai nha, thật thoải mái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận