Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 641. -

Hứa Đào không thích mùi thuốc lá, Triệu Vệ Quốc không nghiện thuốc lá, số lần hút thuốc vô cùng ít, Triệu Lệ Nam cũng giống Triệu Vệ Quốc, hai cha con đối với thứ thuốc lá này đều có cùng được không có cũng được.
Hứa Đào muốn lắc đầu, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Gia Đống, liền gật đầu.
Lúc này Hứa Gia Đống mới cầm thuốc lá ngậm vào miệng, lấy bật lửa đốt thuốc lá, khói thuốc màu trắng chậm rãi nhả ra từ trong miệng Hứa Gia Đống.
Hứa Đào ngồi trên ghế bình tĩnh nhìn Hứa Gia Đống, luôn cảm thấy trên người đứa em trai này có không ít câu chuyện.
“Đại học Hộ Thành thuộc loại đại học hạng nhất, lúc đó người có thể thi đậu đại học Hộ Thành đa phần đều là con cưng của trời, bằng không chính là người có điều kiện trong nhà đủ tốt.” Hứa Gia Đống thuộc về sinh viên nghèo khó trong trường.
Trước khi đến Hộ Thành, chẳng qua cậu ta là đứa trẻ trong thôn chưa bao giờ đặt chân đến thành phố lớn, mặc dù tư chất thông minh, nhưng điều kiện gia đình ban đầu vĩnh viễn không có cách nào so sánh được với con cái nhà giàu ưu việt trong thành phố.
Đây cũng là lý do vì sao mẹ Lại xem thường Hứa Gia Đống.
Hoàn cảnh lớn, xã hội chính là như vậy, sự tự tin trời sinh trong xương cốt của con cái gia đình giàu có, chắc chắn không phải học sinh thôn quê dựa vào sự cố gắng của bản thân sau này thi đậu đại học có thể so sánh được.
Dáng dấp Hứa Gia Đống không tệ, thành tích cũng xuất sắc.
Nhưng thời kỳ cậu ta thi đại học, giao thiệp, tiếp xúc với bạn học của ngành tài chính, không có ai điều kiện trong nhà tầm thường, Hứa Gia Đống quả thực là một sinh viên nông thôn nghèo khó điều kiện bình thường trong ngành tài chính của trường.
Lúc đó rất nhiều chuyên ngành, rất nhiều khoa đều có tiền trợ cấp phụ cấp, đại học Hộ Thành thuộc trường đại học hàng đầu, không ít chuyên ngành đều có tiền trợ cấp, chỉ duy nhất ngành tài chính không có.
“Sao lúc đó em không nói với chị?” Hứa Đào mở miệng, nghĩ đến sự vất vả của đứa trẻ này lúc đi học trước đây.
“Chị, chị đã kết hôn rồi, chị có gia đình của mình, em biết ý của chị, nhưng em không có mặt mũi mở miệng xin tiền của chị.” Hứa Gia Đống khẽ cười, ngậm thuốc lá rít một hơi giọng điệu bình tĩnh.
Muốn bảo cậu ta lấy tiền của chị gái đã kết hôn, để cho cuộc sống đại học của bản thân sống không nghèo khổ khốn khó như vậy sao? Hứa Gia Đống tự hỏi không làm được.
Hứa Đào mím môi, không nói thêm gì.
Con trai cũng có sự kiêu ngạo của bản thân, càng huống chi, Hứa Gia Đống còn là đứa trẻ dựa vào sự cố gắng của mình thi đậu đại học Hộ Thành.
“Năm đầu tiên học ở đại học Hộ Thành, em đã thích một người con gái, đại tiểu thư cao ngạo lạnh lùng như băng, giống như ngôi sao trên cao không thể với tới, lúc mạnh mẽ lại giống như một con mèo xù lông, vô cùng đáng yêu.”
Đại tiểu thư cao ngạo? Phó Thanh Hoan sao? Yêu thầm, hot boy nghèo khó yêu công chúa nhà giàu?
Vậy Lại Phân Phân trong đó lại đóng vai nhân vật gì, Hứa Gia Đống lại làm sao thành đôi với Lại Phân Phân?
Hứa Đào nhíu mày suy nghĩ, cũng có chút cảm giác quả nhiên là như vậy, dẫu sao lúc đó Hứa Gia Đống gặp mặt Phó Thanh Hoan, dáng vẻ hai người không đơn giản giống như vậy.
Lại Phân Phân vốn khóc cạn nước mắt, sau khi nhìn thấy Phó Thanh Hoan, cũng bình tĩnh lại.
“Yêu thầm của sinh viên nghèo, trong mắt của đại tiểu thư cao ngạo, có lẽ không đáng giá một đồng.” Hứa Gia Đống cân nhắc từ ngữ nói chuyện, đồng thời dụi tắt một điếu thuốc hút xong, tiện tay cầm lên một điếu thuốc khác.
Chỉ là lần này, Hứa Gia Đống cầm thuốc nhưng không châm lửa ngay.
“Em và Phó Thanh Hoan tiếp xúc không nhiều, mấy năm đại học, em cũng chôn giấu tình yêu không dám nói với nhiều người, em sợ sự yêu thầm của sinh viên nghèo khó này, sẽ khiến cô ấy thêm phiền não. Hơn nữa lúc đó đang yêu đương với con trai phó hiệu trưởng đại học Hộ Thành, dù tên đó không phải thứ tốt lành, nhưng cô ấy cũng không biết.”
“Cô ấy rất kiêu ngạo, thái độ cao ngạo đó ở trong trường khiến cho rất nhiều đứa con trai muốn chinh phục, trong đó bao gồm cả bạn trai của cô ấy, tên đó tràn đầy ý xấu, chinh phục thì thôi đi, còn muốn phá hủy, nói muốn thấy đại tiểu thư kiêu ngạo cao quý, biến thành người phụ nữ không biết xấu hổ với mọi người.
“Em tình cờ nghe thấy lời của cậu ta nói, cậu ta muốn làm hỏng Phó Thanh Hoan, muốn phá hoại sự trong sạch của cô gái cao cao tại thượng.” Hứa Gia Đống nói, lấy một điếu thuốc ra ngậm lấy lại châm lửa.
Kẻ biến thái giàu có quả thực rất nhiều, Hứa Đào cau mày nhìn Hứa Gia Đống, muốn nhắc nhở Hứa Gia Đống đừng hút thuốc dồn dập như vậy, nhưng mơ hồ biết được, chuyện phía sau Hứa Gia Đống muốn nói e rằng cũng không đơn giản.
Thậm chí nếu không có thuốc lá, sợ rằng cậu ta không có cách nào nói ra một cách bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận