Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 518. Kinh hỉ 5

Thật sự không thể không nói, Diệp Chấn Hoa cũng là thảm kịch của đời người. Đã có năm đứa con gái rồi, hiện giờ vậy mà vẫn có thể sinh thêm một đứa nữa, anh xem vận mệnh chính là kỳ lạ như vậy, anh sống chết muốn một đứa con trai, hết lần này đến lần khác, haiz, lại đến một đứa con gái, đây chính là thử thách và an bài của thượng đế dành cho anh ta.
Không thể không nói, kết quả thật sự khiến người ta vui vẻ, cô đợi mấy tiếng đồng hồ này, quá đáng giá rồi.
Hơn nữa Hứa Đào bày tỏ, dưa bộ phim của đứa con trai này, cô vẫn có thể tiếp tục ăn.
“Ngài Diệp, làm phiền ngài bế đứa trẻ đi được không? Tôi còn phải về phòng sinh phụ giúp nữa!” Y tá bế đứa trẻ mở miệng thúc giục Diệp Chấn Hoa.
Diệp Chấn Hoa vẫn lắc đầu, vội lùi hai bước.
Ánh mắt nhìn đứa trẻ trong chiếc chăn mỏng nhỏ, tựa như đó thực sự là một đồ vật đáng sợ, hoặc là độc trùng và thú dữ, chạm vào sẽ mất mạng.
Y tá thật sự không ngờ tới, Diệp Chấn Hoa lại lắc đầu từ chối, cô ấy nghiến răng hít thật sâu.
“Rốt cuộc ngài có cần đứa trẻ này không?” Thật sự phục rồi, trọng nam khinh nữ cũng phải có mức độ chứ!
Trước đó tưởng là con trai, bế trong tay chọc ghẹo chẳng phải rất vui sao, cười không khép miệng, đến lợi cũng lộ ra ngoài. Sau khi biết là con gái, chạm cũng không muốn chạm, giống như đứa bé gái có kịch độc vậy.
“Không cần!” Diệp Chấn Hoa kiên định từ chối, xua tay dáng vẻ giống như đuổi ruồi: “Con tôi là con trai, không phải con gái, tôi chỉ cần con trai tôi.”
“...” Y tá đã kìm nén cơn giận rất lâu rồi, cũng đã tốt bụng hỏi hai lần, anh ta vẫn không cần.
“Tôi đã từng nói mấy lần rồi, chính là ngài không chịu thừa nhận, ngài cũng không thay đổi được sự thật con bé là con gái, con bé là con của anh, con gái của anh.” Y tá lựa lời khuyên giải.
Diệp Chấn Hoa vẫn lắc đầu.
Y tá trợn trừng mắt bất lực, cô ấy còn phải trở lại phòng sinh phụ giúp, nhưng thấy người đàn ông này lại sống chết không chịu nhận lấy đứa trẻ, một lúc lâu sau cô ấy cũng không biết nên làm thế nào?
“Tôi để đứa trẻ lên ghế cho ngài trước.” Y tá suy nghĩ, đặt đứa trẻ đang bế trong tay xuống cái ghế bên cạnh, đưa tay sửa sang lại cái chăn nhỏ một chút, sau đó liền xoay người trở lại phòng sinh.
“Cô bế nó đi đi, trả con trai tôi lại cho tôi!” Diệp Chấn Hoa gằn giọng hét, muốn nhắc nhở cô y tá đó.
Y tá căn bản không quan tâm anh ta, cửa phòng sinh lại lần nữa đóng lại.
Trong hành lang trước cửa, chỉ con lại Diệp Chấn Hoa và cô bé vừa được sinh, lúc này đang liếm cái miệng nhỏ ngủ say.
Vẻ mặt Diệp Chấn Hoa đờ đẫn nhìn đứa trẻ tròn vo nhỏ nhắn, vừa tuyệt vọng vừa sụp đổ.
Không phải con trai, sao lại không phải là con trai, không phải nói là con trai sao?
Có thể đã quá thất vọng rồi, Diệp Chấn Hoa đứng như thế rất lâu, nhìn chằm chằm đứa bé đó, vừa nhìn vừa ngẩn ra.
Hứa Đào ở bên cạnh không xa nghe lén, lúc nhìn thấy dáng vẻ thất thố của Diệp Chấn Hoa, cô cười vui vẻ không thôi.
Báo ứng đấy! Đây chính là báo ứng trừng phạt người đàn ông tệ bạc này, ông trời quả nhiên công bằng.
Triệu Vệ Quốc đi ra từ phòng bệnh của cha Triệu, nhìn thấy Hứa Đào đang trốn ở góc tường, trên mặt đều là vẻ hả hê trộm vui vẻ, nhịn không được cất bước nhẹ nhàng đi qua.
“Sinh rồi sao?” Âm thanh của Triệu Vệ Quốc hỏi rất nhỏ, ép giọng trầm thấp giống như đang líu ríu.
“Ừm ừm.” Hứa Đào gật đầu với đôi mắt phát sáng.
“Con trai hay con gái?”
“Con gái.” Hứa Đào nhếch môi, trả lời một câu cũng vô cùng nhỏ tiếng.
Chẳng trách cô vui như vậy, nhưng Diệp Chấn Hoa có lẽ tức chết rồi!
Triệu Vệ Quốc suy nghĩ, nhìn Hứa Đào trước mặt, rõ ràng đã là người phụ nữ hai mươi tám tuổi rồi, lại giống như một đứa trẻ.
Có lúc, anh cũng không nhìn rõ cô, sao có người có thể có nhiều dáng vẻ như vậy, lúc thì yên tĩnh, lúc thì hoạt bát, vừa có thể có một mặt chính chắn, tư tưởng dũng cảm và tiến bộ, phán đoán chuẩn xác, nhưng cũng có lúc có dáng vẻ giống như trẻ con giận dỗi như thế này.
Trên gương mặt nhỏ trắng noãn có dáng vẻ bách biến, những dáng vẻ này đều vô cùng thu hút anh.
“Em muốn biết cũng đã biết được rồi, đã chơi đủ chưa? Chơi đủ rồi thì về nhà.” Triệu Vệ Quốc biết điều Hứa Đào tò mò là gì, cô muốn biết, anh liền để tùy ý cô đến nghe lén.
Hiện giờ đứa trẻ đã được sinh ra rồi, cô cũng nên trở về nhà, nói đến tám giờ về nhà, bây giờ cũng vừa đúng tám giờ tối.
“Nhưng, em cảm thấy đợi thêm chút nữa có thể sẽ gây cấn hơn.” Hứa Đào bày tỏ lần đầu tiên ăn dưa, ăn cũng đã ăn rồi, có thể để cô ăn xong không, mới ăn một nửa sao về nhà được.
Hơn nữa cái này còn có thể gây cấn hơn so với phim bộ nhiều tập, bây giờ đi, cô sẽ cảm thấy rất đáng tiếc, thêm nữa rất có khả năng sẽ bỏ lỡ phân cảnh nổi tiếng của thế kỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận