Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 257. Ăn kẹo 2

Náo nhiệt ở nhà họ Triệu kết thúc liền yên lặng đi nhiều, nhà chính bên ngoài chỉ còn lại mẹ Triệu dẫn theo hai chị em Triệu Vệ Cúc đang thu dọn đống lộn xộn.
“Triệu Vệ Quốc, em muốn đi tắm.” Hứa Đào kéo Triệu Vệ Quốc nhỏ giọng nói.
Mấy ngày chưa tắm, đã đến giới hạn chịu đựng của cô rồi, không tắm nữa, cô sẽ bị thối điên luôn.
“Anh đi nấu nước nóng giúp em.” Triệu Vệ Quốc gật đầu.
Anh biết Hứa Đào thích sạch sẽ, Hứa Đào có thể chịu đựng mấy ngày nay, anh đã cảm thấy được rồi, liền kéo tay cô đi ra khỏi phòng, chuẩn bị đi nhà bếp nấu nước nóng.
“Sao con còn chưa ngủ?” Mẹ Triệu đang quét dọn gian nhà chính, nhìn thấy Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào đi ra liền thắc mắc hỏi.
“Con muốn đi tắm, để Hứa Đào nấu nước giúp con.” Hứa Đào trả lời.
“Trời lạnh như vậy, đừng đi tắm.” Mẹ Triệu nhíu mày nói, dù Triệu Vệ Quốc nói anh muốn đi tắm, nhưng sao mẹ Triệu không đoán ra được là Hứa Đào muốn tắm chứ.
Cả ngày hôm nay bà cũng để ý, Triệu Lệ Nam ra ngoài chơi, đi vệ sinh, ăn cơm, ăn đồ ăn vặt, nhưng hễ là lúc dùng đến tay, Hứa Đào đều rất coi trọng, phải dùng nước nóng rửa tay cậu bé sạch sẽ mới được.
Người dân nông thôn, nào sẽ để ý những vấn đề về sinh này như thế.
Nhưng trong lòng mẹ Triệu có muốn mắng, cũng không nói ra, thích sạch sẽ cũng không tính là chuyện xấu, không có gì có thể bắt bẻ, hôm nay Triệu Vệ Cường kết hôn, cưới con dâu mới vào cửa, trong lòng bà cũng vui vẻ.
“Mẹ, con ở Dương Thành ngày nào cũng tắm rửa đã quen rồi, không tắm khó chịu lắm.” Triệu Vệ Quốc đáp lời.
“Vậy được! Trời lạnh, nấu nhiều nước nóng chút, đừng để tắm xong bị cảm.” Mẹ Triệu trả lời một câu, liền bắt đầu tiếp tục quét dọn, làm việc vô cùng nhanh nhẹn.
Triệu Vệ Cúc cũng giúp thu dọn, Triệu Vệ Lan buồn ngủ đã đi nghỉ rồi.
Tỉnh Ôn ban đêm thật sự rất lạnh, tắm rửa đều cảm thấy sắp chết, bình thường Hứa Đào tắm phải mười mấy phút thậm chí lâu hơn, nhưng tắm ở đây chỉ miễn cưỡng chống đỡ năm phút, quả thực rất lạnh, tắm xong lập tức nhanh nhẹn lau khô đổi quần áo ngủ, thở ra khí lạnh.
“Anh cũng đi tắm đi.” Hứa Đào tự tắm xong, cũng yêu cầu Triệu Vệ Quốc.
Tự nhiên Triệu Vệ Quốc gật đầu không ý kiến, chung chăn gối với Hứa Đào hơn nửa năm, Hứa Đào sợ lạnh cũng vẫn phải đi tắm, anh không tắm, lát nữa có lẽ sẽ không lên giường được.
“Sao tối nay lại lạnh hơn tối qua vậy!” Hứa Đào sụt sịt, rút chân vào trong chăn vẫn cảm thấy lạnh, vì bản thân lạnh, nên cũng không chịu ôm Triệu Lệ Nam, mà cả người run run co rút dựa vào người Triệu Vệ Quốc.
“Có thể ngày mai sẽ có tuyết rơi.” Triệu Vệ Quốc có kinh nghiệm, trời tối nay rõ ràng lạnh hơn hôm qua rất nhiều, hơn nữa là lạnh ẩm.
Bình thường thời tiết như thế này, đột nhiên giảm độ như vậy thì sắp có tuyết rơi.
“Thật hay giả vậy?” Hứa Đào nhíu mày.
Cô thích tuyết, dù sợ lạnh, cả đời cũng từng cố ý đi phía Bắc ngắm tuyết, nhưng từ đầu đến cuối cảm thấy thiếu chút cảm giác và ý nghĩa.
“Ngày mai là biết thôi.” Triệu Vệ Quốc ôm Hứa Đào khẽ vuốt sau lưng: “Phòng bên cạnh đang động phòng hoa chúc, chúng ta cũng vận động một chút không?”
“Đừng.” Hứa Đào nghiêm túc từ chối.
Trời này, nhiệt độ này, đánh chết Hứa Đào cũng không có tâm tình, dứt khoát chặn hành động của Triệu Vệ Quốc, vùi trong lòng anh thoải mái chìm vào giấc ngủ.
Dù trước khi ngủ sự lạnh lẽo tấn công, nhưng Hứa Đào trong giường nệm, hai bên trái phải đều có một cái bếp lò, độ ấm chăn hai giường ngược lại cũng không lạnh lắm.
Hứa Đào ngủ một giấc đến trời sáng, lúc tỉnh ngủ Triệu Lệ Nam cũng đã tỉnh lại.
Hai người Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam đều thức sớm hơn Hứa Đào, đều đang nằm nướng trên giường, lúc Hứa Đào thức, Triệu Lệ Nam lập tức vui vẻ chui vào lòng Hứa Đào.
“Mẹ, cha nói tuyết rơi rồi.”
“Tuyết thật sự rơi rồi sao?” Hứa Đào nghiêng đầu hỏi Triệu Vệ Quốc bên cạnh.
“Rơi rồi.” Xuyên qua cửa sổ nhỏ bên cạnh Triệu Vệ Quốc đã nhìn thấy tuyết đọng dày đặc bên ngoài, lúc nửa đêm hôm qua, nhiệt độ giảm nhiều, tuyết rơi vù vù xuống giống như lông ngỗng, không tới hai tiếng đồng hồ, bên ngoài đều bị tuyết bao phủ.
“Vậy chẳng phải có thể đắp người tuyết, chơi ném tuyết sao.” Hai mắt Hứa Đào sáng lên.
Càng là người sợ lạnh, kỳ thực càng thích tuyết, Hứa Đào là kiểu người này, cô rất sợ lạnh, nhưng cũng thật sự thích tuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận