Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 583. Tên 4

Máy chụp ảnh ba mươi nghìn quả thực đắt đến dọa người, nhưng trong nhà cũng thật sự không thiếu chút tiền này, hiển nhiên Hứa Đào cũng không quan trọng.
Huống chi, sở thích, hứng thú của Triệu Lệ Nam, Hứa Đào đều rất nuông chiều, chẳng qua chỉ là muốn mua một cái máy chụp ảnh, chụp ảnh cho em gái Triệu Lệ Noãn, nếu cậu muốn mua xe, mua nhà, Hứa Đào cũng sẽ vui vẻ đồng ý.
Đứa trẻ cô nuôi lớn, đã là một chàng trai lớn rồi, cậu con trai một mét tám mấy, cậu muốn mua cái gì, làm cái gì, căn bản Hứa Đào đều ủng hộ hết mình.
“Cảm ơn mẹ!” Triệu Lệ Nam cười.
Sau khi Hứa Đào ra tháng, Triệu Lệ Noãn cũng chụp xong ảnh đầy tháng, không bao lâu, chiếc máy ảnh Triệu Lệ Nam ưng ý cũng đến tay, cậu tự mình học chụp ảnh, tự mình rửa ảnh, in ảnh.
Vì thế, cậu vẫn một mình thu dọn một căn phòng làm phòng rửa ảnh, tròng phòng treo vô số ảnh của Triệu Lệ Noãn.
Ngày hôm nay, Hứa Đào nấu cơm tối xong, đợi Triệu Lệ Nam tan trường cấp hai về nhà ăn cơm.
Triệu Lệ Nam cuồng em gái, mỗi ngày tan học về nhà liền chụp hình, xử lý cho cô bé, Triệu Lệ Noãn cũng rất lanh lợi, thời gian mỗi lần đạp đói một chút, đi tiểu, đại tiện mỗi ngày dường như đều là lúc Triệu Lệ Nam ở nhà.
Sáng sớm thức dậy, Triệu Vệ Quốc sẽ chăm sóc tốt cho cô bé, buổi trưa Triệu Lệ Nam tan học, cậu sẽ thay tã cho đứa bé, buổi chiều tan học cũng giống vậy, những lúc khác, công chúa Triệu Lệ Noãn dường như đều đang ngủ hoặc uống sữa.
Hứa Đào không ngờ tới, đứa con gái này sẽ bớt phiền như vậy, đứa trẻ hơn một tháng đã hiểu chuyện dày vò mẹ ruột chút nào, đói, khóc đều là lúc hai người đàn ông nhà họ Triệu ở nhà, khiến Hứa Đào càng không cần vất vả.
Ví dụ như hiện tại, Triệu Lệ Noãn khóc lóc phản kháng đã đói rồi.
Hứa Đào vẫn lặng lẽ ngồi trên bàn ăn cơm như cũ, ngay cả mông cũng không nhấc lên, Triệu Lệ Nam thì lập tức bỏ đũa của mình xuống, nhanh chóng đi pha sữa cho em gái.
“Vất vả rồi.” Hứa Đào mở miệng nói chuyện.
Coi như chỉ phụ trách sinh con, đến hiện tại dường như không cần quản mẹ ruột của đứa trẻ, lại nhìn Triệu Lệ Nam cơm cũng không ăn, lúc vội vàng pha sữa cho Tiểu Noãn Noãn, tâm trạng vô cùng phức tạp, sau đó áy náy dồn sức ăn hai bát cơm.
Ở phương diện chăm sóc trẻ con, ban đầu Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam cũng từng nghĩ để Hứa Đào bắt đầu học tập thích ứng.
Nhưng lúc Hứa Đào vụng về định thay tã thử, Triệu Lệ Nam lại cau mày, chê tốc độ Hứa Đào chậm, chê Hứa Đào vụng về, sợ Hứa Đào để em gái bảo bối của cậu lạnh cóng.
Dẫu sao Dương Thành sắp vào tháng mười hai, thời tiết vẫn có chút lạnh, Triệu Lệ Nam nào nỡ để em gái bảo bối bị Hứa Đào học thay tã, mỗi lần thay đều vội vàng, hốt hoảng, rất sợ cô bé vì vậy mà lạnh, đông cứng, cũng dẫn đến Hứa Đào hiện tại càng ngày càng vô dụng.
“Sữa bột sắp hết rồi, phấn rôm cũng phải mua, Cảng Thành bên kia có ra mắt một nhãn hiệu tã mới, đắt một chút, nhưng chất lượng tốt hơn, đối với da bé cưng cũng tốt.” Triệu Lệ Nam bế Noãn Noãn nói chuyện với Hứa Đào.
“Được, mẹ biết rồi, nhãn hiệu tã nào con nói cho mẹ biết. Những thứ đồ khác, khi mẹ có thời gian dẫn Noãn Noãn ra ngoài đi dạo mua.” Hứa Đào đồng ý.
“Trời lạnh, đừng dẫn Noãn Noãn đi dạo.” Triệu Lệ Nam không nỡ để em gái bảo bối của cậu ra ngoài chịu gió lạnh: “Cha, cha đi mua đi.”
“Được.” Triệu Vệ Quốc không ý kiến.
Hứa Đào dường như chỉ phụ trách đưa tiền thôi, từ sau khi sinh con gái, tâm tư của Triệu Lệ Nam dường như đều đặt lên người em gái.
Cô cau mày, cắn cắn môi, Hứa Đào có chút ghen tị với con gái mình, haiz!
“Tiểu Nam, gần đây mẹ rất buồn chán, cũng sẽ chăm sóc Noãn Noãn tốt, chắc chắn sẽ không để con bé bị lạnh, sữa bột, phấn rôm con nói, mẹ đi mua là được rồi.” Hứa Đào cảm thấy thực ra cô có thể ra ngoài đi lại, cô thật sự rất rảnh rỗi.
“Mẹ, nếu mẹ buồn chán, tự mình đi ra ngoài đi dạo phố một chút, Noãn Noãn nhỏ quá, vẫn đừng mang ra ngoài.” Triệu Lệ Nam thương lượng giọng điệu lo lắng.
“...Được thôi.!” Hứa Đào gật đầu cảm thấy ngột ngạt.
Ban đêm nằm cùng Triệu Vệ Quốc, Hứa Đào cũng trở nên vô cùng oán giận: “Triệu Vệ Quốc, hiện giờ người quan trọng nhất trong lòng Tiểu Nam không phải em nữa, trong lòng trong mắt chỉ có em gái. Haiz!”
Hứa Đào quả thực có chút tủi thân.
Ban đầu Hứa Đào còn sợ bản thân lơ là Triệu Lệ Nam, khiến cậu không vui, kết quả cô đơn thuần suy nghĩ quá nhiều, cô lơ là cái gì, rõ ràng cô là người bị lơ là.
Hàng vạn lần không ngờ tới, bản thân chỉ vất vả sinh một đứa con, phụ trách đưa tiền mà thôi, địa vị tương đối không ổn định.
“Trong lòng anh, em quan trọng nhất.” Triệu Vệ Quốc ôm Hứa Đào, lặng lẽ dỗ dành cô.
Hứa Đào mếu máo, nhưng nghĩ đến dáng vẻ Triệu Lệ Nam nghiêm túc chăm sóc Triệu Lệ Noãn, quả thực cô không có cơ sở nào để ghen.
Hứa Đào đã ghen hai ngày, tâm trạng thay đổi đã điều chỉnh xong, dần dần cũng từ một bà mẹ vô dụng, nâng cấp thành một bà mẹ bình thường, dù không giỏi mọi thứ nhưng cũng tạm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận