Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 79. Thêm một bút tiền

Triệu Vệ Quốc khẽ cười: “Em có thể lựa chọn không kể cho nó nghe!” Người đàn ông duỗi tay đem cái chăn lông mỏng đắp cho Tiểu Nam rồi đi vòng qua bên ngày khom lưng bế Hứa Đào lên.
Hơn một tháng ngủ chung Triệu Vệ Quốc đã quen với việc ôm cô về phòng của hai người hằng đêm thế này, mà Hứa Đào cô cũng vậy.
Nếu không cô trực tiếp ngủ ở đây thì anh cũng sẽ tới ôm cô qua phòng cách vách, cô cũng phối hợp với anh di chuyển sang phòng khác, điều này cũng xem như là một loại thú vui nho nhỏ của hai vợ chồng.
“Kia không được” Hứa Đào lắc đầu.
Sủng ái đứa nhỏ là một loại gánh nặng ngọt ngào mà cô cảm thấy rất vui.
Triệu Vệ Quốc cũng không muốn dội gáo nước lạnh khi thấy biểu tình kiêu ngạo này của cô, dù sao cũng chỉ là chiều đứa nhỏ thôi cũng không phải cướp lấy phúc lợi gì của ai.
“Triệu Vệ Quốc, hôm nay anh cũng thật vui vẻ đúng không? Hứa Đào bị Triệu Vệ Quốc ôm đến bên giường cô liền cười hỏi anh.
“Ừm” Triệu Vệ Quốc đưa tay tắt đèn, lôi kéo Hứa Đào nằm xuống.
“Uy!” Hứa Đào không vui với thái độ trả lời như có lệ của tên đàn ông này, trước kia cô vẫn luôn cho rằng anh thực nghiêm túc đứng đắn đâu!
Không sai! Ban ngày tên đàn ông này xác thật là nghiêm túc đứng đắn nhưng ban đêm thì như sói đói, đối với chuyện thân mật vô cùng ham thích không biết mệt.
“Anh đừng có như vậy vào buổi tối được không?” Trừ bỏ gấp gáp làm việc, sự tình khác đều không quan tâm.
“Là như thế nào hửm?” Triệu Vệ Quốc lật người qua hôn lấy Hứa Đào.
“Chính là buổi tối đừng có lúc cũng động dục a!” Hứa Đào căm giận nhắm mắt lại nói.
Trừ bỏ mấy ngày dì cả là hầu như đêm nào cũng bị tên đàn ông ngày đè ra lăn lộn, thân thể anh thì không có gì ngược lại tinh thần còn phấn chấn, có cô nè, cái eo đau như muốn gãy ra, cô đang hoài nghi mình có phải hay không cái kia… là.. túng dục quá độ..
“Sao vậy? Không thích?” Triệu Vệ Quốc dừng động tác khó hiểu hỏi..
Đương nhiên là cô cũng hưởng thụ rồi nhưng loại chuyện này làm sao cô thừa nhận được? Cô sẽ không thừa nhận!
“Nghỉ ngơi một chút đi, cái em của em đau muốn chết” Hứa Đào xin lệnh ngừng chiến tối nay với anh.
Triệu Vệ Quốc trầm mặc biết lâu, người đàn ông trong đêm tối tự suy nghĩ một hồi rồi buông Hứa Đào ra: “Được rồi! Hôm nay buông tha cho em”
“Cám ơn ngài Triệu!” Hứa Đào thở phào nhẹ nhõm cười, xoay người ôm lấy eo của Triệu Vệ Quốc, tức khắc kiêu ngạo nói: “Anh xem hôm nay eo đau, tay cũng đau, mới đánh kem hồi chiều giờ mỏi nhừ, anh xoay bóp cho em đi”.
“Được” Bàn tay to lớn của Triệu Vệ Quốc ấn nhẹ trên eo cùng cánh tay của cô.
Ở phương diện xoa bóp Triệu Vệ Quốc là cao thủ, Hứa Đào rất hưởng thủ, cảm thấy cánh tay cùng eo thả lỏng không ít, thoải mái nằm nhắm mắt hừ hừ.
Trong bóng đêm người đàn ông nhẹ nhàng hầu hạ cô vợ mình, nghe được tiếng hừ hừ của cô, lực đạo trong thay đổi thậm chí cũng di dời vị trí đến chỗ khác.
Chính cô xin ngừng chiến, bây giờ lại cố tình rên rỉ dụ dỗ anh..
“Hứa Đào, là em cố ý đúng không?” Triệu Vệ Quốc nhẹ giọng gọi lên ánh hành vi của cô.
Triệu Vệ Quốc nhẹ giọng gọi lên ánh hành vi của cô.
“Em có làm gì đâu, oan uổng quá!” Hứa Đào cười đáp, tay nhỏ cố ý đẩy Triệu Vệ Quốc ra.
Nhưng Triệu Vệ Quốc nào nghe cô giải thích, đôi tay anh lập tức bắt lấy cô rồi bắt đầu làm việc giống như mỗi đêm, xin ngừng chiến gì đó dẹp đi, chính là Hứa Đào đốt lửa thì cô chịu trách nhiệm dập lửa…
…………
Sau sinh nhật Tiểu Nam càng được mấy đứa con nít ở hẻm nhỏ này hoan nghênh, hơn nữa Tiểu Nam còn mang đồ chơi cho bọn nó chơi chung, ai cũng thích bé, mở miệng một cái là kêu em trai Tiểu Nam.
Tiểu Nam được hoan nghênh tương đồng với địa vị của Hứa Đào trong lòng bọn con nít ở đây cũng được tăng lên không ít, chỉ bằng một cái bánh sinh nhật đã trở thành mẹ tiên nữ trong miệng của bọn nhỏ.
Nghe Tiểu Nam kể lại cô cảm thấy mấy đứa nhỏ một đám chơi chung với nhau thật đáng yêu, mỗi ngày cô vẫn thường xuyên bận rộng viết bản thảo, rồi hàng đêm cùng Triệu Vệ Quốc vài việc không biết xấu hổ…
‘DUYÊN ĐẾN GẦN NHƯ VẬY” được đăng lên tạp chí bán rất chạy, độc giả săn đón ngày càng nhiều nên Hứa Đào không còn nhàn nhã nữa mà bị phía nhà xuất bản hối thúc gửi bài.
Trước đây Hứa Đào viết tiểu thuyết rất ung dung tự tại, bây giờ số lượng độc giả tăng thì độ bận rộn của cô cũng tăng theo.
Hứa Đào rất chăm chỉ, mỗi ngày yêu cầu chính mình phải viết được ít nhất vài nghìn chữ như vậy mới đảm bảo kịp tốc độ đăng lên tạp chí cho nhà xuất bản.
Lại một tháng trôi qua, Hứa Đào đã xuyên đến đây được hai ba tháng
Chiều nay Hứa Đào lại nhận đươc thư của bưu điện, cô vui vẻ cầm đơn gửi tiền dẫn Tiểu Nam đến bưu cục lấy tiền.
Tiền nhuận bút cũng tăng theo số lượng độc giả săn đón tiểu thuyết, nhà xuất bản bên kia xem tình hình rồi điều chỉnh mức giá cho cô, sau một tháng nổ lực Hứa Đào vui vẻ đổi lấy 500 đồng tiền nhuận bút khiến cô có chút kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận