Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 663. -

Từ lúc Triệu Lệ Noãn đi học, vẫn luôn rất chán ghét việc học, thích đi học chẳng qua là thích bầu không khí của đám bạn học trong trường, cô bé bây giờ bắt đầu trốn tránh việc đi học, không thể nghi ngờ, nếu muốn thay đổi, dẫn cô bé đến chỗ này là cực kỳ thích hợp nhất.
“Sáng sớm lúc cậu liên lạc với tôi, tôi cũng rất bất ngờ, cũng vừa khéo hôm nay tôi dẫn thôn dân đi chợ ở thị trấn, đúng lúc đến bưu điện lấy thư, bên bưu điện nói cho tôi biết, có điện thoại của tôi, tôi mới gọi lại liên lạc với cậu, bằng không có thể cậu không liên lạc được với tôi đâu.” Quách Sâm nói giọng điệu vô cùng vui mừng.
Thung lũng Tiên Nữ bên này hẻo lánh, điện thoại trong thông cũng miễn cưỡng lắm mới nhận được, phương diện điện thoại, liên lạc, truyền tin căn bản đừng nghĩ tới.
Đây cũng là lý do trước đây Quách Sâm đi phục vụ quân đội, cha mẹ trong nhà bệnh nặng qua đời, anh ấy đều không thể trở về kịp thời cũng là nguyên nhân sau này sau khi anh ấy giải ngũ, rất kiên định trở về.
Cho dù anh ấy biết, dựa vào một mình anh ấy, muốn thay đổi thôn xóm này rất khó, nhưng dù sao anh ấy cũng phải thử xem sau này đời tiếp theo tiếp tục cố gắng mới có thể thay đổi được.
Tinh thần Ngu Công dời núi, Quách Sâm học tập rất thấu đáo.
“Đi thôi, tôi đã sắp xếp chỗ ở cho cả nhà cậu xong rồi, nhà trong thôn không nhiều, mọi người chỉ có thể ở nhà bà Quách, nhà bọn họ ít người, chỉ có hai người bà Quách và cháu trai Quách Phi mà thôi.” Quách Sâm nói với Triệu Vệ Quốc.
“Làm phiền cậu rồi, cảm ơn người anh em.” Triệu Vệ Quốc cảm ơn.
“Cảm ơn cái gì, đừng khách khí như thế.” Quách Sâm khẽ cười vỗ vai Triệu Vệ Quốc một cái, dùng thái độ ăn ý hiểu rõ nhau.
Sáng sớm trò chuyện với Triệu Vệ Quốc trong buồng điện thoại ở bưu điện, anh ấy cũng biết mục đích Triệu Vệ Quốc dẫn vợ và con gái đến đây, đôi mắt liếc nhìn cô bé đáng yêu câu nệ tủi thân đã bị muỗi cắn trên mặt đi theo bên cạnh, không khỏi buồn cười.
Dáng dấp Triệu Lệ Noãn xinh đẹp, đẹp đến độ phạm quy, coi như lúc này đã bị muỗi cắn nốt đỏ đầy mặt, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, cuộc sống của cô bé trước đây sống như thế nào.
Trẻ con thành phố quả nhiên không giống, tuổi tác còn nhỏ, điều kiện cực tốt, lại không thích học hành, còn chán ghét việc học.
Vấn đề này căn bản không tồn tại trong mấy đứa trẻ ở thôn quê, mỗi một đứa trẻ ở đây vì để có thể học tập, đều cố gắng liều mạng.
Mỗi ngày đều phải đi đường núi rất xa, nhưng ai cũng không nỡ buông bỏ, bởi vì những đứa trẻ ở đây đều biết, có kiến thức mới có thể thay đổi số phận, đi học mới có thể đi ra khỏi từng ngọn núi lớn cao ngất này.
Thế giới bên ngoài núi, rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào, là điều mà mỗi đứa trẻ ở đây đều tò mò mà hướng tới, có thể nhìn được thế giới bên ngoài hay không, có thể thấy được sự cố gắng và cái giá bọn họ đã bỏ ra.
“Hai vợ chồng cậu thật sự nỡ dẫn cô bé đến nông thôn chịu dày vò sao!” Quách Sâm nhỏ tiếng cảm thán một câu.
“Không nỡ cũng phải nỡ, để con bé tự cảm nhận cuộc sống của những đứa trẻ nông thôn một chút, con bé mới biết, nên quý trọng những gì mình có.” Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào đều không nỡ, nhưng cũng không còn cách nào.
Thà rằng để cho cô bé mãi mãi không hiểu chuyện, chi bằng để cho cô bé cảm nhận được sự nghèo khó, khó khăn xong liền lột xác.
“Ừm.” Quách Sâm gật đầu tán thành.
Thung lũng thuộc về chỗ sâu núi cao, giao thông vô cùng bất tiện, đêm hôm đó, Quách Sâm liền dẫn cả nhà ba người bọn họ ở trong nhà bà Quách mà anh ấy sắp xếp.
Bà Quách là một bà lão năm nay gần tám mươi tuổi, lớn tuổi lại gầy yếu, cháu trai Quách Phi mười tuổi, học lớp năm tiểu học, là một cậu bé rất ngoan ngoãn thông minh.
Cả nhà Triệu Vệ Quốc sống cùng một phòng, giường rất nhỏ rất đơn sơ, từ chăn và giường cũng có thể nhìn ra được, là một chiếc giường tạm chắp vá lại.
Chăn và giường đều là Quách Sâm mang từ trong nhà qua đây, nhà bà Quách nơi bọn người Hứa Đào ở sẽ phụ trách một ngày ba bữa của bọn họ.
Đương nhiên Quách Sâm sắp xếp Triệu Vệ Quốc ở nhà bọn họ, cũng đã cân nhắc nhiều phương diện, cuộc sống của bà Quách và cháu trai sống rất khó khăn, rất nhiều người trong thôn cũng khổ sở, nhưng suy cho cũng trong nhà cũng có một số người lao động thanh niên trai tráng.
Mà nhà bà Quách lại chỉ có người già và trẻ nhỏ, bọn họ rất cần phải thay đổi cuộc sống, cả nhà Triệu Vệ Quốc ở chỗ này, mỗi ngày cần phải trả tiền thuê phòng, chi phí trả cũng không thấp, Quách Sâm đã suy nghĩ đến phương diện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận