Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 482. Gặp được 1

“Dạ, em biết rồi.” Triệu Vệ Cúc gật đầu: "Em và Lâm Tiêu đã thương lượng xong, chờ cha giải phẫu xong xuôi, cứ dựa theo chị dâu đề nghị mở tiệm văn phòng phẩm."
Hứa Đào cười gật đầu: "Quyết định."
"Dạ, chẳng qua em và Lâm Tiêu cũng không biết gì cả, phỏng đoán sẽ gây thêm phiền toái cho chị và anh cả, hy vọng chị dâu đừng ghét bỏ." Triệu Vệ Cúc ngược lại không tiếp tục nhăn nhó nữa.
Mặc dù nhất định sẽ thêm phiền toái cho anh cả và chị dâu, nhưng mà cô ấy cũng vẫn phải ích kỷ thay Ngô Học Văn cân nhắc, tóm lại cũng đã thiếu, không quan tâm thiếu nhiều thêm một chút.
"Không sao cả, có thể giúp, chúng ta nhất định sẽ giúp." Hứa Đào cười.
Xe taxi có tốc độ rất nhanh, khi mà công ty Đào Viên ngày càng có nhiều người, dần dần, rất nhiều tài xế taxi mới tới cũng không nhận ra Hứa Đào, ngược lại để cho Hứa Đào mỗi lần đón xe, đỡ phải khách khí chào hỏi thêm phiền toái.
Nói thật, thời điểm trước, mỗi lần đón xe, gặp phải tài xế biết cô, Hứa Đào ít nhiều có chút không được tự nhiên, dẫu sao người ta biết cô, cô lại không biết thì đối thoại lúng túng rất hành hạ người.
Rất nhanh, đã đến bệnh viện thành phố Dương Thành.
Triệu Vệ Cúc xuống xe trước, Hứa Đào trả tiền xe chậm hai bước, mới xách túi xuống xe, nhìn đến bên cạnh cách đó không xa có một chiếc xe ba bánh dừng lại, mà Diệp Chấn Hoa đang đứng ở bên cạnh xe ba bánh, đưa tay đỡ lấy một người phụ nữ chậm rãi bước xuống.
"?" Hứa Đào nhíu mày, không nghĩ tới bệnh viện cũng có thể đụng phải Diệp Chấn Hoa, nhìn tình huống, bụng bự chắc là vị 'nhân vật ' kia.
Ánh mắt Hứa Đào nghiền ngẫm lại giễu cợt, dừng lại nhịp bước, con mắt nhìn một nam một nữ bên kia, Triệu Vệ Cúc không khỏi nghi ngờ, theo tầm mắt nhìn theo: "Chị dâu, chị quen biết sao?"
Đôi nam nữ bên kia, nam là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo bình thường, ăn mặc tạm được, trong tay đỡ người phụ nữ trẻ tuổi bụng to, đúng vậy, rất trẻ tuổi, nhìn một cái thì chừng hai mươi, uốn tóc xoăn, nhìn có chút phong cách tây.
Ánh mắt Triệu Vệ Cúc xê dịch nhìn một chút nhìn vào cái bụng bự, bụng lớn tháng như vậy, vẫn còn mặc áo đầm bó sát, nhìn là lạ.
"Ừ, suỵt, đừng nói chuyện." Hứa Đào nắm tay Triệu Vệ Cúc, chậm nhịp bước đi tới, đến gần một ít.
Hứa Đào thật ra thì thật tò mò, Diệp Chấn Hoa và người phụ nữ này, nếu gặp phải, lại không nhìn thấy cô, không bằng tiến tới nghe mấy câu.
"Anh Diệp, hôm nay sao anh lấy xe công ty đến đón em, hại em và con trai anh ăn một miệng bụi đường, ngồi xe ba bánh thật khó chịu, đau thắt lưng, anh cho dù không đau lòng cho em, anh cũng phải đau lòng đau lòng con trai bảo bối của chúng ta chứ.” Người phụ nữ mang bụng to, giọng nũng nịu tố cáo hỏi.
Chạy xe công ty sao? Nghe câu nói này, trước đây Diệp Chấn Hoa không chỉ làm sổ sách giả để nuôi cô ta, còn lấy xe của công ty đưa đón, tư dụng sao?
A a, khóe môi Hứa Đào nhếch lên nụ cười châm chọc.
Trước kia nghèo, túi quần không có hai đồng tiền, giả bộ hình dáng thật thà trung thành, có chút tiền, cuộc sống tốt hơn chút, tiêu tiền cũng không ít, quả thật là đạo lý buồn nôn của người có tiền.
"Anh muốn em đến nhà anh ở, mẹ anh cũng thuận tiện chăm sóc em, có người ở bên cạnh, anh cũng có thể yên tâm." Diệp Chấn Hoa vừa đỡ người phụ nữ vừa nói chuyện, đi rất ổn, cũng đặc biệt kiên nhẫn.
Ít nhất trước kia Hứa Đào chưa từng nhìn thấy người đàn ông này đối với Ngô Huệ có một nửa kiên nhẫn như vậy.
"Không phải do em không muốn đi, nói là sợ không có gì để nói với mẹ, chỉ có thể giương mắt nhìn, còn không bằng tự mình ở tự tại, mắt thấy cũng sắp muốn sinh, anh có thể làm sao, chỉ có thể lấy em và con trai làm chủ, tạm thời ném công việc sang một bên, tủi thân cho em, đừng không vui vẻ." Diệp Chấn Hoa kiên nhẫn dỗ, miệng cũng rất ngọt.
"Anh Diệp thật tốt, đối với em tốt, đối với con trai cũng tốt." Người phụ nữ đĩnh eo, một tay đắp bụng, nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Chấn Hoa cười híp mắt lấy lòng, hiển nhiên bị Diệp Chấn Hoa giải thích thuyết phục.
Người phụ nữ rất hưởng thụ đối với lời nói dối này.
"Đàn ông đối với vợ con tốt không phải là đương nhiên sao?" Diệp Chấn Hoa tiếp tục dỗ, đối mặt với người phụ nữ có nụ cười yêu kiều thâm tình hứa hẹn: "San San, chờ em sinh con trai xong, anh nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho em, mua quần áo mua giày cho em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận