Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 579. Ở cữ 5

Hứa Đào mím môi: “Vậy nên, con bé coi như là đứa trẻ xinh xắn đúng không?” Hứa Đào không dám tin tưởng lắm.
Con khỉ nhỏ như thế này, còn có thể coi là xinh xắn sao?
Triệu Lệ Nam cũng cau mày xoay người nhìn lại em gái một chút, vẫn là dáng vẻ đỏ hỏn, chỉ cảm thấy bà nội đang an ủi mẹ cậu.
Thật sự không xinh!
Nhưng Hứa Đào cũng không có hơi sức kiên trì gì nữa, sinh con xong, hơi sức đã cạn kiệt, mí mắt không nhịn được khép lại.
Hứa Đào gầy yếu, nhưng đẻ thường cũng không khâu vết hở, trái lại nhanh hồi phục.
Gần đến buổi trưa đã sinh con xong, ngủ đến tối Hứa Đào liền tỉnh lại, người tràn đầy tinh thần.
Sợ Hứa Đào không có sữa, sữa bột của đứa bé đã chuẩn bị từ sớm.
Trước đó Hứa Đào sinh con xong ngủ thiếp đi, đứa trẻ đói bụng, mẹ Triệu liền pha sữa bột, lúc này Hứa Đào đã tỉnh, Triệu Vệ Cúc cũng đúng lúc đưa canh gà mái đến bệnh viện.
Sau khi Hứa Đào uống một chút canh, liền bị mẹ Triệu nhắc đút sữa cho con.
Hứa Đào nhíu mày không có kinh nghiệm, nhưng ngược lại cũng không kháng cự đút sữa, dưới sự hướng dẫn của mẹ Triệu, bế đứa bé bắt đầu đút sữa mẹ.
Ngực cô căng đến mức đau, nhưng đứa trẻ bú cả buổi cũng không thể thành công hút ra cái gì, con bé khóc lóc ầm ĩ.
Bản thân Hứa Đào cũng buồn rầu, đứa trẻ bú nửa ngày cũng không uống được sữa.
“Làm sao vậy?” Hứa Đào chớp mắt, cô đây là không có sữa sao?
Mẹ Triệu là người từng trải có kinh nghiệm, bà nhìn Hứa Đào ngỡ ngàng, đại khái biết được chuyện gì xảy ra, liền kéo Triệu Vệ Quốc ra bên ngoài rèm thủ thỉ mấy câu.
“?” Hứa Đào vô cùng mờ mịt, cũng không hỏi nhiều, cô có hơi mệt định nằm xuống nghỉ ngơi.
Chỉ chốc lát sau, liền nhìn thấy Triệu Vệ Quốc tai ửng đỏ quay trở lại.
Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc, mờ mịt chớp mắt.
Triệu Vệ Quốc thấy Hứa Đào không hiểu, tiến đến bên tai Hứa Đào nói lời nhắn nhủ của mẹ Triệu với cô, mặt Hứa Đào liền đỏ bừng, nghe xong lời Triệu Vệ Quốc nói, trừng anh vô cùng bối rối.
“Anh nói bậy!” Hứa Đào khẽ quát rồi trừng Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc bất đắc dĩ, anh tiến đến bên tai Hứa Đào nhỏ tiếng nói: “Thật mà, mẹ bảo anh hút giúp.”
“...” Giúp cái quỷ, hút cái đầu anh!
Hứa Đào trừng mắt, nghiến răng, đỡ trán, cũng không chịu phối hợp, lại cộng thêm là bệnh viện, dù biết phụ nữ sinh con không thể nói lòng tự ái gì.
Nhưng Hứa Đào vẫn không tin, sẽ có hồi như vậy.
“Anh thử trước xem, nhẹ một chút, hửm?” Triệu Vệ Quốc mím môi thương lượng với Hứa Đào.
“Không cần.” Hứa Đào lắc đầu nhẹ giọng phản kháng.
Coi như cách tấm rèm, bên ngoài cũng không nhìn thấy đồ gì, Hứa Đào cũng vẫn bối rối, cô vẫn còn mặt mũi nha!
“Anh thử xem sao? Không được thì xuất viện nói sau.” Triệu Vệ Quốc cảm thấy, vì một ngày ba bữa của con, người làm cha này như anh, vẫn cố gắng một chút thử xem, thực sự không được thì đút sữa bột cho đứa trẻ.
“...” Hứa Đào dứt khoát không nhìn Triệu Vệ Quốc.
Ngược lại cô muốn phản kháng, nhưng Triệu Vệ Quốc đã không cần mặt động thủ kéo chăn rồi, sau đó vùi đầu vào chỗ ăn uống của đứa trẻ dốc sức làm.
Hứa Đào không ngờ tới Triệu Vệ Quốc rất tận tụy, cắn môi chịu đựng, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc rèm, xấu hổ sắp điên rồi.
Triệu Vệ Quốc nói là giúp đỡ, nhưng người đàn ông này lại giống như đang nếm thử, Hứa Đào chột dạ, loáng thoáng nghe thấy Triệu Vệ Quốc càn rỡ phát ra chút âm thanh, thật là xấu hổ sắp điên mất rồi, liền vội ngăn cản Triệu Vệ Quốc tiếp tục làm chuyện xấu.
“Anh im miệng đi!” Hứa Đào nhịn không được véo tai anh.
Triệu Vệ Quốc cũng đành chịu, dù không thể thành công nhưng tạm thời cũng không nói gì.
Mẹ Triệu cũng không sốt ruột, pha sữa bột đút cho đứa trẻ uống trước.
Hứa Đào sinh thường ở trong bệnh viện hai ngày, không có chuyện gì liền xuất viện về nhà ở cữ.
Đứa trẻ dường như đều là mẹ Triệu đảm nhận mang, ban đên pha sữa bột gì đó đều có mẹ Triệu và Triệu Vệ Cúc giúp chăm sóc.
Hứa Đào sinh xong về đến nhà, trái lại trạng thái cũng tạm được.
Chỉ là đêm đầu tiên về nhà, Triệu Vệ Quốc lại dốc sức tranh thủ phúc lợi cơm nước cho đứa trẻ, cái này rất không biết xấu hổ.
“Anh nhẹ một chút.” Hứa Đào phát điên lại bất lực, vẫn còn đau.
Cô bối rối phản kháng, Triệu Vệ Quốc cũng hạnh phúc, vui vẻ xen lần đau khổ, bản thân mấy tháng sau này chính là cuộc sống của hòa thượng.
Trước đây Hứa Đào chưa mang thai, thời gian kỳ kinh nguyệt mỗi tháng, Triệu Vệ Quốc đều rất ghét, hiện tại chịu đựng mấy tháng nay thì thôi đi, bây giờ ăn được nhưng vẫn không giải tỏa được cái gì.
Nhưng dù gì cũng có triển vọng, đợi Hứa Đào qua tháng, cuộc sống hòa thượng này của anh cũng gần như có thể kết thúc rồi.
“Lớn rồi, một tay hoàn toàn nắm không hết.” Trước đây dáng người Hứa Đào rất tốt, bàn tay lớn của Triệu Vệ Quốc bao lấy nắn bóp, cảm giác vô cùng mềm mại.
Sau khi mang thai, Hứa Đào lại phát triển rất nhiều, hiện giờ một tay hoàn toàn nắm không hết, trắng trẻo, mềm mại đến kinh ngạc.
Triệu Vệ Quốc giờ phút này thay con tìm phúc lợi cũng nhịn không được ghen tuông, còn may là một đứa con gái, cái này nếu là con trai, Triệu Vệ Quốc nhất định phải để con trai uống sữa bột, phúc lợi này chắc chắn không cho phép để người đàn ông thứ hai dính lấy.
Cho dù là con trai cũng không được!!!
“Triệu Vệ Quốc!” Hứa Đào vừa tức vừa giận.
Triệu Vệ Quốc nói, vừa nếm có tiếng chóc chóc, cũng vừa hưởng thụ xúc cảm mềm mại.
Mặt Hứa Đào đỏ bừng, đau cũng vui vẻ để mặc cho Triệu Vệ Quốc tác quái, thật sự khiến anh tìm được cớ đường đường chính chính.
“Anh nhẹ một chút, hức! Hứa Đào cắn môi nhắc nhở người đàn ông.
“Chóc chóc chóc…” Triệu Vệ Quốc không cần mặt mũi phát ra tiếng thưởng thức.
Triệu Vệ Quốc vất vả cố gắng một đêm, sau khi rời bệnh viện, anh rõ ràng càn rỡ hơn nhiều, Hứa Đào cũng nhẫn nhịn, suy cho cùng là vợ chồng, mức độ xấu hổ không cao như thế, ngày hôm sau, sữa mẹ của Hứa Đào cuối cùng cũng thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận