Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 230. Ý tứ 5

Vậy nên lúc Hứa Đào nói muốn mở công ty taxi, không hẳn Triệu Vệ Quốc không có yếu tố đánh cược trong đó, anh nghĩ, nếu thật sự mở công ty taxi, ít nhất anh cũng có một chút thể diện, khi về nhà đối mặt với cha ruột, cũng không đến nỗi chỉ có hổ thẹn, ít nhất, không phải về nhà mà không làm nên trò trống gì.
Dù chuyện xuất ngũ của anh là do nhiều nguyên nhân bất khả kháng, nhưng Triệu Vệ Quốc vẫn cảm thấy bản thân rất có lỗi với sự kỳ vọng của người đàn ông đó.
“Lần đầu tiên em biết còn có người và việc Triệu Vệ Quốc anh sợ.” Hứa Đào thầm cảm thấy buồn cười.
Cô đã quen với cảm giác an toàn Triệu Vệ Quốc cho, hiện tại đột nhiên biết hóa ra cũng có người anh kính sợ.
Nhưng Hứa Đào suy nghĩ đến lời Triệu Vệ quốc vừa nói, cũng đoán được, chuyện anh xuất ngũ không phải việc của riêng mình anh, cha Triệu đã gửi gắm quá nhiều kỳ vọng lên người anh, hiện tại đột nhiên phải nói với ông sự thật anh đã xuất ngũ, vẫn thật sự không tiện nói.
Khó trách nhà họ Triệu viết thư đến, vẫn luôn đơn giản, hóa ra là bị anh giấu đi.
“Sau khi đến nhà, nếu anh bị đánh, em đừng chen vào.” Triệu Vệ Quốc lại dặn Hứa Đào.
“Được.” Hứa Đào đồng ý.
“Cha, ông nội không đánh người,” Triệu Lệ Nam ngồi sau xe cùng Hứa Đào, lúc nghe thấy lời Triệu Vệ Quốc nói, cậu bé lên tiếng bảo vệ.
Triệu Lệ Nam hiểu chuyện, biết phải về quê ăn tết, có thể nhìn thấy bà nội, chú, ông nội, cô và tất cả bạn bè thân thiết.
“Sao con biết ông nội không đánh người?” Hứa Đào ôm Triệu Lệ Nam hỏi.
“Dù ông nội già như thế này.” Triệu Lệ Nam diễn tả vẻ mặt sầm lại, nhíu mày đáng yêu: “Nhưng ông nội không đánh người, rất tốt với Tiểu Nam.”
Cha ruột của Triệu Vệ Quốc, Triệu Hải Trụ là một nông dân chất phác, không có nhiều học thức, nhưng cũng là người đàn ông tỉnh Ôn truyền thống, vẫn luôn nghiêm khắc với con cái, nguyên tắc muốn con có hiếu phải đánh, con cái nghịch ngợm, cũng sẽ dạy dỗ.
Nhưng trong mấy đứa con nhà họ Triệu, cũng chỉ có Triệu Vệ Quốc và em gái Triệu Vệ Cúc bị đánh mà thôi, những người khác đều chưa từng bị đánh.
Hơn nữa dù Triệu Hải Trụ nghiêm khắc như thế nào đi nữa, lúc đối đãi với cháu Triệu Lệ Nam, đều sẽ mềm mỏng hơn, dẫu sao cũng do ngăn cách thế hệ.
“Tiểu Nam thật giỏi, vậy ngày mai nhìn thấy ông bà nội, con còn có thể nhận ra không?” Hứa Đào cười, chỉnh sửa cái mũ nhỏ lại một chút cho cậu bé.
Bởi vì biết tỉnh Ôn lạnh, nên trước khi xuất phát, Hứa Đào đã mua mũ đội lên cho cậu bé.
“Có thể ạ.”
“Giỏi quá.” Hứa Đào khen cậu bé, lại hôn lên mặt cậu một cái: “Hai ngày nay đều phải ở trong xe, Tiểu Nam có buồn không?”
Triệu Lệ Nam lại lắc đầu: “Đi cùng mẹ thì vui.”
“Chà, miệng con trai mẹ sao mà ngọt như thế nhỉ?” Hứa Đào bế Triệu Lệ Nam chơi đùa vui vẻ, Triệu Vệ Quốc lái xe, gánh nặng trong lòng vì đoạn đối thoại của hai mẹ con phía sau mà thả lỏng một chút.
Người sống trên đời, sẽ có rất nhiều con đường để lựa chọn, Triệu Vệ Quốc không làm lính nữa cũng tiếc nuối, nhưng chưa chắc không tốt, ít nhất Triệu Vệ Quốc cũng rất thích hoàn cảnh sống như bây giờ, an nhàn mà còn khiến anh cảm thấy hài lòng.
Xuất phát từ Dương Thành, dọc đường Triệu Vệ Quốc lái xe, dừng lại, nghỉ ngơi, lái xe rất nhiều giờ đồng hồ.
Triệu Vệ Quốc từng chạy vận chuyện mấy tháng, có kinh nghiệm, trước khi xuất phát từ Dương Thành, đã mua một tấm bản đồ cả nước, nhìn đơn giản hóa bản đồ phức tạp kia để lái xe, lái mệt rồi thì tìm chỗ nghỉ ngơi.
Cứ như vậy, cả một đường từ Dương Thành về quê nhà tỉnh Ôn, đã đi qua rất nhiều nơi, cũng nhìn thấy rất nhiều phong cảnh mà bình thường không nhìn thấy được.
“Mẹ ơi, đẹp quá.” Ánh nắng hoàng hôn vô cùng đẹp, xe đi một ngày, Triệu Lệ Nam thỉnh thoảng buồn ngủ, thỉnh thoảng tỉnh lại ăn chút bánh quy bơ Hứa Đào chuẩn bị trước đó.
Lúc này cậu bé rất có tinh thần, ngồi xe cả một ngày, Hứa Đào cũng hơi uể oải, nhưng cậu bé vô cùng hào hứng.
“Ừm, thật đẹp.” Hứa Đào theo cánh tay nhỏ của Triệu Lệ Nam nhìn ánh nắng chiều ở nơi xa.
Trước đây Hứa Đào vẫn luôn cho rằng, tuổi thơ trong ký ức lúc nhỏ, thế giới trong ký ức, ngoài nghèo khó ra, hình như tất cả những chuyện khác đều tốt, cô cảm thấy, đó là vì ký ức đã làm cho đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận